Chương 11: Hồng Hưng đại hội (2)

Điều hắn không hề ngờ tới là hai vị tướng của Hòa Liên Thắng Phi Cơ và Jimmy, đều chạy tới chỗ hắn.

Vì vậy, hắn để A Hoa lập tức đưa hai người đó đến đây.

Jimmy mím môi, nói: “Đống ca, đối với ta chuyện làm ăn rất có hứng thú, cũng có thể gϊếŧ người được.”

Phi Cơ nói: “Ta chỉ có thể gϊếŧ người.”

Thẩm Đống vui vẻ nói: “Được rồi, Phi Cơ, Jimmy, ta sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ, nếu làm tốt, không những ngươi sẽ nhận được 1 vạn tiền thưởng, đồng thời cũng sẽ được thăng chức.”

Đôi mắt của Jimmy sáng lên, nói: “Đống ca, xin hãy phân phó.”

Thẩm Đống xua tay, nói: “Không vội. Đến đúng thời điểm, ta sẽ tự tìm đến ngươi. Giờ ngồi xuống uống ly rượu đã.”

Jimmy và Phi Cơ đồng thanh nói: “Được, Đống ca.”

Uống được một lúc, Thẩm Đống nói: “A Hoa, tuyển được bao nhiêu người rồi?”

“Đã tuyển đầy, tổng cộng 230 người.”

“A Hoa, Ta chuẩn bị để bảy người anh em của A Sinh huấn luyện bọn họ các chiêu thức đánh nhau trong một tháng, ngươi cảm thấy sao?”

“Ta sợ điều này sẽ khơi dậy sự oán giận trong lòng bọn họ.”

“Vậy nếu như ban thưởng cho mỗi người huấn luyện ba ngàn đô la Hồng Kông, thì sao?”

“Ba ngàn đô la một tháng chắc chắn bọn họ sẽ không có ý kiến. Chỉ là lão đại, bây giờ chúng ta có hơn 400 đàn em, mỗi người 3 ngàn, vậy là hơn 120 vạn.”

“Không thành vấn đề, chuyện tiền bạc ta sẽ tự mình lo liệu. Địa điểm huấn luyện sẽ nằm bên cạnh xưởng may, để bọn họ vừa huấn luyện, vừa xem xưởng, mỗi lần 100 người, luân phiên nhau xem xưởng.”

“Được, Đống ca.”

…….

Đúng như A Hoa dự đoán, mọi người đều bất bình khi nghe tin phải thay phiên nhau huấn luyện.

Nhưng khi nghe được tin sẽ sẽ được thưởng 3 ngàn đô la Hồng Kông, mọi người nhất loạt đua nhau đi báo danh.

Đối với tên xã hội đen ở dưới đáy xã hội, ba ngàn đô la Hồng Kông chắc chắn là một số tiền lớn.

Thẩm Đống tìm đến Thiên Dưỡng Sinh nói: “Dưỡng Sinh, ngươi huấn luyện cho bọn hắn thoe hình thức của lính đánh thuê đi. Yêu cầu của ta không cao, để bọn họ học được một ít chiêu thức kiếm kỹ, sau sẽ biết cách phối hợp trong cận chiến.”

Thiên Dưỡng Sinh gật gù nói: “Đã rõ.”

Thẩm Đống nói: “Đừng đi theo họ. Bắt đầu từ giờ, ngươi sẽ là vệ sĩ bên cạnh ta.”

Thiên Dưỡng Sinh nói: “Được, Đống ca.”

Thẩm Đống đứng dậy nói: “Đi, chúng ta đi Central.”

Đi ra tới cửa quán Bar, Thẩm Đống giao chiếc chìa khóa xe cho Thiên Dưỡng Sinh.

Đây là một chiếc xe con hiệu Toyota mới tinh.

Ngày hôm qua Thẩm Đống mới lái đem nó về.

Ngoài ra, hắn còn mua cho A Hoa một chiếc.

Đồng thời mua hơn mười lượng xe tải.

Những chiếc xe này đều là hàng buôn lậu, giá thành không cao, Thẩm Đống chỉ bỏ ra 80 vạn đều đã thu mua được hết số lượng này.

Tại trung tâm trụ sở Hồng Hưng.

Thẩm Đống đưa Thiên Dưỡng Sinh vào trong phòng họp.

Đây là nơi Hồng Hưng tổ chức hội nghị.

Lúc này lãnh đạo các băng nhóm đều chưa tới.

Thế nhưng ba hồng côn Khủng Long, Trần Hạo Nam, Đại Phi đã đến đủ.

Đại Phi cười nói: “A Đống, ngươi thật lợi hại, vừa mới một hơi đánh chiếm địa bàn của Tang Đông, xem ra vị trí lão đại của Đồn Môn này là của ngươi.”

Thẩm Đống nói: “Làm sao có thể chứ? Còn có Khủng Long ca ở đây, ta chắc chắn là không thể.”

Đại Phi sững sờ: “A Đống, ngươi là có ý gì?”

Thẩm Đống nói: “Ta hy vọng Khủng Long ca sẽ lên làm lão đại của Đồn Môn. Còn ta, vẫn là chờ sau này.”

Khủng Long cười nói: “A Đống, ngươi yên tâm, sau này có cơ hội, ta nhất định sẽ đề cao ngươi.”

Thẩm Đống nói: “Vậy thì cảm ơn Khủng Long ca.”

“Này, các ngươi đang nói gì vậy. Đừng quên, Nam ca cũng có tư cách để tranh quyền lão đại của Đòn Môn.”

Phía sau Trần Hạo Nam là Sơn Kê* nói một cách bất mãn.

Khủng Long cau mày nói: “A Nam, quản đàn em của ngươi tốt một chút. Đại ca đang nói chuyện, sao có thể chen mồm vào.”

Sơn Kê tức giận nói: “Ngươi có ý gì?”

Khủng Long đập bàn: “Ngươi có biết tôn ti trật tự trên dưới không vậy?”

“Hắn thì biết cái rắm gì.”

Một giọng trầm khàn vang tới.

Mọi người nhìn tới, là Tịnh Khôn mang theo các tiểu đệ thong thả đi tới.

"Khủng long, tiểu đệ này đến từ vịnh Đồng La bị Big B* dạy dỗ một trận, nói mấy lời cũng không có gì, không chém ngươi là tốt lắm rồi.” Tịnh Khôn nói.

(Sơn Kê*: Gà rừng, Big B: Đại B )

Khủng Long hừ một tiếng, nói: “Còn phải xem hắn có năng lực hay không. Hiện tại tiểu đệ thật là vô liêm sỉ mà.”

“Ngươi…”

Sơn Kê đang muốn phản bác, Trần Hạo Nam kéo tay hắn ta lại, nói: “Sơn Kê, ngươi đi ra ngoài trước đi.”

Sơn Kê nói: “Nam ca, bọn hắn thật sự quá đáng.”

Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Sơn Kê, có tư cách để ở đây nói chuyện, ít nhất cũng là hồng côn. Ngươi còn trẻ, nếu làm tốt, năm sau có thể ngồi chung bàn với bọn ta.”