Chương 902: Cô gái anh yêu trở về (16)

Trương Tổng và Tô Niên Hoa ba năm này ít gặp mặt, hai người tương đối quen thuộc, khách sáo bắt chuyện, Trương Tổng nhìn chằm chằm Tứ Nguyệt, thoáng có chút ngạc nhiên nói: "Thật sự là không nghĩ tới, hôm nay lại còn có thể nhìn thấy người quen cũ, Tứ tiểu thư, đã lâu không gặp... *."

Tứ Nguyệt hào phóng vươn tay, khẽ cười duyên nói một câu: "Trương Tổng, đã lâu không gặp."

Trương Tổng híp mắt cười ngồi ở chỗ ngồi, nhìn chằm chằm Tứ Nguyệt, tường tận xem xét một hồi nói: "Cái này thoáng chớp mắt đã hơn ba năm không gặp Tứ tiểu thư? Không nghĩ tới, Tứ tiểu thư sau ba năm không có thay đổi gì, khiến tôi không phải là hơn ba năm không gặp lại Tứ tiểu thư, mà là mới đây không gặp."

Tứ Nguyệt cười: "Đã lâu không gặp, Trương tổng vẫn biết nói chuyện."

Nói xong, Tứ Nguyệt kêu phục vụ đưa Menu đưa cho Trương Tổng, Trương Tổng không khách khí nhận lấy, đồ ăn cũng không gọi nhiều, ngược lại chuyên chú chọn rượu: "Hôm nay cùng Tứ tiểu thư xa cách từ lâu gặp lại, là một việc vui, đêm nay có thể uống được thì tốt."

Sau đó, Trương Tổng liền chỉ một bình rượu tây hai bình rượu trắng.

Chờ đến khi Trương Tổng chọn rượu xong, Tô Niên Hoa tiếp nhận Menu, chọn một số đồ ăn.

Thịt rượu lên đủ, Trương Tổng hào sảng cầm ba cái ly, đổ đầy rượu trắng, phân biệt đưa cho Tứ Nguyệt cùng Tô Niên Hoa một người một chén, sau đó để lại cho mình một chén, giơ lên nói với Tứ Nguyệt cùng Tô Niên Hoa: "Tô tổng, Tứ tiểu thư, đến cạn một chén!"

Theo tiếng nói kết thúc, Trương Tổng không chút do dự giơ chén rượu trong tay mình,lên uống cạn ly.

Tô Niên Hoa cũng ngẩng đầu lên, đem rượu nóng rót vào trong bụng, lúc anh nuốt rượu trắng, nhìn thấy Tứ Nguyệt ưu nhã cũng giơ tay lên, sau đó liền vươn tay, ấn lại tay Tứ Nguyệt.

Tứ Nguyệt bị ngón tay Tô Niên Hoa đυ.ng vào cổ tay, toàn thân khẽ run, rượu ở trong chén vui ve một ít, rơi vào ngón tay của mình, cô chần chờ một giây đồng hồ, nghiêng đầu, nhìn về phía Tô Niên Hoa.

Tô Niên Hoa không có nhìn cô, chỉ là nghiêng đầu, hầu kết lúc lên lúc xuống, nuốt từng ngụm rượu trắng vào trong bụng, sau đó mới thả chén xuống, nghiêng đầu liếc mắt Tứ Nguyệt một cái, vươn tay, trực tiếp lấy chén rượu của cô đi, giơ lên trước mặt Trương Tổng rồi mới mở miệng nói: "Trương Tổng, Tứ tiểu thư là phụ nữ, không so được với chúng ta, một chén lớn như thế, cô ấy uống hết, xác định lập tức không thể chống được, cho nên chén rượu này của cô ấy, tôi thay cô ấy uống."

Nói xong Tô Niên Hoa liền không chớp mắt mà uống chén rượu của Tứ Nguyệt.

Trương Tổng chẳng những thích cùng người ta uống rượu đến không say không nghỉ thì sẽ không bỏ qua, mà còn ưa nắm lấy cơ hội ép uống, cho nên ông ta đợi Tô Niên Hoa để chén rượu xuống, liền trực tiếp cầm chai rượu rót tiếp cho Tô Niên Hoa: "Tô tổng, rượu của Tứ tiểu thư không phải tùy tiện là có thể uống thay, chí ít ba chén mới tính vượt qua kiểm tra."

Trong mắt Tứ Nguyệt hiển hiện một vẻ lo âu, ba chén rượu đầy, vừa vào đã uống như vậy, chờ sau đó thì chắc chắn là Tô Niên Hoa sẽ uống say mất?

Tô Niên Hoa cười không nói, không có bất kỳ ý cò kè mặc cả gì, dứt khoát bưng chén rượu, uống sạch sẽ một lần nữa.

...