Địa bàn Trung Hoàn Hồng Hưng.
Tưởng Thiên Sinh nhìn chung quanh một vòng, cười nói: "Mọi người nhất định đã biết chuyện xảy ra tối qua rồi đúng không?"
Mọi người cùng nhau nhẹ gật đầu.
Tịnh Khôn nói: "Tân ca, Khủng Long, Đống ca, thật sự có các ngươi. Chuyện này làm cho gọn gàng vào."
Thập Tam Muội phụ họa nói: "Trong vòng một đêm Hồng Hưng chúng ta đã cướp tới 11 đường phố thương nghiệp, đã nhiều năm rồi Hồng Hưng không có thành tích như vậy."
Hàn Tân cười nói: "Đây đều là công lao của Đống ca, ta cùng Khủng Long chẳng qua là ăn hôi mà thôi. Tưởng tiên sinh, ngài yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giao nộp chiến tích theo đúng quy định của Hồng Hưng."
Tưởng Thiên Sinh hiển nhiên không nghĩ rằng Hàn Tân lại có một chiêu như vậy, quay đầu nhìn về phía Trần Diệu.
Trần Diệu ho khan một cái, nói: "Tân ca, các ngươi đắc tội Tam Hợp Hội, chỉ e rằng sự tình sẽ không dễ dàng giải quyết nhanh như vậy. Ta nghĩ chi bằng giao quyền quản lý 11 con phố này cho cho công ty tới quản lý, công ty chiếm 60% còn các ngươi 40%. Đến lúc đó, công ty sẽ ra mặt giải quyết vấn đề của các ngươi với Tam Hợp Hội."
"Tân ca, Khủng Long, Đống ca, các ngươi cảm thấy thế nào?"
Hàn Tân chưa kịp bày tỏ thái độ, Khủng Long đã lớn tiếng hét lên.
"Diệu ca, công ty đây là muốn cướp bát cơm của chúng ta sao? Chúng ta đã dày công xây dựng địa bàn, công ty cầm 60%, chúng ta cầm 40%. Vậy sau này còn ai dám liều mạng vì công ty đây?"
Hàn Tân cảm thấy khó chịu trước sự tham lam của Tưởng Thiên Sinh, nói: "Không có quy tắc. Nếu như tất cả mọi người đều đồng ý chia 6/4 thì ta cũng không phản đối."
"Bây giờ thấy chúng ta chiếm được 11 con phố thương nghiệp, công ty lại muốn thay đổi, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý."
Thẩm Đống ngồi trong góc cười nói: "Diệu ca, đây không phải là trò đùa đâu. Công ty muốn kiếm tiền thì cũng có thể có những phương pháp khác, lấy thức ăn từ trong đĩa của huynh đệ, sẽ trở thành trò cười."
Trần Diệu cau mày nói: "Đống ca, ngươi đừng quên, công ty muốn giúp các ngươi chống lại Tam Hợp Hội."
Thẩm Đống nói: "Ta nghe Tân ca nói, hai điều này đều là giá cả do công ty tự đưa ra. Diệu ca, nếu chúng ta có thể tự mình gánh chịu thì công ty sẽ không thu phí 11 con phố này đúng không?"
Trần Diệu nói: "Dĩ nhiên là không."
Thẩm Đống cười, nói: "Diệu ca, quy định của công ty không phải là không thể thay đổi, mà phải được đa số mọi người đồng ý mới được thực hiện."
"Đống ca nói không sai."
Giọng nói của Tịnh Khôn khàn khàn vang lên.
"Khi nhìn thấy huynh đệ của mình cắm cờ thành công, liền muốn thay đổi quy tắc, như vậy còn ai muốn tham gia băng đảng này nữa. Các vị huynh đệ, các ngươi nói có đúng hay không?"
Tất cả những người đứng đầu đều nhẹ gật đầu.
Tịnh Khôn nói: "Tưởng tiên sinh, ngài nói đúng không?"
Tưởng Thiên Sinh lạnh nhạt nhìn về phía Tịnh Khôn, mỉm cười nói: "Ngươi nói đúng."
Tên Tịnh Khôn này luôn có tham vọng và là cái gai số một trong mắt Hồng Hưng.
Tưởng Thiên Sinh đã sớm muốn đối phó với anh ta rồi.
Chỉ là tên này nhìn bề ngoài thì có vẻ điên điên khùng khùng, nhưng trên thực tế lại thông minh tuyệt đỉnh.
Bất luận là Hồng Hưng hay là bên ngoài xã đoàn đều biết Tịnh Khôn vụиɠ ŧяộʍ bán bột phấn, nhưng cũng không ai tìm ra được manh mối nào.
Đây chính là chỗ hơn người của Tịnh Khôn.
Thẩm Đống trèo lên trên cán, nói: "Đã như vậy, thì phiền Tưởng tiên sinh nói tốt với Nghê Vĩnh Hiếu một chút rồi. Nếu Tam Hợp Hội thật sự muốn đánh nhau, Hồng Hưng chỉ cần dứt khoát ăn một bữa thịnh soạn là được rồi."
Hàn Tân vỗ tay một cái, nói: "Nói hay lắm. Hồng Hưng phải có những người như Đống ca dám đánh dám liều mạng."
Thập Tam Muội gật đầu, nói: "Không sai. Đống ca, ta ủng hộ ngươi."
Trong lòng Tịnh Khôn hơi xúc động, đứng dậy, nói: "Tưởng tiên sinh, các vị xin hãy lắng nghe, ta có một đề nghị cực kì tốt."
Thập Tam Muội cười nói: "Nói nghe xem nào."
Tịnh Khôn chỉ vào Thẩm Đống nói: “địa bàn của Đống ca đã trải dài khắp Truân Môn cùng Thuyên Vịnh rồi, trên tay còn có bảy con phố thương nghiệp cùng mấy trăm thuộc hạ."
"Bất luận là thực lực hay là năng lực, ta cảm thấy Đống ca đều có tư cách trở thành người đứng đầu một khu vực."
“Hồng Hưng chúng ta có 13 đường chủ thì thế nào?"
Nghe thấy Tịnh Khôn nói như vậy, tất cả mọi người đều sốc.
Đầu óc Thẩm Đống quay cuồng, gần như trong nháy mắt đã nhận ra được ý đồ của anh ta.
Lý do mà Tịnh Khôn đề cử hắn làm người đứng đầu khu vực thứ mười ba, đơn giản là muốn phá vỡ sự cân bằng của Hồng Hưng gây ra hỗn loạn trong xã đoàn.
Nếu tiếp tục làm từng bước một như này, Tịnh Khôn muốn thay thế Tưởng Thiên Sinh sẽ vô cùng khó khăn.
Chỉ khi có hỗn loạn, anh ta mới có cơ hội.