Bầu trời trong xanh như gột rửa hết các bụi bẩn đen tối trên trần gian.
Một chiếc máy bay lướt qua những tầng mây và bay vυ"t trên bầu trời xanh.
Còn nửa tiếng nữa, sẽ trở về thành phố nơi cô đã sống 22 năm_ Đông Thành
Lần trở lại Trung Quốc lần này, cô không nói với ai cả chỉ để muốn tạo bất ngờ cho Lục Khánh Luân và cũng để tránh việc gia đình cô đến đón máy bay lúc nửa đêm.
Lục Khánh Luân là bạn trai của cô, sinh nhật của anh ấy là ngày mai. Năm năm yêu nhau, ba năm ở một nơi khác và cả hai cùng yêu xa, Diễm Tô tính nhẩm cũng là tám năm đã trôi qua.
Đột nhiên, máy bay va chạm mạnh hai lần, sau đó là một tiếng nổ to lớn, các vật dụng trên bàn rơi xuống đất, hành khách trên máy bay hoảng sợ hét lên
- Chuyện gì vậy?
- Máy bay có chuyện vậy? Có phải nó đâm vào thứ gì không?
Trước khi họ bình tĩnh lại, có một vài tiếng động nổ vang trời , máy bay đã bị thổi bay mấy cái miệng lớn cửa sổ , không biết từ đâu ra lửa bùng lên, gió tràn vào. Tiếng la hét của các hành khách đến và đi ngày một nhiều lên
- Trời ơi! Chiếc máy bay gặp rắc rối, nó đang bốc cháy lên? Nguy to rồi!
- OMG, tôi không muốn bay lên".
- God bless you!
- Daddy con sợ!
Toàn bộ Cabin đã trở nên quá lộn xộn, giấy tờ bay tung tóe, hành lý rơi vãi khắp sàn, tiếng đồ đạc rơi vãi, hoảng loạn vang lên không dứt.
Diễm Tô giật mình, chẳng lẽ thật sự xảy ra chuyện và cô phải bỏ mạng tại đây?
Dù đã quen với những tình huống sống dở chết dở nhưng lúc này cô vẫn cảm thấy bối rối.
Bởi vì cô lo lắng sẽ không thể nhìn thấy Lục Khánh Luân một lần nữa!
"Hành khách trên máy bay xin lưu ý rằng: do các yếu tố bên ngoài, máy bay đã bị mất kiểm soát. Vui lòng mang dù và đến cổng thoát hiểm được chỉ định để thoát hiểm. Máy bay sẽ rơi trong mười phút nữa. Xin đừng hoảng sợ và giữ trật tự ... "
Chương trình phát sóng trên máy bay lặp đi lặp lại câu nói này, Diễm Tô thầm nghĩ, lần này thật sự sẽ kết thúc.
Theo số liệu có thẩm quyền, trong 1,2 triệu chuyến bay đã xảy ra nhiều nhất một vụ tai nạn hàng không. Cô không ngờ rằng xác suất xảy ra sự cố này cô lại gặp phải!
Nhiều hành khách không thắt dây an toàn đã bị lăn từ bên này sang bên kia khi máy bay va chạm, la hét mất kiểm soát bên tai.
Máy bay bay lộn xộn trên không suốt hai phút, loạng choạng vấp ngã, một số hành khách không chịu nổi nữa, kêu trời, hét toáng lên.
Diêm Tô nghĩ, cô nhất định không thể ngồi yên chờ chết !
Máy bay chở khách phổ thông không được trang bị dụng cụ thoát hiểm, nhưng chiếc máy bay hạng sang mà Diễm Tô bỏ mấy trăm tệ để đi này lại có cách xử lý khác.
Trước khi lên máy bay, Diễm Tô đã được các nhân viên cho xem cách phi hành đoàn nhảy dù, điều này cũng đã được giới thiệu trong phim truyền hình. Lúc này, cô không vội vàng, bình tĩnh đeo dù vào hai vai rồi đến cổng thoát hiểm để nhảy xuống.
Cơn lốc quật mạnh và lùa vào cơ thể mảnh khảnh của cô khiến cô đứng loạng choạng, lùi một bước nhưng may thay cô đã nắm được một thanh sắt bên cạnh.
Diễm Tô từ nhỏ đã rất sợ độ cao, nhưng nếu không nhảy xuống vào lúc này, cô sẽ không có cơ hội nhìn thấy người cô yêu_ Lục Khánh Luân
Đúng lúc này, cổ tay nhỏ trắng ngần bị ai đó kéo, một bóng người cao lớn che tầm mắt của cô. Khi Diễm Tô phản ứng lại, đôi mắt sáng bóng của người đàn ông đang nhìn chằm chằm cô.
- Thưa ngài, ngài muốn làm gì?
Diễm Tô không ngờ lại bị một người đàn ông lạ mặt bắt chuyện vào lúc nguy cấp.
Mặc dù cô xinh đẹp tự nhiên và khả ái và có vô số người đàn ông theo đuổi nhưng việc làm quen trong thời khắc sinh tử này có phải hơi quá không?
- Tôi cần cô chia sẻ chiếc dù với tôi Giọng người đàn ông vang lên một cách âm trầm và tự nhiên
Diễm Tô chưa bao giờ nghe thấy một giọng nói hay như vậy, cho dù từ nhỏ cô đã sống ở tầng lớp thượng lưu, cũng đã từng nghe qua vô số giọng nói, nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe thấy loại từ trường thâm trầm lạnh lùng này.
Mắt sâu, mũi cao, môi hơi mỏng, cằm nhọn ...
Ngoài giọng nói ra ngoại hình của người đàn ông này đều bắt mắt.
Mặc dù Diễm Tô lớn lên tươi tắn, tinh anh, rạng ngời và có anh bạn trai Lục Khánh Luân càng đẹp trai phong độ nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai hiếm có thế này!
Khí tức mạnh mẽ của người đàn ông bị ép xuống, và không khí xung quanh lập tức trở nên loãng hơn. Diễm Tô đứng hình một lúc nghĩ ngợi không biết làm thế nào để đáp ứng.
Chia sẻ một chiếc dù chắc chắn là một trò đùa để đời!
Nhưng trước khi cô từ chối, người đàn ông đã nghiêng người về phía trước, giọng nói đầy từ tính mê hoặc,
- Thất lễ rồi!
Trước khi cô kịp phản ứng, người đàn ông đã tháo dây an toàn của cô và đeo dù lên người.
Người đàn ông này!
Anh ta tưởng có thể làm bất cứ điều gì anh ta muốn với vẻ ngoài điển trai của mình sao?
Mỗi chỗ ngồi đều được trang bị một chiếc dù, tại sao anh ta lại phải sử dụng của cô?
- Vị tiến sinh này!
Ngay khi Diễm Tô đang định tranh luận với anh ta, người đàn ông đột nhiên hôn lên môi cô, dáng người cao lớn đè cô vào cửa cabin, hùng hổ hôn mạnh hơn.
Ở bên Lục Khánh Luân đã tám năm, Diễm Tô vẫn chưa trao nụ hôn đầu tiên cho anh. Người đàn ông trước mặt, lần đầu tiên gặp mặt, lần đầu tiên.... không ngờ lại cướp lấy của cô.
Mùi thơm của cơ thể anh tuôn ra, tươi mát thoang thoảng, gợi nhớ đến gió lạnh mùa đông, tuy rằng se lạnh, nhưng lại có tác dụng giải khát, sảng khoái.
Diêm Tô sững sờ một hồi mới nhận ra chính mình bị hôn! Dù anh ta có khác người đi chăng nữa, có đẹp trai mê hoặc đi chăng nữa , anh ta cũng không thể làm những điều phù phiếm với cô như thế này ở nơi công cộng!
Anh ta điên thật rồi!