Chương 28: Một triệu mua mạng Thẩm Đống (2)

Hồ Ly đảo mắt nói: “Lão đại, thực lực Thẩm Đống không hề yếu. Nếu mang theo quá ít người, e rằng chúng ta không phải đối thủ của hắn.”

“Nhưng nếu mang theo quá nhiều người, phô trương quá mức như vậy, sợ là cảnh sát bên kia sẽ không bỏ qua cho chúng ta.”

“Coi như cuối cùng cắm cờ thành công, chỉ riêng tiền thuốc thang, tiền luật sư và tiền bảo lãnh sẽ thành một món khổng lồ.”

Khi nghe thấy cái giá phải trả, Quốc Hoa lập tức từ bỏ ý định kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.

Số tiền bán ma túy kiếm được trong tháng này đều do Thẩm Đống lấy đi, đồng nghĩa với việc hắn ta phải tự mình trả số tiền nợ nhà họ Nghê và số tiền hắn nợ cấp dưới.

Nếu phải trả thêm một khoản chi phí khổng lồ, Quốc Hoa sẽ khóc chết. “Hồ Ly, tiểu tử ngươi đầu óc nhanh trí, nói một chút ta nên làm gì."

Hồ Ly nói: “Lão đại, bên ngoài truyền ra là ngài muốn gϊếŧ Thẩm Đống, nhưng chưa nói bằng cách nào. Nếu không thể đánh nhau công khai thì chúng ta chỉ có thể bí mật mà thôi.”

Quốc Hoa suy nghĩ: “Ám sát không phải là một ý tưởng tồi. Như vậy đi, ta đưa 50 vạn, ngươi hãy đi tìm một sát thủ thích hợp”.

Hồ Ly nói: “Ta nghe nói có một sát thủ tên Tiểu Trang cực kỳ lợi hại. Nếu hắn chịu ra tay, Thẩm Đống chắc chắn phải chết. Chỉ là giá cả hắn đưa ra không hề rẻ, ít nhất cũng phải trăm vạn đô la Hồng Kông.”

Quốc Hoa nghi ngờ nói: “Tiểu tử không phải ngươi đang gạt ta chứ? Ngay cả Thor, sát thủ hàng đầu châu Á cũng chỉ mới có giá hai triệu đô la Hồng Kông mà thôi”

Hồ Ly: “Thực lực của Tiểu Trang có thể không kém Thor bao nhiêu.”

Quốc Hoa: “Được rồi. Ngươi đi tìm Tiểu Trang, đặt cọc cho hắn ta 30 vạn, sau khi chuyện thành công, đưa thêm cho hắn 70 vạn.”

Dùng một triệu mua được cái mạng của Thẩm Đống, Quốc Hoa cảm thấy khoản tiền bỏ ra này không lỗ.



Thẩm Đống không hề biết rằng Quốc Hoa đang có ý định thuê sát thủ để gϊếŧ mình.

Sau khi rời phòng tập quyền anh, hắn mua một bó hoa hồng lớn, lái xe đến trường học của Lý Hân Hân.

Vừa đỗ xe, Thẩm Đống liền nghe thấy có người tỏ tình với Lý Hân Hân.

“Hân Hân, ta yêu ngươi, hãy gả cho ta.”

“Hân Hân, ta yêu ngươi, hãy gả cho ta.”



Thẩm Đống cau mày.

Cmn, gặp phải tình địch rồi!

Thẩm Đống đi đến lầu dưới khu ký túc xá giáo viên.

Hắn nhìn thấy một thanh niên mặc vest, đi giày da, tay trái cầm bó hoa hồng, tay phải cầm một cái loa phát thanh, hét lớn về phía ký túc xá.

Xung quanh là rất nhiều giáo viên và học sinh đang hóng hớt.

Thẩm Đống hỏi một học sinh nhuộm tóc vàng kế bên, hỏi: “Bạn học, người kia là ai nhỉ?”

Tóc vàng liếc nhìn Thẩm Đống, nói: “Vương Bân, thanh tra nhóm chống xã hội đen của Sở Cảnh sát Đồn Môn, đã theo đuổi Lý Hân Hân lão sư hơn nửa năm.”

Thẩm Đống hỏi: “Lý Hân Hân lão sư đồng ý sao?”

Tóc vàng không vui nói: “Ngươi bị ngu hả? Nếu đã đồng ý thì tại sao hắn còn phải xài thủ đoạn này.”

Thẩm Đống: “Đúng là vậy. Bạn học, ngươi có vẻ rất không thích hắn?

Tóc vàng cười lạnh: “Có rất nhiều người không thích hắn. Chết tiệt, hắn muốn tranh giành nữ thần với chúng ta, nhưng lại không chịu nhìn lại đức hạnh của mình”.

Thẩm Đống nói: “Vậy sao các ngươi không đánh đuổi hắn đi?”

Tóc vàng nói: “Hắn là thanh tra, ai dám?”

Thẩm Đống nảy ra ý tưởng nói: “Vậy ta sẽ cho ngươi tám trăm đồng. Ngươi tìm mấy người bạn học đổ nướ© đáı ngựa lên người hắn, thế nào?”

Hoàng Mao sửng sốt hỏi: "Ngươi có thù hận với hắn sao?"

Thẩm Đống gật đầu nói: “Ta cũng thích Hân Hân lão sư, đang theo đuổi nàng. Vì thế, ta với hắn là tình địch.”

Tóc vàng nói, "Một ngàn đô la Hồng Kông, ta sẽ làm điều đó cho ngươi."

“Không thành vấn đề.”

Thẩm Đống móc ba trăm đô la Hồng Kông từ trong túi ra, nói: “Đây là tiền đặt cọc, đi đi.”

Tóc vàng cầm tiền đi tìm người.



Phòng 320 ký túc xá giáo viên.

Lý Hân Hân vẻ mặt lo lắng, nói: “A Lệ, ta nên làm gì đây?”

Lý Hân Hân không có bất kỳ cảm giác nào với Vương Bân.

Trước đây cũng đã nói rõ ràng với Vương Bân, nhưng không ngờ hắn lại không để ý đến bộ mặt của thanh tra mà làm ra chuyện như vậy, khiến Lý Hân Hân nhất thời cảm thấy thật bất đắc dĩ.

Triệu Ái Lệ nói: “Hân Hân, Vương Bân là một thanh tra, tuổi trẻ tài cao. Ngươi thực sự không thích hắn chút nào sao?”

Lý Hân Hân không chút do dự gật đầu: “Đúng vậy.”

Triệu Ái Lệ cười nói: "Vậy thì ta thực sự cảm thấy thương tâm thay cho thanh tra Vương."

Lý Hân Hân vội la lên: “Đừng nói nhảm nữa, nhanh giúp ta nghĩ biện pháp.”

Triệu Ái Lệ nói: “Này còn không phải quá đơn giản sao? Ta xuống lầu nói với hắn, ngươi không ở ký túc xá, thế nào?”

Lý Hân Hân hai mắt sáng lên, nói: “Đúng vậy. A Lệ, ngươi mau đi đi.”

Triệu Ái Lệ nói, "Tối nay mở tiệc hải sản lớn."