Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồng Mông Tiên Đạo

Chương 12-2: Đại chiến Cửu công tử.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một con rắn lớn vung đuôi tới, đập mạnh Cơ Vô Nhai xuống đất, hình thành một cái hố sâu mười mét. Hắn chật vật đứng dậy giữa hố, quần áo bị vỡ tung mấy mảnh. Mặc dù thân thể hắn đã rèn luyện tới mức chống nổi công kích của Trúc Cơ trung kỳ nhưng dưới tình huống không vận chuyển được tinh khí, bị rắn lớn Trúc Cơ hậu kỳ quật trúng vận thấy gân cốt toàn thân vô cùng đau đớn như sắp nát tới nơi rồi.

Chín con rắn lớn thay nhau quật tới, khiến Cơ Vô Nhai dù mình đồng da sắt cũng khó lòng chịu nổi. Trên làn da hắn bắt đầu xuất hiện từng vết thương rõ ràng. Mấy tia máu tươi chảy ra. Trong chốc lát, toàn thân Cơ Vô Nhai đều là máu.

Hứa Mộ đứng ở cửa hang thấy thế, hai tay nắm chặt góc áo, nhìn Cơ Vô Nhai bị máu tươi nhuộm đỏ, nước mắt lăn xuống khóe mắt, gọi to: "Vô Nhai!"

Nàng vừa định lao ra thì dã bị hòa thượng Bất Giới ngăn cản lại: "A di đà phật, nữ Bồ Tát, ngươi đừng lo lắng quá. Ta thấy vị thí chủ kia dù gặp tình thế nguy cấp nhưng khí huyết trong cơ thể vẫn tràn đầy như trước, tạm thời chưa nguy hiểm tới tính mạng đâu."

Đám người Đường Minh cũng lo lắng tột độ. Nhưng bọn họ biết với tu vi của mình thì dù xông lên cũng chỉ khiến Cơ Vô Nhai phân tâm, vì thế chỉ có thể âm thầm cầu nguyện cho hắn bình yên vô sự. Lục trưởng lão được hòa thượng Bất Giới cứu vào trong hang, sau khi uống đan dược chữa thương, sắc mặt dần tốt lên. Lúc này nhìn trận chiến bên ngoài, nội tâm ông cầu khẩn: "Tên nhóc Vô Nhai, ngươi là hy vọng tương lai của Huyền Thiên tông đấy. Ngươi kiên quyết đừng gặp chuyện không may nhé. Nếu không thì dù ta phải liều mạng cũng sẽ phải cứu ngươi."

Nghe thấy tiếng gọi của Hứa Mộ, Cơ Vô Nhai miễn cưỡng đáp một câu: "Sư tỷ, ta không sao."

Rắn lớn vẫn đang tiếp tục công kích. Cơ Vô Nhai cũng không biết chịu bao nhiêu lượt tấn công rồi, đột nhiên thấy bên trong máu tươi xuất hiện một tia màu vàng. Từ từ, màu vàng càng ngày càng nhiều, vết thương cũng khôi phục ngay, không thấy máu chảy ra nữa.

Một luồng tinh khí màu vàng bắt đầu di động trong cơ thể hắn. Ma khí màu đen vốn đang xâm nhập khắp cơ thể bỗng bị đẩy bật ra bên ngoài.

Hai tay Cơ Vô Nhai nắm chặt lại. Một luồng khí tức mạnh mẽ hơn hẵn trước kia bộc phát ra, tạo thành một luồng sóng không khí tràn ra bên ngoài không ngừng. Hắn ngẩng phắt đầu lên, quát về phía chín con rắn lớn trên bầu trời: "Cút ngay!"

Một ký hiệu hình chữ Vạn bay ra từ mi tâm hắn, tỏa ánh sáng vàng rực trên đỉnh đầu Cơ Vô Nhai. Quầng sáng bùng lên, đẩy tan ma khí bao phủ trời đất, tạo thành một không gian vàng rực.

Hòa thượng Bất Giới nhìn ký hiệu chữ Vạn của Cơ Vô Nhai, kinh ngạc nói: "Phật gia chánh ấn? Sao lại thế được?"

Quầng sáng màu vàng lan ra không ngừng. Chín con rắn lớn kia như gặp phải khắc tinh, vừa rít lên điên cuồng vừa nhanh chóng lùi lại trên bầu trời. Nhưng chữ Vạn kia theo sát phía sau chúng. Một con rắn lớn bị kim quang bao phủ, ma khí trên người bốc hơi trong nháy mắt. Chỉ một lát sau, nó đã bị tinh lọc, hóa thành một luồng khói đen tan đi.

"Không!" Cửu công tử hét lớn một tiếng, trái tim nhỏ máu. Chín con rắn lớn này tiêu tốn biết bao thời gian và sức lực mới bồi dưỡng được, mỗi con nếu có thể trưởng thành đều quý báu vô cùng. Vừa thấy tình hình không ổn, hắn bèn đánh ra một phù chú vào trong cơn lốc ma khí. Tám con rắn lớn còn lại quay về ngay lập tức, biến mất trong ma khí trong tích tắc.

Cửu công tử cầm ma đao trong tay, bổ về phía Cơ Vô Nhai. Nhưng hiện giờ Cơ Vô Nhai đã mạnh hơn trước rất nhiều. Hắn đã đạt tới tình trạng kim cương bất hoại thể.

Thấy Cửu công tử tấn công đến, Cơ Vô Nhai tung một đòn Thương Long quyền thẳng vào mặt hắn: "Tây Môn, mở cho ta."

"Rầm."

Chiêu thức va chạm. Một đòn này đều được hai người sử dụng toàn bộ sức mạnh. Cửu công tử ôm hận phóng ra, vận dụng tu vi tới cực điểm. Cơ Vô Nhai cũng như vậy, đạt tới cảnh giới đầu tiên của Kim cương bất hoại thể, mở Tây Môn, lực lượng tăng lên gấp đôi.

Tầng thứ hai của Hồng Mông thánh thể, Kim cương bất hoại thể chia làm tám bậc, lần lượt mở tám cửa: Hưu, Khai, Đỗ, Cảnh, Kinh, Thương, Sinh, Tử. Công pháp ghi lại rằng, mở mỗi một cửa sẽ khiến sức mạnh và phòng ngự tăng lên hai lần. Sự tăng trưởng này vô cùng đáng sợ, khiến sức mạnh trụ cột tăng gấp đôi. Nói cách khác, nếu đạt tới mở đủ tám cửa, toàn bộ sức mạnh sẽ tăng vọt lên tới 256 lần, quả thực khiến người ta lác mắt.

Lúc này Cơ Vô Nhai mở Hưu Môn, lực lượng đã tăng vọt lên tới 20 vạn cân. Lực lượng mạnh như vậy đối chọi với Cửu công tử đã hoàn toàn ngang ngửa, không thua kém chút nào. Nhưng tới chiêu thứ mười, Chân Long quyền sáo không chịu nổi va chạm giữa đôi bên, ầm ầm vỡ vụn.

Thân thể Cơ Vô Nhai run lên, khóe miệng tràn máu tươi màu vàng kim. Linh khí nhận chủ bị vỡ nát ảnh hưởng trực tiếp tới hắn. Nhưng hắn lại chẳng hề hoảng hốt, chỉ cười khổ lắc đầu nói: "Linh khí hoàng giai hạ phẩm thật quá yếu."

Hiện tại tu vi của hắn tương đương với Trúc Cơ hậu kỳ, thân thể của hắn có thể đánh nát một linh khí hoàng gia hạ phẩm, càng huống chia ma đao của Cửu công tử cũng vậy. Thanh đao đó vô cùng cứng rắn. Lúc đối kháng mười chiêu kia hắn đã cảm nhận được rất rõ rồi.

"Hừ, linh khí hoàng giai hạ phẩm mà coi như bảo bối vậy? Lại còn dám đối kháng với linh đao huyền giai trung phẩm của ta? Không biết tự lượng sức." Cửu công tử vẫn lao tới vung chém như trước.

Cơ Vô Nhai rút cự kiếm Tinh Vẫn từ sau lưng ra, nhìn Cửu công tử, nói: "Ngươi đã muốn chết thì ta cho ngươi toại nguyện."

Cự kiếm Tinh Vẫn có công năng như ý. Theo thực lực Cơ Vô Nhai tăng lên, trọng lượng nó đã đạt tới 20 vạn cân.

Cơ Vô Nhai vung kiếm chém thẳng tới, quát: "Kinh Long trảm!"
« Chương TrướcChương Tiếp »