Chương 94. Yêu Tiên

Thông Thiên nhất thời bị tức đến mức bật cười, nói: "Vậy là ngươi cố ý trục xuất đệ tử của vi sư, vi sư còn phải cảm tạ ngươi?"

Không ổn, Bạch Cẩm nhất thời xìu xuống, lập tức cúi đầu thật sâu, thành thật nói: "Là đệ tử sai, sư phụ muốn đánh muốn phạt, đệ tử đều sẽ lĩnh tội."

Thông Thiên nhìn thấy Bạch Cẩm bày ra bộ dạng nhận đánh nhận phạt, trong lòng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, hừ một tiếng nói: "Coi như công tội của ngươi bù nhau, nếu có lần sau nữa, ta tuyệt đối không bỏ qua dễ dàng."

"Tạ ơn sư phụ!" Bạch Cẩm cười đứng lên.

Thông Thiên nhìn xa xăm về phía tây nói: "Nên xử trí hai người này thế nào?"

Bạch Cẩm vừa cười vừa nói: "Cái này đơn giản, nếu như sư phụ cảm thấy thái độ bọn hắn nhận sai cũng coi như thành khẩn thì thả bọn hắn, còn nếu cảm thấy bọn hắn thiếu đòn thì để bọn hắn tiếp tục quỳ."

Thông Thiên lẩm bẩm: "Nếu như ta thả tiểu lão đầu kia, nhị ca lại không buông tha đệ tử của ta, để đệ tử của ta quỳ trên ngọn núi, vậy chẳng phải vi sư sẽ mất mặt sao?"

Hiểu rồi! Bạch Cẩm đứng dậy chắp tay thi lễ nói: "Sư phụ, đệ tử còn muốn đến chỗ Nhị sư bá chúc ngủ ngon, xin cáo lui trước."

"Ừm." Thông Thiên hài lòng gật đầu nói: "Ngươi đi đi! Miễn cho đám người Xiển Giáo bọn hắn nói Tiệt Giáo chúng ta không có lễ nghĩa."

"Vâng!" Bạch Cẩm quay người đi ra ngoài. Thời điểm đi tới trước cửa, hắn quay đầu nhìn về phía Thông Thiên, chờ mong nói: "Sư phụ, người thấy có phải là nên trả chút Công Đức Kim Tiền cho đệ tử chế tác thẻ bài chứng minh thân phận không?"

"Cút!" Thông Thiên vung tay lên.

Thân ảnh Bạch Cẩm lập tức biến mất. A! Từng tiếng kêu hoảng sợ truyền đến từ nơi xa, một viên sao băng xoay tròn phóng lên trời cao.

...

Hồi lâu sau, một đám mây mới từ trên bầu trời bay thấp xuống, dừng lại trước Ngọc Thanh Phong.

Bạch Cẩm bước xuống đám mây, lặng lẽ nhìn vào trong Ngọc Thanh Cung đang mở rộng cửa, chỉ thấy một đám Kim Tiên bao gồm Quảng Thành Tử đang quỳ gối ở trên bồ đoàn. Nhiên Đăng cúi đầu đứng bên cạnh, bầu không khí nặng nề tràn ngập đạo cung.

Bạch Cẩm chắp tay lớn tiếng kêu lên: "Đệ tử Bạch Cẩm cầu kiến Nhị sư bá!"

Toàn bộ chúng Kim Tiên Xiển Giáo khẽ động, trong đầu hiện lên một suy nghĩ. Tại sao hắn lại đến đây? Sau đó một cỗ tức giận dâng lên, còn không chịu từ bỏ ý đồ sao?

Nguyên Thủy ngồi trên chủ vị mở to mắt nói: "Các ngươi ra ngoài đi, truyền Bạch Cẩm tiến vào!"

"Vâng!" Tất cả chúng tiên Xiển Giáo đều đứng dậy đi ra ngoài, Bạch Cẩm ở ngoài cung kính chắp tay mà lạy.

Thời điểm đi ngang qua Bạch Cẩm, Nhiên Đăng từ tốn nói: "Lão sư để ngươi đi vào!"

"Đa tạ sư thúc truyền tin!"

Bạch Cẩm đứng dậy, sửa sang y phục một chút, lúc này đi vào bên trong, đại môn cung điện ‘ầm’ một tiếng đóng lại.

Tất cả chúng đệ tử Xiển Giáo đều quay đầu nhìn về phía cửa cung đã đóng chặt.

Từ Hàng yếu ớt nói: "Vì sao sư phụ lại coi trọng hắn như vậy?"

Quảng Thành Tử ngưng trọng nói: "Bạch Cẩm này thực sự không đơn giản, chúng ta nhất định phải nhanh chóng điều tra hắn rõ ràng."

Toàn bộ các đệ tử Xiển Giáo còn lại đều gật đầu.

Trong Thượng Thanh Cung, Bạch Cẩm quỳ gối trên bồ đoàn, cung kính lạy ba cái rồi nói: "Hôm nay đắc tội đệ tử Xiển Giáo, xin sư bá hãy thứ lỗi."

Trên chủ vị, thanh âm Nguyên Thủy truyền ra: "Thiên địa có thứ tự, vụ thu đông tàng. Chỉ có theo quy mà hành sự, đạo mới có thể lâu dài, ngươi làm sai chỗ nào?"

Bạch Cẩm cung kính nói: "Đa tạ sư bá dạy bảo, đệ tử khắc trong tâm khảm."

"Đứng lên đi!"

Bạch Cẩm đứng dậy, ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, lưng thẳng tắp, nghiêm túc mà ngồi.

Nguyên Thủy hài lòng gật đầu nói: "Ngươi đến đây là vì chuyện gì?"

Bạch Cẩm do dự một chút rồi hỏi: "Sư bá, có phải người thật sự không thích những Yêu tộc nở ra từ trứng như chúng ta?"

Nguyên Thủy mỉm cười nói: "Tựa như lời ngươi nói, nếu như ta chướng mắt Yêu tộc, sao ta lại thu nhận Bạch Hạc làm đồng tử? Sao lại thu Hoàng Long làm đệ tử? Tuy nhiên, đúng là ta chướng mắt những đệ tử ngoại môn mà sư phụ ngươi thu nhận.”

“Ngươi có biết Yêu tộc phân chia thế nào không?"

Bạch Cẩm mờ mịt lắc đầu nói: "Không biết!"

"Yêu tộc là chỉ cây cỏ mãnh thú hấp thụ linh khí trong thiên địa mà sinh ra linh trí, bản tính khó thuần. Thực vật chính nghĩa thì còn dễ nói, mãnh thú chính nghĩa thú tính còn chưa diệt trừ hoàn toàn, ăn tươi nuốt sống, buông thả chính mình, trái tim tràn ngập gϊếŧ chóc bạo ngược, lâu ngày pháp lực càng sâu nhưng trên thân lại không có đạo hạnh, như thế thì sẽ nhập ma đạo. Bởi vậy Yêu tộc lại phân làm hai loại, yêu tinh cùng yêu quái, yêu quái còn gọi là yêu ma. Yêu tinh mang vẻ đẹp của thiên địa, yêu quái mang sự bạo ngược thiên địa, ta không thích yêu quái vô cớ tàn phá bừa bãi chứ không phải Yêu tộc, nói như thế ngươi có hiểu không?"

Bạch Cẩm liên tục gật đầu, nói: "Hiểu rõ, ta hiểu rõ!" Sau đó hắn vừa cười vừa nói: "Vậy ta chắc cũng là yêu tinh?"

Nguyên Thủy cười ha hả nói: "Ngươi khác biệt, ngươi đã nhập đạo, công đức gia thân, có thể xưng là yêu tiên."

Bạch Cẩm dương dương đắc ý nói: "Như vậy thì ta còn là thánh hiền của Yêu tộc."

Nguyên Thủy cười không nói.

Bạch Cẩm lập tức hỏi: "Sư bá, hai vị đệ tử quỳ ở bên ngoài nên xử trí như thế nào?"

Nguyên Thủy thu liễm nụ cười, bình thản nói: "Để bọn hắn quỳ ở đó một ngày đi!"

Bạch Cẩm nói: "Ta hiểu rõ, trưa ngày mai ta sẽ phái đệ tử đến đón Kim Quang trở về."