“Chắc chắn là ông ấy.”
Thẩm Đống nhận cuộc gọi, nói: “Thẩm Đống đây, ai thế?”
“A Đống, là ta Ba thúc đây. Ngươi mau đưa ít đàn em qua tiệm trà, Tiếu Diện Hổ đang ở đây.”
“Đã hiểu.”
Thẩm Đống cúp máy, nói: “A Hoa, chúng ta dẫn theo 20 người đến tiệm trà, lát nữa chúng ta sẽ gặp Tiếu Diện Hổ.”
A Hoa nói: “Được.”
Nửa giờ sau, Thẩm Đống dẫn người đến tiện quà của Ba thúc.
“Ba thúc.”
Thẩm Đống cung kính cúi chào Ba thúc.
Ở trước mặt người ngoài, cũng phải giữ thể diện cho Ba thúc.
Ba thúc rất hài lòng, hỏi: “A Đống, ngày hôm qua có chuyện gì đã xảy ra?”
Thẩm Đống nói: “Cái này còn phải hỏi Tang Đông của Đông Tinh rồi, ta còn không hiểu tại sao hắn lại đột nhiên dẫn người đến cướp địa bàn của ta? Cũng may ta sớm nhận được tin, nếu không bây giờ ta e sợ là đã xuống địa ngục bán trứng vịt rồi.”
“Rầm.”
Tiếu Diện Hổ vỗ mặt bàn, hỏi: “Thẩm Đống, Tang Đông Đâu?”
Thẩm Đống cười nói: “Ta đâu phải đại ca của hắn, làm sao biết hắn đi đâu?”
Tiếu Diện Hổ tức giận: “Hắn là bị ngươi gϊếŧ chết rồi đúng không?”
Thẩm Đống nhún vai, nói: “Có khả năng là vậy. Tối hôm qua mọi người lẫn lộn với nhau, sao ta biết là ai đã gϊếŧ hắn cơ chứ.”
Tiếu Diện Hổ nói: “Dám gϊếŧ chết người của Đông Tinh chúng ta, ngươi hẳn là muốn chết.”
Đàn em của Đông Tinh ở xung quanh đều lần lượt hướng ánh mắt về phía Thẩm Đống.
Đàn em của Thẩm Đống cũng không yếu thế, ra sức trừng mắt lại.
Thẩm Đống nhấp ngụm trà, thản nhiên nói: “Tiếu Diện Hổ, đều là người trong giang hồ, đừng giở trò đồϊ ҍạϊ như thế, nhàm chán lắm. Ngươi muốn lấy lại con phố đó, không thành vấn đề, ta cho ngươi hai sự lựa chọn.”
“Một. Đó là cuộc chiến tập thể. Theo luật giang hồ, chỉ cần ngươi đánh sập con phố này trong vòng một tuần, địa bàn đương nhiên là thuộc về ngươi. Nếu ngươi không thể đánh sập, con phố sẽ đứng tên của họ Thẩm ta.”
“Hai. là cuộc chiến một chọi một. Ta không cần biết ngươi tìm ai, chỉ cần hắn ta có thể đánh bại ta trên sân đấu, địa bàn của Tang Đông sẽ thuộc về ngươi.”
“Nếu thua, người không những phải công nhận con phố này thuộc quyền sở hữu của ta, ngược lại còn phải bồi thường cho ta năm triệu tiền mặt.”
Ba thúc sắc mặt thay đổi, nói: “A Đống, ngươi…”
Lời còn chưa dứt, Tiếu Diện Hổ cười ha ha, nói: “Ta chọn cái thứ hai, một chọi một. Thẩm Đống, đây chính là ngươi tự nói, sau này đừng hối hận.”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Một vết một đinh. Thời gian thi đấu lúc 8 giờ tối, tại võ đài Uy Vũ.”
Tiếu Diện Hổ nói: “Không thành vấn đề, tối nay chúng ta gặp lại.”
Nói xong, Tiếu Diện Hổ dẫn người rời đi.
Ba thúc nói: “A Đống, ngươi thật quá vội rồi.”
Thẩm Đống tự tin nói: “Ba thúc, yên tâm đi, ta sẽ không thua được đâu.”
...
Tại võ đài Uy Vũ, Đồn Môn.
7h30 tối, bên trong võ đài đều đã kín mít người.
Trận đấu tay đôi giữa, Thẩm Đống và Tiếu Diện Hổ đã thu hút sự chú ý của rất nhiều lão đại trong ngành, ngay cả Lạc Đà của Đông Tinh và Tưởng tiên sinh của Hồng hưng cũng đến xem.
“Lạc ca, có khỏe không?”
“Tưởng tiên sinh, không ngờ người như ngươi cũng hứng thú với cuộc chiến này nhỉ.”
“Chỉ là xem cho vui thôi.”
Tưởng tiên sinh rất không vui khi biết Thẩm Đống đi khiêu chiến với Tiếu Diện Hổ.
Ông ta vốn nghĩ Thẩm Đống là nhân tài, bây giờ nghĩ lại thì thấy đúng là ngu xuẩn.
Trong khi Lạc Đà đang cùng Tưởng tiên sinh nói chuyện, Tân Ni Hổ Hàn Bân cũng Thập Tam Muội của phố Portland cũng bắt đầu trò chuyện.
Thập Tam Muội liếc nhìn Hàn Bân, nói: “Người đã để mọi chuyện đi quá xa rồi.”
Hàn Bân biết mình không thể giấu chuyện mình đã tìm Tang Đông với Thập Tam Muội, giơ tay ra, nói: “Ta chỉ muốn Khủng Long lên nắm quyền, thực sự chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ thành thế này.”
Thập Tam Muội nói: “Ngươi cho rằng Thẩm Đống có thể thắng sao?”
Hàn Bân lắc đầu một cái, nói: “Ta nghe nói Tiếu Diên Hổ mời một người tên Thiên Dưỡng Sinh tới thi đấu.”
Thập Tam Muội kinh ngạc hỏi: “Sao ta lại chưa từng nghe qua cái tên này nhỉ?”
Hàn Bân nói: “Tất cả bảy anh em của Thiên Dưỡng Sinh đều là lính đánh thuê, mới hôm qua bay đến Hồng Kông mà bọn họ đã xảy ra xung đột với đàn em của Tiếu Diện Hổ rồi.”
“Sau cùng, bảy người bọn họ đã gϊếŧ hơn 100 người của Tiếu Diện Hổ.”
“Tiếu Diện Hổ không hề kiếm chuyện với họ, ngược lại còn bỏ ra một triệu đô la Hồng Kông Để mời được Thiên Dưỡng Sinh đấu với Thẩm Đống.”
Thập Tam Muội cau mày nói: “Mẹ kiếp, mạnh như vậy sao.”
Lúc này, Thẩm Đống mang theo đàn em bước vào võ đài, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt dõi theo hắn.
Với dáng người dong dỏng, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt điềm tĩnh lãnh đạm, khí chất ôn nhu tao nhã, Thẩm Đống toát ra một vẻ quyến rũ đến khó tả.
Thập Tam Muội kêu lên: “Mẹ kiếp, đây là Thẩm Đống sao? sao ta lại có cảm giác hắn như một người khác vậy?”