Chương 42: Lâm Bạch Ra Tay

Bốn người đi bộ vào trấn nhỏ, tìm một quán trọ.

Lúc ăn cơm, bọn hắn yêu cầu một phòng riêng, Diệp Lưu Ly sử dụng một tấm Cách Âm Phù, đem căn phòng ngăn cách với bên ngoài.

- Lăng Phong sư đệ, Lâm Bạch sư đệ, tu vi của ta với Thường Phong sư huynh cao, một khi đến quá gần núi Đà Phong sẽ kích phát trận pháp của bọn hắn, khiến cho những tên cầm đầu bọn cướp kia chạy thoát, cho nên bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào hai người các ngươi!

Diệp Lưu Ly nói, trong ngực lấy ra một tờ phù chú cùng một cái túi, sau đó nàng ở trên mặt tám phù kia kéo xuống hai tấm phù nhỏ hơn một vòng, nói:

- Phù này chính là Tử Mẫu Phù, trong tay các ngươi là tử phù, trong tay của ta là mẫu phù, mỗi người một tấm, nhỏ máu nhận chủ, chỉ có các ngươi mới có thể kích phát tử phù.

- Mà trong cái túi này là một loại pháp bảo đặc thù tên là Càn Khôn Đậu, được luyện chế bởi một trưởng lão của Huyền môn phái chúng ta, chờ các ngươi tìm tới bọn hắn trận pháp trận tâm thời điểm, chỉ cần đem những Càn Khôn Đậu này dựa theo vị trí trận đồ Bát Quái rải xuống xung quanh hạch tâm trận phápcủa bọn chúng là được, sau khi các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, kích hoạt tử phù, chúng ta liền có thể thông qua mẫu phù cảm ứng được, sau đó trà trộn vào núi Đà Phong gϊếŧ tất cả những tên thổ phỉ đó!

Sau khi nói xong, Diệp Lưu Ly lần lượt đem tử phù phát cho Lăng Phong cùng Lâm Bạch, mà Càn Khôn Đậu, Diệp Lưu Ly cũng chia đôi ra.

Lăng Phong cùng Lâm Bạch đều lập tức nhỏ máu nhận chủ tấm tử phù kia.

- Đây bản đồ địa hình núi Đà Phong mà ta mất rất nhiều sức mới lấy được, mỗi người các ngươi một phần!

Thường Phong từ trong ngực lấy ra hai phần bản đồ giao cho Lăng Phong cùng Lâm Bạch.

Sau khi Lăng Phong và Lâm Bạch cầm lấy bản đồ, đều cẩn thận nhìn lại.

Rất nhanh, Lăng Phong liền đem các vị trí trọng yếu trên bản đồ nhớ kỹ.

- Tốt, bây giờ sắc trời đã muộn, sau khi ăn no cơm tối, các ngươi trở về phòng nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai các ngươi liền xuất phát!

Diệp Lưu Ly nói xong, đem Cách Âm Phù triệt tiêu, sau đó hô to ra ngoài phòng:

- Tiểu nhị, gọi món ăn!

- Đến đây!

Một tiểu nhị ngay lập tức đi vào.

Bữa cơm này, Diệp Lưu Ly là lần đầu tiên không uống rượu trong bữa ăn, sau khi ăn no xong, Lăng Phong cũng trở về phòng.

Tuy nhiên, hắn cũng không tính nghỉ ngơi, ngày mai còn phải chấp hành nhiệm vụ, hắn phải nắm chắc thời gian tăng tu vi của mình lên.

Mấy ngày này, mỗi lúc trời tối Lăng Phong đều dành hết thời gian để tu luyện, không dám lười biếng chút nào.

Hắn tìm được rất nhiều linh thạch trên người bọn cướp kia, cộng lại có hơn 80 linh thạch.

Hắn trực tiếp đem lư hương triệu hoán đi ra, đem mười khối linh thạch ném vào, sau đó liền bưng lấy lư hương bắt đầu tu luyện.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Phong hao phí hết 30 khối linh thạch.



Trải qua một buổi tối tu luyện, tu vi của hắn cũng tinh tiến không ít, hắn cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng, trạng thái thân thể tốt đến mức chưa từng có.

Lăng Phong cùng Lâm Bạch ngụy trang thành nông dân lên núi hái thuốc, ngồi một chiếc xe ngựa, xuất phát về hướng núi Đà Phong.

Sau khoảng một canh giờ, bọn hắn đi tới chân núi núi Đà Phong, sau khi lên núi, Lăng Phong cùng Lâm Bạch liền cùng những người hái thuốc kia liền tách ra.

- Lâm Bạch sư huynh, đây là lần đầu tiên ta ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hi vọng ngươi có thể thông cảm nhiều hơn một chút!

Lăng Phong đi theo phía sau Lâm Bạch, khiêm tốn nói, hắn biết Lâm Bạch đã là luyện khí tầng năm.

Trên đường đi, Lăng Phong đều đề phòng Lâm Bạch.

- Ha ha, sư đệ ngươi yên tâm đi, nhiệm vụ lần này, không có đáng sợ như ngươi tưởng đâu, chỉ cần chúng ta lặng lẽ đem Càn Khôn Đậu để đặt rải tốt, chuyện gϊếŧ thổ phỉ liền giao cho Lưu Ly sư tỷ cùng Thường Phong sư huynh tới làm là được, chúng ta căn bản không cần ra tay!

Lâm Bạch cười ha ha một tiếng, sau đó liền dẫn Lăng Phong đi sâu về phía núi Đà Phong, hắn chính là người được Trương Chính Trực tìm đến gϊếŧ Lăng Phong.

Tuy nhiên, trong mắt Lâm Bạch, Lăng Phong chính là một con cừu non đợi làm thịt, lấy tu vi Luyện Khí tầng năm của hắn, tùy thời đều có thể lấy mạng Lăng Phong, chỉ là bây giờ còn không phải thời điểm thích hợp.

Mà Lăng Phong cũng không ngốc, ở chung với Lâm Bạch mấy ngày này, hắn cũng phát hiện Lâm Bạch này không phải là người tốt, hắn cũng có thể đoán được nếu Trương Chính Trực muốn tìm người gϊếŧ hắn, Lâm Bạch này là người có khả năng lớn nhất.

Bởi vì Thường Phong là đệ tử nội môn, coi như Trương Chính Trực có loại năng lực này, mời một đệ tử nội môn tới gϊếŧ mình, không khỏi có chút *đại tài tiểu dụng.

*đại tài tiểu dụng: dùng dao gϊếŧ trâu mổ gà, chỉ việc nhỏ mà phải dùng cách xử lý việc lớn để giải quyết, có vẻ lãng phí, không phù hợp.

Mặc dù, Lâm Bạch có tu vi Luyện Khí tầng năm, nhưng Lăng Phong thật sự không có chút sợ hãi nào.

Sau khi hai người đi được một canh giờ, Lâm Bạch bỗng nhiên ngồi xổm xuống.

Lăng Phong cũng học theo, ngồi xổm xuống, chỉ thấy phía trước có một đội tuần tra năm người.

Đợi sau khi những đội tuần tra này rời đi, hai người bọn họ tiếp tục xuất phát.

Nhưng đi tiếp thêm một canh giờ, Lăng Phong bọn họ vẫn gặp rất nhiều đội tuần tra.

- Móa, những tên thổ phỉ này đúng là sợ chết, chúng ta bây giờ cách hang ổ bọn họ còn mười dặm, vậy mà đã gặp nhiều người tuần tra như vậy!

Lăng Phong nhịn không được mắng một tiếng.

- Hừ, những tên cướp này, đương nhiên sợ chết!

Lâm Bạch hừ lạnh một cái, tiếp tục mang theo Lăng Phong xâm nhập ổ cướp.

Hai người vừa đi vừa nghỉ, sau một canh giờ, rốt cục âm thầm đi vào khu vực hạch tâm của hang ổ thổ phỉ.

Khu vực hạch tâm cảu nhóm cướp là một cái sơn cốc, trong cốc linh khí dồi dào, có rất nhiều dược điền, bên trong dược điền mới trồng rất nhiều linh dược.

Rất nhiều người ở trong dược điền tỉ mỉ chăm sóc những linh dược đó.



Sâu trong thung lũng, một mảng lớn đình đài lầu các, nhìn qua so với chỗ đệ tử ngoại môn Lăng Phong ở Huyền Kiếm tông càng thêm khí thế.

- Đây rốt cuộc là ổ cướp hay là tiên cảnh?

Lăng Phong nhịn không được mắng một tiếng.

Lâm Bạch cũng như vậy, hắn cũng không nghĩ đến chỗ ở của nhóm thổ phỉ này lại đẹp như thế.

Sau một nén nhang, Lăng Phong bọn hộ rốt cuối cùng cũng đi tới nơi trọng yếu chân chính của bọn cướp.

Ở trong sơn cốc này, người rất nhiều, bọn hắn nghênh ngang đi lại, cũng không có người tiến lên kiểm tra.

Trong sơn cốc, có một tòa cổ tháp cao chín tầng, mà cổ tháp này chính là hạch tâm pháp của hang ổ thổ phỉ.

Lăng Phong cùng Lâm Bạch lập tức đem hạt đậu lấy ra, sau đó lặng lẽ đem hạt đậu rải xung quanh dựa theo vị trí trận đồ Bát Quái.

Rất nhanh, hai người cứ dựa theo quy định, đem hạt đậu đều rải tốt.

- Xong!

Sau khi hai người liếc nhau cũng hơi thở dài một hơi.

Sau đó, hai người bọn họ lại lặng lẽ rời đi hạch tâm ổ cướp, sau khi xác nhận đã an toàn, hai người mới đồng thời cầm phù kích hoạt.

Ngay thời điểm kích hoạt tử phù, lòng bàn tay Lăng Phong đã nắm một tấm Hộ Thể Linh Phù, Hộ Thể Linh Phù này chính là Bạch Tử Long cho hắn, có thể ngăn cản một kích toàn lực của cường giả Luyện Khí tầng năm.

Sau khi bọn Lăng Phong kích hoạt tử phù, ở chân núi núi Đà Phong, Diệp Lưu Ly cùng Thường Phong, cũng lập tức thông qua mẫu phù cảm ứng được.

- Bọn hắn thành công!

Diệp Lưu Ly nhịn không được kinh ngạc mà hô lên, nói với Thường Phong:

- Đi, chúng ta xuất phát!

- Tốt!

Thường Phong gật gật đầu, sau đó cùng Diệp Lưu Ly đồng thời xuất phát.

Mà ở trong núi Đà Phong, Lăng Phong cùng Lâm Bạch tiếp tục nhanh chóng rút lui ra bên ngoài.

Khi rút lui đến biên giới núi Đà Phong l, Lâm Bạch bỗng nhiên quay người, ra tay với Lăng Phong.

- Tiểu tử, chịu chết đi!

Lâm Bạch bay lên không trung, tay phải đánh về phía Lăng Phong, mười mấy cây kim châm lập tức bắn về phía Lăng Phong.