Chương 85: Khiến Họ Hối Hận Tại Sao Lại Sinh Ra Trên Đời

Không cần đâu, tôi không đói.

Nói một hồi lâu, chung quy vẫn là cô không thuyết phục nổi hắn ! Vương Thiên Minh hắn cũng có lúc vô cùng cứng đầu, giống như đứa trẻ gặp phải thứ mình không thích vậy. Nhưng một khi đứa trẻ ấy thích, “ nhất định giành cho được ”.

Cả đêm đó, hắn không nghỉ chút nào. Ngay sau lúc đó, các trưởng bối của gia tộc họ Vương tới một mực hỏi hắn về việc kế thừa Vương thị. Nhưng rốt cuộc họ một giọt nước mắt cũng không rơi xuống vì ông ấy…tất cả chỉ vì tài sản và lợi ích của họ. Lúc đó cô mới nhận ra, trong cuộc sống này có vô số kiểu người. Và có một số người luôn vì lợi ích của bản thân, đến tình người cũng không cần…

Lúc đưa tiễn ông, trời mưa lớn vô cùng. Dưới khu mộ gia tộc Vương thị, ông được nằm bên cạnh người ông yêu nhất, bà Tuệ Lam. Vương Thiên Minh một mình đứng trước mộ ông, lặng đứng đó rất lâu, rất rất lâu.

- -Cháu nhất định sẽ khiến họ hối hận vì tại sao họ lại sinh ra trên đời này…

…----------------…

Hôm nay, thiếu gia Vương Thiên Minh chính thức trở thành chủ tịch mới của tập đoàn WS sau sự ra đi đột ngột của ông nội mình - ngài Vương Đông Hạo. Được biết toàn bộ tài sản của ông Vương Đông Hạo đều được để lại cho con cháu mình là…

Cạch.

Chiếc điều khiển tivi bị ném xuống mặt bàn, phát ra âm thanh trầm đυ.c não nề. Trần Anh Tuấn và bố mình lặng nhìn nhau, mỗi người đều có suy tư.

- Bố, đáng lý ra bố phải khiến ông ta biến mất hoàn toàn chứ. Chỉ một vụ tai nạn thôi làm sao có thể che mắt Vương Thiên Minh.

Tư Lam từ trên lầu đi xuống, ánh mắt lo lắng nhìn cha con Trần Anh Tuấn.

- Hai người còn ở đó nói sao. Chỉ là một vụ tai nạn thì che mắt Vương Thiên Minh cái gì, tới người trong thiên hạ còn biết việc này có ẩn tình.

Tư Lam đi đến sofa ngồi xuống nhìn bố con anh ta, lại tiếp tục ca thán.

- Nếu để Vương Thiên Minh biết tôi làm Vương Đông Hạo dị ứng, để bố con ông ra tay khiến ông ta tai nạn qua đời. Vương Thiên Minh nó nhất định không tha cho tôi. Dù sao tôi cũng là…

- Bà mau thôi đi.

Trần Lâm đập bàn, trừng mắt nhìn Tư Lam.

- Nếu bà đã coi Vương Thiên Minh là con trai thì tại sao lại bỏ đi theo tôi.

Tư Lam quay đi chỗ khác, lặng lẽ dấu đi tủi nhục. Trần Lâm cũng nói nhỏ nhẹ hơn.

- Được rồi, bà mau đi chuẩn bị đi. Hôm nay là bữa tiệc quan trọng của con trai, đừng để có sai sót gì.

…----------------…

- Em không muốn tham gia bữa tiệc này.

Cô quay qua nhìn hắn, nghiêm túc nhìn ánh mắt sắc bén của hắn. Hắn cười nhạt dường như nụ cười ấy không chỉ đơn giản là mang theo ý cười thôi. Hắn xoa đầu cô, nói.

- Ngoan, nghe lời đi.

Mạc Ân đột nhiên lấy ra một chiếc hộp, vẫn còn đang mở sẵn sau đó quay lại đưa đến trước mặt hai người. Bên trong là một còng số tám được để như món trang sức, với chiếc hộp gỗ tinh xảo bên ngoài, chắc chắn sẽ có vô số người lầm tưởng là một món trang sức quý giá.

- Vương tiên sinh, có phải lễ vật của anh có chút đặc biệt không ?

Cô cố nặn ra một nụ cười nhìn hắn, Vương Thiên Minh cầm lấy chiếc hộp đóng nắp cẩn thận mới đưa cho cô.

- Tặng cho em trai cùng mẹ khác cha, lễ vật đương nhiên phải đặc biệt một chút.

Cô mặc chiếc váy kín đáo màu đen, tuy chiếc váy rất kín đáo nhưng không hề cũ kĩ và nhạt nhòa hơn nữa còn tôn lên vẻ đẹp của cô. Cô khoác tay hắn, đi vào trong bữa tiệc, mấy phóng viên nhìn thấy hai người lại vội cầm máy lên chụp hình. Hạ Vy không thích ánh đèn flash, cô hơi nheo mắt.

Vương Thiên Minh bên cạnh khẽ liếc cô, hắn không nói gì mà xoay người che cho cô. Hạ Vy hơi bất ngờ, sau đó lại thấy ánh đèn flash ngày một nhiều.

- Anh làm gì vậy ?

Mạc Ân ở phía sau Vương Thiên Minh hiểu ý hắn, gương mặt như sắt đá của anh ta lập tức lên tiếng.

- Xin lỗi, phiền mọi người đừng chụp nữa !

Cô và hắn được mời đến bàn tiệc chính, cô vừa vào nhà vệ sinh một nữ minh tinh được mời tới bữa tiệc từ chỗ nào đã đi tới gần tiếp chuyện Vương Thiên Minh.

- Chủ tịch Vương, tôi có thể mời anh một ly không ?

Cô ta miệng một nhưng chân tay đã làm mười, hai tay nữ minh tinh đặt lên vai Vương Thiên Minh, đôi tay tùy tiện trườn khắp cánh tay rắn chắc của hắn.

Đột nhiên tay cô ta bị một cánh tay phụ nữ đẩy ra khỏi người Vương Thiên Minh.

Thấy nữ minh tinh trợn mắt định mắng, nhưng lại nhìn thấy Hạ Vy chỉ cười vô cùng lịch sự. Nhìn thấy đó là cô, nữ minh tinh chỉ biết cười trừ. Bản thân tranh thủ cơ hội cũng bị người ta bắt gặp được, mất mặt vô cùng.

- Vương phu nhân, hân hạnh gặp mặt !

Nói rồi nữ minh tinh đưa tay tới định chào hỏi, cô đương nhiên không từ chối chỉ nhẹ nhàng đưa tay đáp lại.

- Hân hạnh gặp mặt, gần đây tôi có xem một bộ phim của cô thật sự là diễn xuất vô cùng xuất sắc !