Chương 79. Phá gia chi tử

Bạch Cẩm đưa tay cầm mảnh ngọc lên, ngón tay viết phù tự ở trên không trung.

Danh tính: Thạch Cơ.

Sư thừa: Nhị đệ tử ngoại môn đời thứ hai của Tiệt Giáo.

Chủng tộc: Thông Linh Thần Thạch.

"Thạch Cơ, đạo tràng trước kia của ngươi ở đâu?"

"Cô Lâu Sơn."

Quê quán: Cô Lâu Sơn.

Hiện ở: Thượng Thanh Phong thuộc Côn Luân Sơn.

Bạch Cẩm phủi tay, mấy phù tự trên không trung lập tức chìm vào trong mảnh ngọc, hắn đưa ngọc phù cho Thạch Cơ rồi nói: "Ngươi hãy truyền một tia thần niệm vào bên trong."

"Được!" Thạch Cơ nhận lấy, sau đó truyền một tia thần niệm vào trong, bên trái đang trống không của mảnh ngọc lập tức hiện ra hình ảnh ba chiều của nàng.

Thạch Cơ đưa nó cho Bạch Cẩm và nói: "Sư huynh, xong rồi."

Bạch Cẩm nhận lấy mảnh ngọc, sau đó quan sát một hồi, tạm thời thì chức năng đã đủ rồi nhưng như vậy vẫn chưa được, nó không hề làm nổi bật sự tôn quý của giáo phái Thánh Nhân đúng không?

Bạch Cẩm mỉm cười, đã đến lúc hắn nên thêm một vài đồ trang trí vào đây rồi. Bạch Cẩm khẽ chỉ tay, một sợi công đức kim quang bắn vào trong mảnh ngọc, xung quanh nó lập tức xuất hiện một đường vân màu vàng, vừa trang trọng, vừa thần thánh mà lại vô cùng hoa lệ.

Bạch Cẩm hài lòng nói: "Cũng ổn rồi, lúc này mới xứng với thân phận của giáo phái Thánh Nhân." Sau đó hắn đưa mảnh ngọc cho Thạch Cơ: "Đây chính là thẻ bài chứng minh thân phận của ngươi."

"Tạ ơn sư huynh!" Thạch Cơ vội vàng nhận lấy thẻ bài chứng minh thân phận, càng xem càng thích, đây chính là thứ chứng minh bản thân là đệ tử của Tiệt Giáo. Trước kia, mặc dù nàng cũng được thu làm đệ tử nhưng chỉ là nói miệng mà thôi, nó hoàn toàn khác với thẻ bài chứng minh thân phận hiện nay, thẻ bài chứng minh thân phận mang lại cho Thạch Cơ cảm giác thuộc về và vinh dự vô cùng mạnh mẽ.

"Ngươi có nhìn rõ quá trình luyện chế vừa rồi của ta không?"

Thạch Cơ gật đầu liên tục: "Thấy rõ rồi." Sau đó nàng hơi do dự nói: "Sư huynh, vừa rồi ngươi cho thêm công đức vào đúng không?"

"Đúng vậy! Có gì không ổn sao?"

Thạch Cơ nhìn Bạch Cẩm giống như nhìn một tên phá gia chi tử, nàng đau lòng nói: "Sư huynh, đây chính là công đức đó! Vô cùng trân quý. Nếu không thì khi luyện chế thẻ bài chứng minh thân phận cho những đệ tử ngoại môn kia, chúng ta hãy thêm vàng khối vào, như vậy cũng có thể đạt được hiệu quả giống như mạ vàng, hơn nữa chi phí lại thấp hơn."

Bạch Cẩm tỏ vẻ hào phóng: "Đừng keo kiệt như vậy, vàng có thể giống công đức sao? Chúng ta là đại giáo của Thánh Nhân thì phải bày ra sự tôn quý của đại giáo Thánh Nhân, không phải chỉ là một chút công đức sao? Ta cảm thấy vẫn ít đó!"

Tôn quý thì tôn quý nhưng mà...

Thạch Cơ mím môi lẩm bẩm: "Sư huynh, ta không có chút công đức nào cả."

Bạch Cẩm khó tin: "Không thể nào? Không phải đầu năm nay công đức vẫn dễ kiếm sao?"

Thạch Cơ có chút tức ngực, nàng cảm thấy bản thân đang bị tổn thương sâu sắc.

Bạch Cẩm rộng rãi nói: "Không sao, ta có!"

Thạch Cơ lập tức khuyên nhủ: "Sư huynh, cho dù ngài có công đức thì cũng không thể dùng vào việc vô dụng như này được! Công đức có tác dụng rất lớn đối với tu sĩ chúng ta."

"Ta chỉ luyện chế thẻ bài chứng minh thân phận thôi mà, cũng không dùng bao nhiêu công đức chứ?"

"Một thẻ bài chứng minh thân phận phải mất một sợi công đức, một ngàn thẻ chính là một ngàn sợi, vậy mà còn không ít? Ngộ nhỡ sau này sư phụ vẫn thu thêm đệ tử, mười ngàn, thậm chí mấy chục ngàn đệ tử, vậy lúc đó huynh phải làm sao?" Thạch Cơ lại thuyết phục.

Bạch Cẩm hoài nghi nói: "Mấy chục ngàn sợi là rất nhiều sao?" Trong lòng âm thầm tính toán, vừa rồi hắn chỉ dùng khoảng một đồng Công Đức Kim Tiền, nói cách khác, cho dù sau này vạn tiên đều muốn bái sư phụ làm sư thì cũng chỉ tốn mấy chục ngàn đồng kim tiền mà thôi, hình như cũng không nhiều mà! Cũng chỉ mất một chút.

"Rất nhiều, chỗ đó đủ để luyện chế một món Công Đức Thần Khí rồi." Thạch Cơ kiên định gật đầu, hy vọng có thể khiến sư huynh từ bỏ loại hành vi lãng phí công đức đáng xấu hổ này, công đức là thứ trân quý, làm sao có thể dùng vào loại việc này?

"Ngươi cảm thấy công đức quan trọng nhưng vi huynh cho rằng thẻ bài chứng minh thân phận chính là thể diện của đệ tử Tiệt Giáo khi gặp người ngoài, nó cũng vô cùng quan trọng. Sư muội không cần nói nữa, ý ta đã quyết, ngươi ra ngoài đợi trước đi."

Thạch Cơ đành phải chấp nhận: "Vâng!" Trong lòng nàng âm thầm đưa ra quyết định, lát nữa nàng sẽ đi tìm Đại sư tỷ, nhờ Đại sư tỷ khuyên sư huynh một chút. Ôi! Sư huynh không nghe lời, người làm sư muội như nàng thật sự rất khổ.

Thạch Cơ xoay người đi ra ngoài, lúc đến gần đại môn thì nó tự động mở ra, sau khi đi ra ngoài thì đại môn ‘ầm ầm’ đóng kín lại.

Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên giường, ở đỉnh đầu xuất hiện Công Đức Vân đậm đà, kim quang chiếu rọi khiến toàn bộ cung điện biến thành một biển vàng óng, trong Công Đức Vân có bốn thanh Tiên Kiếm đang chìm nổi, riêng Lạc Bảo Kim Tiền thì bị Bạch Cẩm thu lại.

Lạc Bảo Kim Tiền, kiện pháp bảo này mà nhìn thấy công đức thì chẳng khác nào như chó sói nhìn thấy thịt, đôi cánh sẽ lập tức chuyển thành màu xanh, nếu nuôi nó bên trong Công Đức Vân thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì!