Chương 27: Một triệu mua mạng của Thẩm Đống (1)

Sau khi rời khỏi phòng khách, Thẩm Đống nghe thấy bên trong vang lên một trận gào khóc thảm thiết.

“30 vạn đấy.”

“Lão tử giờ đây thành người có tiền rồi.”

“Buổi trưa ta muốn ăn tôm hùm bào ngư.”

“Hoài ca hoành tráng quá.”



Thẩm Đống khẽ mỉm cười.

Dùng 30 vạn để thu mua lòng người, Thẩm Đống cảm thấy số tiền đó xứng đáng bỏ ra.

"Mọi chuyện đã giải quyết xong chưa?” Thẩm Đống ngồi đối diện Lý Kiệt hỏi.

“Dạ”

“Long Uy sẽ gặp rắc rối nếu không có ngươi thay thế.”

“Kungfu của hắn rất tốt, chỉ là hơi lười biếng. Đi luyện tập nửa tháng rồi sẽ quay lại.”

“A Kiệt, ngươi xuất thân là vệ sĩ, vậy thì làm vệ sĩ cho ta đi.”

“Không thành vấn đề.”

"Nhân tiện, chuyện với những đồng đội đã nghỉ hưu của ngươi thế nào rồi?"

"Ta đã liên lạc với người bạn thân nhất trong quân đội, Trần Huy. Hắn từng là trợ thủ của ta, hiện tại đã xuất ngũ, bắt đầu kinh doanh nhỏ, ta nghe hắn nói rằng hầu hết đồng đội của hắn đều sống không tốt, nếu như có thể có 2 vạn đô la Hồng Kông phí an cư, ta tin rằng sẽ có rất nhiều người bán mạng cho ngươi.

“Theo ta lăn lộn nguy hiểm, ngươi nói cho hắn chưa?”

“Nói rồi, hắn cũng đã nói cho những người khác.”

"Xác nhận tên và số lượng người ngay lập tức. Ta cần giải quyết giấy phép cư trú dài hạn ở Hồng Kông cho bọn họ.

“Chiều nay liền sẽ có tin tức.”

Thẩm Đống hài lòng gật đầu nói: “Ta thích quân nhân như các ngươi gọn gàng nhanh chóng. Đợi một chút, đi cùng ta đến khách sạn ăn cơm, ta sẽ giới thiệu ngươi với mọi người.”

Lý Kiệt: “Được.”

Buổi trưa, Thẩm Đống mời mọi người dùng bữa tại khách sạn tốt nhất Tây Cống, bỏ ra hơn 2 vạn tệ.

Thẩm Đống không quên sáu bệnh nhân trong bệnh viện, để A Hoa đặt hàng bào ngư và tổ yến đưa tới.

Nhìn thấy sự hào phóng của Thẩm Đống, mọi người càng trung thành với hắn hơn.

Trong bữa tiệc, Thiên Dưỡng Sinh có phần không hài lòng nói: “Đống ca, tại sao ngươi lại muốn thay thế ta? Có phải là do ta làm chưa đủ tốt không?”

Thẩm Đống mỉm cười nói: "A Sinh, ngươi đang nghĩ gì vậy?”

“A Kiệt là vệ sĩ của ngôi sao lớn Long Uy, ở lại bên cạnh ta coi như là xe nhẹ chạy đường quen.”

“Còn ngươi, Thiên Dưỡng Sinh, là quân nhân giỏi nhất thế giới. Tấn công mới có thể phát huy tối đa sở trường của ngươi.”

“Nếu A Kiệt là lá chắn thì ngươi chính là đao nhọn của ta. Ta cần ngươi vì ta mà công thành đoạt đất, hiểu chưa?

Thiên Dưỡng Sinh gật đầu, nói: “Đã hiểu. Nhưng mà, ta muốn kiểm tra phẩm chất của A Kiệt, xem hắn có đủ tư cách làm lá chắn cho ngài hay không”.

Thẩm Đống lập tức có hứng thú nói: “Được lắm. Cơm nước xong chúng ta đi tập quyền anh. A Kiệt, ngươi có dám chấp nhận lời khiêu chiến của A Sinh không?

Lý Kiệt: "Không thành vấn đề."

Phi Cơ: "Cuối cùng cũng có trò hay để xem. A Kiệt, ngươi nhất định phải đánh bại Sinh ca, tên này quá xú rồi."

"Hahahahaha"

Trong phòng khách vang lên một tràng cười lớn.

Cơm nước no nê, mọi người đến phòng tập quyền anh.

Thiên Dưỡng Sinh và Lý Kiệt mặc vào đồ bảo hộ, bắt đầu chiến đấu.

Thiên Dưỡng Sinh xuất thân từ lính đánh thuê, đã trải qua hàng trăm trận chiến, năng lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

Lý Kiệt xuất thân là bộ đội đặc chủng của nước Hạ, đã từng tham gia chiến tranh với các nước láng giềng, cũng có kinh nghiệm cũng vô cùng phong phú.

Hai người này vừa ra tay, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, anh tài gặp mặt.

Nhìn cuộc chiến khốc liệt trên sân khấu, Jimmy lẩm bẩm: "Sinh ca và A Kiệt thật trâu bò."

Thiên Dưỡng Nghĩa nói: “Đây là lần đầu tiên ta thấy có người có thể cùng đại ca đánh thành như vậy.”

Jimmy liếc nhìn hắn ta: "Đống ca đâu?"

Thiên Dưỡng Nghĩa do dự một chút, hỏi ngược lại: “Ngươi cảm thấy Đống ca là người sao?”

Jimmy buồn cười, nhẹ giọng nói: "Ngươi nói đúng, hắn căn bản không phải là người."

Thiên Dưỡng Nghĩa gật đầu, hiển nhiên cũng có cảm giác như vậy.

Thiên Dưỡng Sinh và Lý Kiệt đã đánh suốt năm phút đồng hồ mà không phân thắng bại.

Thẩm Đống lo lắng có thể xảy ra chuyện, bước lên võ đài, nói: “Coi như trận này hòa.”

Thiên Dưỡng Sinh nhìn Lý Kiệt: "A Kiệt, không tệ, ngươi có đủ tư cách làm vệ sĩ cho Đống ca."

Lý Kiệt cười nói: “Cảm tạ Sinh ca. Ngài yên tâm, ta sẽ bảo vệ Đống ca thật tốt.”

Thiên Dưỡng Sinh vừa nghe, tức khắc bộc lộ một vẻ mặt kỳ quái, nghĩ thầm: “Tên này dường như không biết người mà mình phải bảo vệ lợi hại đến mức nào.”



“Ầm!”

Quốc Hoa tàn nhẫn đập mạnh chén trà trong tay, lạnh lùng nói: "Ta biết ngay là tên khốn khϊếp Thẩm Đống làm ra chuyện này."

Sau khi Hồ Ly tìm hiểu một phen, Quốc Hoa về cơ bản đã xác định chính là Thẩm Đống dẫn người đốt xưởng của hắn.

Điều này làm cho hắn ta gần như phát điên.

“Hồ Ly, tập hợp quân đội. Tối nay ta sẽ tới chỗ Thẩm Đống cắm cờ, bắt hắn lên chém thành nhiều mảnh.”