Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 80. Lôi kéo bè phái

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Cẩm duỗi tay, Lạc Bảo Kim Tiền lập tức xuất hiện, hắn tiện tay ném nó ra ngoài, Lạc Bảo Kim Tiền liền biến lớn và trôi lơ lửng giữa đại điện, đôi cánh nhỏ vỗ vỗ phát ra âm thanh vo ve run rẩy.

Bạch Cẩm vừa động tâm niệm, Công Đức Vân cuồn cuộn lập tức bay về phía Lạc Bảo Kim Tiền rồi xuyên qua cái lỗ hình vuông. Ở phía sau nó, vô số Công Đức Kim Tiền ầm ầm tuôn ra giống như thủy triều, khó mà đếm xuể.

Trong khi Bạch Cẩm đang luyện chế Công Đức Kim Tiền thì các đệ tử ngoại môn mới tới lại đang tụ tập ở Tĩnh Tự Hồ, từng người ngẩng đầu ưỡn ngực, kích động chào hỏi lẫn nhau.

Linh Nha Tiên đi tới bên cạnh kim mao cương thi, chắp tay cười nói: "Vị sư đệ này, hữu lễ rồi."

Kim mao cương thi cũng nhìn về phía Linh Nha Tiên rồi vội vàng chắp tay thi lễ: "Ra mắt sư huynh."

Linh Nha Tiên cười nói: "Cương thi đắc đạo vô cùng hiếm thấy, không biết ta nên gọi sư đệ như thế nào?"

"Ta tên Kim Quang."

"Kim Quang sư đệ, nghe rất hợp. Ngươi có thể gọi ta là Linh Nha sư huynh?"

"Ra mắt Linh Nha sư huynh!" Kim Quang chắp tay thi lễ.

Linh Nha Tiên nhìn quanh rất nhiều đệ tử ngoại môn mới vào cửa thì cảm khái nói: "Sư đệ, ngươi nói xem chúng ta bái sư là vì điều gì?"

"Dĩ nhiên là vì tu hành rồi."

"Vậy tu hành lại là vì điều gì?"

"Tiêu dao tại thế, vạn cổ trường tồn."

Linh Nha Tiên vỗ tay đùng đùng rồi kích động nói: "Sư đệ nói rất đúng! Thứ mà tu sĩ bọn ta theo đuổi đều là tiêu dao vô câu nhưng bây giờ lại bị môn quy ràng buộc, vậy còn tiêu dao cái gì nữa? Sư đệ, ngươi nói có đúng hay không?"

Trong lòng Kim Quang khẽ động, hắn dò xét hỏi: "Sư huynh, ý của ngươi là?"

"Thật ra ngươi nên biết, một khi đã được sư phụ thu làm môn hạ rồi thì cho dù không tuân theo những môn quy đó, các ngươi vẫn có thể lên núi."

Kim Quang cả kinh: "Cái gì? Vậy tại sao vừa rồi sư huynh kia lại nói như vậy? Hắn cố ý ngăn trở chúng ta lên núi, hắn không sợ bị sư phụ trách phạt sao?"

"Hắn thật sự không sợ, người nọ tên là Bạch Cẩm, chính là đệ tử ngoại môn đứng đầu của chúng ta, trên lý thuyết thì tất cả đệ tử ngoại môn đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn."

Thần sắc Kim Quang khẽ động: "Sư huynh, ngài nói là trên lý thuyết?"

Linh Nha Tiên cười ha ha: "Có đệ tử ngoại môn đứng đầu thì đương nhiên cũng có đệ tử nội môn đứng đầu, Đại sư huynh nội môn của Tiệt Giáo chúng ta chính là Đa Bảo đạo quân, tư chất thước cổ chấn kim, khí độ siêu nhiên trác tuyệt, chính là tuyệt thế thiên kiêu hiếm có ở hồng hoang, hắn có Thánh Nhân chi tư. Rất nhiều người trong chúng ta đều bái nhập vào chỗ của Đa Bảo Đại sư huynh, đương nhiên Bạch Cẩm sẽ không dám tự chuốc vạ vào thân."

Mắt Kim Quang Tiên sáng lên, đại sư huynh nội môn, đây chắc chắn là một cái bắp đùi, hắn vội vàng chắp tay thi lễ thật sâu: "Sư đệ ngưỡng mộ Đại sư huynh đã lâu, vẫn mong sư huynh tiến cử giúp ta!"

Linh Nha Tiên cười ha ha: "Dễ thôi, dễ thôi! Đại sư huynh thích quan tâm sư huynh đệ đồng môn nhất mà."

Linh Nha Tiên đưa Kim Quang đi giao du với rất nhiều đệ tử ngoại môn, ánh mắt của từng sư đệ sư muội mới nhập môn đều tỏ vẻ kinh hỉ, liên tục nói cảm ơn với Linh Nha Tiên.

...

Trên đỉnh núi, toàn bộ phía trong cung điện của Bạch Cẩm đều bị Công Đức Kim Tiền bao phủ, biển kim tiền vàng rực khiến lòng người say mê, nếu như số công đức để thành Thánh có thể đổi được một ngàn tỉ đồng Công Đức Kim Tiền thì Bạch Cẩm lại có ít nhất trên ba trăm tỉ. Trên khắp hồng hoang này, ngoại trừ Thánh Nhân thì hắn chính là người có nhiều Công Đức Kim Tiền nhất, quả thật xứng với cái danh thổ hào của hồng hoang.

Ở chính giữa Công Đức Kim Tiền giống như đại dương xuất hiện một vòng xoáy tựa như hắc động, tất cả Công Đức Kim Tiền đều ùn ùn bay vào vòng xoáy giống như thủy triều nhưng chỉ chốc lát sau, chúng đã biến mất gần như không còn, sau đó lộ ra một thân ảnh ở phía dưới.

Bạch Cẩm đang ngồi xếp bằng trên giường, trên đầu có kim sắc khánh vân và thụy khí vạn thiên, liên tục có Công Đức Kim Tiền rào rào rơi xuống từ trong khánh vân giống như một cơn mưa công đức.

Khánh vân được ẩn giấu bên trong cơ thể của Bạch Cẩm rồi dần dần biến mất, hắn mở mắt ra và nói: "Sư muội vào đi!"

Đại môn của cung điện ‘ầm’ một tiếng rồi mở ra, Thạch Cơ từ bên ngoài đi vào, sau đó chắp tay thi lễ: "Sư huynh!"

Bạch Cẩm khẽ chỉ tay, trên đất lập tức xuất hiên một chồng Công Đức Kim Tiền nhỏ, kim quang rực rỡ đến lóa mắt.

"Ôi!" Thạch Cơ kinh hô theo bản năng, nàng nhìn Bạch Cẩm rồi lại nhìn một đống Công Đức Kim Tiền ở trên đất, mấy cái này là gì? Nàng cảm thấy nó rất giống công đức nhưng trên đời có công đức như vậy sao? Bạch Cẩm thử thăm dò: "Sư huynh, cái này là?"

Bạch Cẩm đắc ý cười nói: "Đây chính là Công Đức Kim Tiền mà sư huynh dùng Công Đức Lực luyện chế thành, cả thế giới chỉ có một phần này, nơi này có một trăm ngàn đồng Công Đức Kim Tiền, đây là thứ vi huynh chuẩn bị cho ngươi, coi như là vốn liếng để quản lý đệ tử ngoại môn, ngươi có thể nhìn thử xem."

Thạch Cơ khom người cầm lên một đồng Công Đức Kim Tiền đặt ở trước mặt và cẩn thận quan sát, đột nhiên trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ, thật đẹp!
« Chương TrướcChương Tiếp »