—————–Editor: Mèo——————
Hơi thở Alpha nóng rực phả vào gáy cậu, chóp răng chạm vào tuyến thể mỏng manh, bị chà xát trêu đùa, nhưng cho dù nơi đó sưng đỏ lên hắn cũng không hề cắn xuống.
Hứa Nguyên ở dưới thân hắn mềm nhũn như vũng nước, cổ áo đã sớm bị mở tung, lộ ra một mảng lớn da thịt trơn bóng nõn nà, mùi hương hoa lộc vừng không khống chế được tỏa ra, trước sau quấn quít lấy mùi rượu Brandy.
“Kiều Duật…”
Thanh âm của cậu mang theo chút nức nhở, nhịn không được gọi tên Alpha, mềm mại mà ngoan ngoãn, phảng phất như chứa đựng rất nhiều tình cảm vào trong đó, khiến người ta choáng váng đặt mọi niềm tin vào.
Mười năm trước, Kiều Duật có lẽ sẽ vì hai chữ này mà làm mọi thứ, nhưng hiện tại hắn không còn là tên ngốc đáng thương kia nữa.
Hắn duỗi tay che miệng Hứa Nguyên, tay còn lại luồn dọc theo ngực cậu, dùng sức xoa nắn, sau khi xoa đủ rồi mới dọc theo dấu hôn phiếm hồng, ngậm núʍ ѵú trước ngực cậu, cắи ʍút̼.
Cơ thể Hứa Nguyên lập tức căng cứng, một tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn thoát ra, đôi môi bị chặn lại, một tầng hơi nước bao phủ đôi mắt, mờ mịt nhìn Kiều Duật, lấy lòng mà vươn đầu lưỡi ra liếʍ nhẹ lòng bàn tay hắn.
Động tác của Kiều Duật khựng lại trong giây lát, hắn nhanh chóng rụt tay về như thể bị bỏng.
Hứa Nguyên cắn môi cười với hắn, giống như Kiều Duật muốn làm gì cậu cũng được.
Vẻ mặt này khiến Kiều Duật phát cáu, hắn lật người Hứa Nguyên lại, từ sau lưng tách hai chân cậu ra, ngón tay dọc theo kẽ mông đi vào.
Hai năm qua đã sớm làm cơ thể Omega thuận theo, chỉ cần một chút tin tức tố cùng dạo đầu là có thể tiết ra đủ dịch thủy, khiến hậu huyệt trở nên mềm mại và ướŧ áŧ.
Kiều Duật dễ dàng đưa ngón tay vào, huyệt khẩu nóng ẩm lập tức hút lấy, quấn lấy dị vật từ bốn phương tám hướng. Kiều Duật vỗ vào cánh mông trắng như thuyết của cậu, vừa khuếch trương vừa nói: “Hứa Nguyên, cậu có biết mình dâʍ đãиɠ thế nào không?”
Ở trước mặt cậu, Kiều Duật chưa bao giờ che giấu sự trào phúng khắc nghiệt của mình.
Hứa Nguyên vùi mặt vào gối, hai tay nắm chặt ga trải giường, thở hổn hển. Ngón tay Kiều Duật vẫn ở trong cơ thể cậu khuấy đảo không ngừng, từ từ mở rộng hành lang chật hẹp. Nhưng hắn cũng không kiên nhẫn lắm, lung tung trừu lộng vài cái liền rút ra, Hứa Nguyên nghe thấy âm thanh ma sát của vải vóc, có thứ gì đó cực lớn, nóng bỏng để ngay huyệt khẩu, lập tức đi vào.
Lần này cũng vẫn dữ dội và tàn nhẫn như thế, cho dù có đủ chất dịch tiết ra làm bôi trơn, Hứa Nguyên cũng không nhịn được kêu thành tiếng, kêu xong lại bị chính thanh âm của mình làm cho xấu hổ, cắn chặt môi chỉ phát ra thanh âm nức nở nhỏ vụn, nước mắt không khống chế được cứ trào ra, ướt đẫm một mảng gối.
Kiều Duật ở trong thân thể cậu hung hăng ra ra vào vào, phát ra âm thanh mơ hồ xem lẫn tiếng nước, vang vọng mãi trong căn phòng ngủ trống trải.
“Kiều …. Kiều Duật ….”
Ngón tay Hứa Nguyên nắm chặt ga giường, đứt quãng mở miệng, muốn kêu hắn làm chậm chút. Cái đó của hắn quá lớn, cho dù bọn họ đã làm vô số lần, nhưng cậu vẫn không sao chịu nổi.
Nhưng lời còn chưa kịp nói, Kiều Duật đột nhiên từng chút từng chút đâm mạnh vào cửa khoang sinh sản của cậu, dường như sẽ phá tan kết giới mà xông vào.
Nhưng Hứa Nguyên biết hắn sẽ không làm thế. Bởi vì ngay cả khi cậu trong kỳ phát tình, khoang sinh sản ngoan ngoãn có mở rộng cửa mời gọi thế nào đi chăng nữa, Kiều Duật trước sau vẫn như cũ không thèm đi vào.
Hắn vô số lần xỏ xuyên thân thể Hứa Nguyên, nhưng chưa bao giờ tiến vào chỗ đó, đảm bảo không có một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào sẽ chảy vào trong đó.
Hắn không muốn có con với Hứa Nguyên.
Ngay cả một cái đánh dấu tạm thời hắn còn lười làm.
“Đang nghĩ gì vậy?”
Như đang bất mãn với việc cậu mất tập trung, Kiều Duật đột nhiên thúc mạnh, Hứa Nguyên lập tức cảm thấy toàn thân tê dại, huyệt khẩu đột nhiên co rút lại, gắt gao đem thứ đó của Alpha bao chặt lấy.
Cậu nức nở quay đầu lại, khóe mắt cùng chóp mũi đều đỏ bừng như bị ức hϊếp, nước mắt rơi xuống.
Kiều Duật đột nhiên dừng lại, nhìn cậu một cái thật sâu, sau đó liền dời tầm mắt, tiếp tục chinh phạt.
Sự do dự vừa rồi dường như cũng chỉ là ảo giác.