Diệp Thần nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống bỗng sắc mặt đại biến
Mẹ nó, bảo sao hắn thấy thuận lợi như vậy, nguyên là thử thách đang chờ đợi ở chỗ này.
Không thể rời khỏi Lạc Dương…
Không lẽ là khu vực nhiệm vụ?
Không đúng!
Là đặc thù nhiệm vụ!
“ Tướng quân?” Nhậm Hồng Xương thấy sắc mặt Diệp Thần không đúng không khỏi nhẹ giọng kêu lên.
Diệp Thần nghe thấy âm thanh thăm hỏi của Nhậm Hồng Xương, bèn hoàn hồn sau đó trả lời
“ Không có việc gì”
Diệp Thần nói xong không chút do dự, lựa chọn chấp nhận nhiệm vụ.
Điêu Thuyền, Diệp Thần sẽ không từ bỏ, việc này không liên quan gì tới quan hệ nam nữ, cũng không quan hệ gì tới tình ái.
Nhưng quan hệ tới đặc tính của Đồng Tước Đài.
Đồng Tước Đài cấp SSS duy nhất.
Cơ sở thuộc tính: vận khí lãnh địa tăng vĩnh viễn một thành.
Lãnh địa phúc duyên +100, độ yên ổn +10 độ phồn vinh +10
Đặc thù thuộc tính:
1, Ca vũ thanh bình: độ yên ổn dân chúng và độ thay đổi dòng người được cải thiện, mỗi tháng được sử dụng một lần, kéo dài ba ngày ( yêu cầu bốn mỹ cơ)
2, Ngăn qua: chiến tranh bị ngăn trong ba ngày, bất kì công kích đều không còn hiệu quả, sử dụng mỗi tháng một lần ( yêu cầu 8 mỹ cơ)
3, Chiến ca: tăng cường sức mạnh của các binh sĩ trong vùng lãnh thổ, sử dụng mỗi tháng một lần ( yêu cầu 16 mỹ cơ)
4, Trọng sinh: nghịch thiên đoạt mệnh, đưa người chết sống lại, mỗi tháng một lần ( yêu cầu 81 mỹ cơ)
Ghi chú: nữ tử tầm thường vào ở không có hiệu quả, mỹ cơ càng nhiều, thuộc tính càng gia tăng.
Ở khu tân thủ, Đồng Tước Đài đối với lãnh địa có ảnh hưởng rất lớn.
Nếu về sau phi thăng tiến vào Hồng Hoang, Đồng Tước Đài sẽ có ảnh hưởng càng lớn hơn.
Thế giới kia quá mức nguy hiểm, nơi đó các lãnh địa cường đại nhiều như lông trâu.
Nếu Đồng Tước Đài có thể phát huy toàn bộ thuộc tính, đến lúc đó dù thuộc hạ có bị chết trận cũng có thể phục sinh.
Sống lại!
Xuất binh đánh trận, còn có thể tăng cường vũ lực, mà ngoại địch đánh chiếm còn có dễ dàng phòng thủ.
Muốn phát huy năng lực của Đồng Tước Đài, liền yêu cầu mỹ cơ.
Mà để có thể được trí não Bàn Cổ thừa nhận là mỹ nữ cũng không nhiều.
Cho nên Diệp Thần không có khả năng từ bỏ Điêu Thuyền, cũng không có khả năng từ bỏ bất cứ người nào được trí não Bàn Cổ tán thành là mỹ nữ.
Với việc cướp đoạt hay tìm kiếm những mỹ nữ,Diệp Thần không suy nghĩ đến nhiều như vậy.
Ngay khi Diệp Thần chọn “ có” nháy mắt thông báo thế giới vang lên
“ Người chơi Diệp Thần khăng khăng thay đổi cốt truyện lịch sử, kích phát đặc thù nhiệm vụ, Điêu Thuyền và tất cả người chơi đều có quyền tham dự.”
“ Thành công ngăn cản Diệp Thần mang đi Điêu Thuyền, khen thưởng một vạn đồng tiền vàng, chết không có hình phạt”
“ Đánh chết người chơi Diệp Thần dương đan X1, vương cấp võ nghĩa 1. Thuộc tính điểm bẩm sinh 1”
Thông báo thế giới vang lên, trong nháy mắt toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.
Ba giây sau kênh thế giới nháy mắt sôi trào.
“ Ngọa tào, Ngọa tào, Diệp Thần này là muốn đoạt Điêu Thuyền?”
“ Ni mã, khó trách sao hắn đến Lạc Dương, ta còn tưởng hắn vì làm quan lên mới đến, hắn còn muốn cướp Điêu Thuyền, còn thiên lý hay không?”
“ Dựa vào! Lão tử đây chính là vì Điêu Thyền, Điêu Thuyền là lão tử đây a..”
“ Diệp Thần, bây giờ ngươi hối hận còn kịp, chỉ cần ngươi giao ra trấn Luân Hồi, giao ra Điển Vi cùng Quách Gia, ta sẽ đảm bảo ngươi an toàn”
“ Ta khinh! Này nói thật giỏi, giao cái này, giao cái kia, còn bảo giao ra là vô sự, kia không phải nói luôn là giao cả Điêu Thuyền sao?”
“ Chính là ngươi không thể vô sỉ như vậy”
“ Sao Sao? Ai có thể nói cho ta tên họ Diệp này ở đâu? Một vạn đồng vàng a! ni mã, chết cũng không có ảnh hưởng gì còn sợ cái lông”
“ Haha, cơ hội hái ra tiền đến rồi”
……
Đọc thảo luận trên kênh thế giới, Diệp Thần đứng ở truyền tống trận, hai mắt liếc một cái
Thì ra là thế.
“ Chúc mừng người chơi Diệp Thần kích phát đặc thù nhiệm vụ sở hữu của Điêu Thuyền, nếu thành công trở lại của trấn Luân Hồi, nhiệm vụ kết thúc.
Thành công: khen thưởng thuôc tính điểm bẩm sinh X2, một hoàn dương đan X2, rút thăm trúng thưởng X1, Nhậm Hồng Xương giải trừ phong ấn sẽ nhận chủ.
Thất bại: ngẫu nhiên khấu trừ thuộc tính điểm bẩm sinh 5 điểm, Nhậm Hồng Xương tử vong.”
Diệp Thần hít vào một hơi thật sâu sau đó thở ra, nhìn vào trong truyền tống trận.
Quả nhiên…con đường từ Lạc Dương đến các địa phương khác đều đã bị đóng.
Gϊếŧ ra Lạc Dương sao….
Nghĩ đến đây hai mắt Diệp Thần hiện ra một đạo quang mang, sau đó mở miệng nhìn về phía Nhậm Hồng Xương nói:
“ Đi theo ta”
“ Là, tướng quân” Nhậm Hồng Xương nhận ra sự tình có gì đó không thích hợp nhưng vẫn gật đầu đáp.
Diệp Thần thật dài thở ra một khẩu khí, rồi sau đó mang theo Nhậm Hồng Xương rời khỏi truyền tống trận.
Diệp Thần bây giờ truyền thống trận giành có quan viên, không có người chơi nào có thể đến.
Rời đi, hắn phải trong trạng thái trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Một đường đi vòng lớn, Diệp Thần đã gửi chiến mã ở sau hậu viện quán trọ, dắt chiến mã ra sau đó đi về phía ngõ nhỏ.
Diệp Thần lập tức lên ngựa, sau đó đem một tay kéo Nhậm Hồng Xương lên theo.
“ Ôm chặt ta” Diệp Thần không quay đầu lại mà nói, xong sau đó kẹp chặt bụng ngựa.
“ Hí “ chiến mã phì một hơi sau đó bắt đầu tung vó ngựa chạy nhanh.
Nếu là ngày thường Diệp Thần sẽ không ở Lạc Dương mà cưỡi ngựa nhanh.
Bất quá khi nhiệm vụ đặc thù được kích phát, người dân bản xứ đều sẽ trở về nhà.
Mặc dù là làm buôn bán cũng sẽ đình chỉ buôn bán.
Giờ phút này bên trong Lạc Dương toàn bộ đều là người chơi.
Đây chính là lí do Diệp Thần không ngại.
Lạc Dương, trên con đường dẫn tới cổng thành.
Một con ngựa chiến mã phóng nhanh xuất hiện không màng nhũng người chơi còn đang du đãng trên phố mà phóng qua.
Trên đường cái, người chơi đông đảo, một đám đều đang tìm kiếm Diệp Thần.
Đột nhiên xuất hiện bóng chiến mã phóng qua dọa không ít người.
Một đám bay nhanh ra hai bên đường phố để trốn.
“ Muốn chết sao? Có chiến mã liền ghê gớm, có khôi giáp liền ra oai sao?” một người chơi suýt chút nữa bị chiến mã đ-ng vào, mắng.
“ Này, hẳn là nhân vật lịch sử võ tướng đi? Hắn mặc khôi giáp sao trông giống như trang bị?”
“ Kỳ quái, phía sau hắn sao lại có một tên khất cái?”
“ Ta sao cảm thấy có điểm không thích hợp a? này NPC một cái cũng không thấy sao lại có một tên khất cái đâu chui ra nga?”
Đúng lúc này một tiếng hô mừng như điên vang lên.
“ Ngọa tào, đó là Diệp Thần “