Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hợp Đồng Định Mệnh

Chương 1: Lần đầu tiên gặp gỡ

Chương Tiếp »
Cố An Nhiên năm nay vừa tròn 17 tuổi, tâm hồn còn trong sáng đến lạ thường. Ở độ tuổi này, bạn bè trang lứa với cô, người ta ai nấy đều được ăn sung mặc sướиɠ, được vui chơi thỏa thích, nhưng với cô những việc này là không thể. Vì gia đình cô vốn không được yên ấm như bọn họ

Năm cô 10 tuổi, ba cô cũng nhẫn tâm mang đến một đứa con gái cùng người vợ khác về nhà, nhẫn tâm mà đuổi mẹ con cô đi. Đơn li hôn đã được kí, nỗi đau mất chồng của mẹ cô "Từ Mộng Ninh" ngày càng dâng lên khiến bà đau buồn đến bỏ bữa rồi dẫn đến lâm bệnh nặng

An Nhiên vì thế mà bỏ cả việc học của mình để chạy đi làm việc kiếm tiền để chữa trị cho bà, ngày qua ngày cứ thế mà sống. Tính đến nay thì Từ Mộng Ninh đỗ bệnh cũng đã gần 2 năm nhưng ban đầu là An Nhiên vẫn đi học, đến hiện tại vì bệnh của bà đã trở nên nặng hơn mà khiến cô phải bỏ học khoảng 3 tháng nay

"An Nhiên, mau đến giúp chị"

Một giọng nói nhỏ nhẹ nhưng mang vẻ hối thúc của một người phụ nữ. À, hoá ra là chị Mộc Linh, là chủ cửa hàng cà phê mà An Nhiên đang làm. Nghe chị chủ kêu mình, cô liền tỉnh táo hơn hẳn, chạy đến giúp chị ấy

__Chiều đến __

Khi vừa tan làm, An Nhiên liền nhanh chóng chạy đến bệnh viện***để chăm sóc cho mẹ mình, may mắn thay lúc cô vừa đến thì bác sĩ cũng vừa khám cho mẹ cô xong. Bác sĩ nghiêm giọng nói với cô

"Bà Từ, hiện tại tình trạng đang diễn biến không tốt nên chúng ta cần phải tổ chức cuộc phẫu thuật càng nhanh càng tốt. Nếu chậm trễ tôi e rằng......"

Bác sĩ đột ngột im lặng khiến cô cũng bất an thập phần. Cô đắng đo lo cho tình trạng của mẹ mình mà hỏi

"Thế cuộc phẫu thuật này... cần bao nhiêu tiền vậy bác sĩ?"

Bác sĩ hắn giọng nói

"Phỏng chừng khoảng 20 vạn"



"Nhiều thế sao bác sĩ?"

"Ừm. Do bà Từ mang bệnh nặng nhất nhì trong các loại nên chi phí chữa trị rất đắt, tuy nhiên mặc dù đã phẫu thuật nhưng bà ấy vẫn có thể tái phát bệnh trở lại và còn nguy hiểm hơn "

"......"

"Cô cứ suy nghĩ kĩ đi, có gì cứ đến gặp tôi "

"Vâng, cám ơn bác sĩ nhiều ạ"

"Đây là bổn phận của chúng tôi mà "

Nói rồi, bác sĩ cuối đầu chào cô rồi rời đi.

Còn cô thì đứng thẩn thờ ra cạnh góc tường gần phòng của bà Từ. Cô tủi thân ôm mặt ngồi xuống góc tường đó mà khóc.

"Mẹ ơi......con....con phải làm sao thì mới có tiền cứu mẹ đây?"

Cầm trên tay chiếc điện thoại, cô ngồi bệt xuống đất chẳng biết phải thế nào. Bỗng, trong đầu nảy ra một cái tên nào đó, cô liền bấm số gọi ngay cho người đó

Hồi chuông được vang lên, sau một lúc thì có một giọng nói trầm khàn của người đàn ông tầm khoảng trung niên vang lên alo một tiếng.

"Ba đang bận, có chuyện gì con nói nhanh lên "

"Tôi muốn nói về chuyện của mẹ"



"Ba không liên quan đến bà ấy "

"Nhưng bà ấy là mẹ tôi, mẹ đang trong cơn nguy kịch, ông không giúp.... đừng mong tôi sẽ bỏ qua cho ông "

"Con mau đến công ty đi "

Ông vừa mới dứt lời, cô liền đưa tay nhấn nút tắt. Cô vội chạy ra ngoài bắt nhanh một chiếc taxi rồi ngay tức khắc liền đã đến công ty

Trong công ty hầu như mọi người đều biết cô là con gái của Cố Hạo Thiên nên mọi người cũng để cô vào trong mà không hề có sự ngăn cản nào

Cô chạy thục mạng đến văn phòng của ông. Cô đang chạy thì liền bị va phải một người đàn ông nào đó rất to lớn. Anh ta hình như rất cao, cô đứng chỉ tầm tới vai hắn nên cú va chạm ấy liền khiến cô ngã rạp xuống sàn. Cô đang loay hoay vì đau thì nghe có giọng ba mình cất lên. Nhưng ông ta không hẳn là lo cho cô, ngược lại còn đang trách móc cô

"An Nhiên, đi đứng kiểu gì vậy, va phải Trần tổng rồi này, ngài ấy mà có làm sao mày không yên với tao đâu"

Cô đứng lên được rồi, đưa tay phủi phủi người, ngước mắt lên nhìn tên đàn ông kia rồi nói

"Tôi bị ngã đau thế này, ông không trách chú ta còn trách ngược lại tôi nữa à?"

"Mày......"

Ôi trời ơi, đây đường đường là đối tác khó tính nhất trong mọi thời đại của ông đây mà. Sao cô nỡ mắng hắn chứ. Nhìn sang thấy Thiên Dương là đang mặt nhăn mày nhó nên ông cũng không nói tiếp, ông chỉ biết cuối đầu xin lỗi hắn ta.

Cứ ngỡ cậu đối tác này sẽ vì tức giận mà liền bỏ đi, nhưng nào ngờ, hắn ta không những không đi mà còn ở đấy nghe cuộc trò chuyện của cha con ông nữa cơ
Chương Tiếp »