Editor: Quỳnh Nguyễn
Đường Thời trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, làm cho đáy lòng Cố Khuynh Thành có chút hoảng sợ.
Cô từ nhỏ liền quen biết Đường Thời, là người hiểu biết Đường Thời sâu nhất, cô có thể từ ánh mắt, vẻ mặt và cảm xúc trong giọng nói của anh, đoán được thật sự chạm đến chỗ điểm mấu chốt của anh hay chưa.
Nhưng mà xa cách gần ba năm, cô hoàn toàn không biết đáy lòng người đàn ông mình quen biết hai mươi mấy năm rốt cuộc suy nghĩ cái gì.
Anh nói, cô có thể đi tới..... Chẳng lẽ là đại biểu cho việc cô không được tiến vào Thịnh Đường sao? Vậy anh không hài lòng đối với phục vụ của mình?
Đáy lòng Cố Khuynh Thành hơi có chút hốt hoảng, cô không thể còn chưa bắt đầu liền thất bại như vậy.
Cố Khuynh Thành quyết định xong xuôi, nhìn ánh mắt đen nhánh trong suốt của Đường Thời, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp: " Do em làm chỗ nào không tốt sao?"
Trên mặt Đường Thời lạnh như băng, nhìn cũng không muốn nhìn Cố Khuynh Thành một cái, trực tiếp xoay người, bỏ lại Cố Khuynh Thành phía sau lưng.
Cố Khuynh Thành hung hăng mấp máy môi, tạm dừng một lát, liền cúi người hướng về phía sau lưng rắn chắc của Đường Thời, dán lên trên.
Nhiệt độ cơ thể của người đàn ông còn cao hơn cô rất nhiều, Cố Khuynh Thành hơi hơi run rẩy, sau đó liền lấy hết dũng khí vươn tay ôm eo. Đường Thời.
Cơ thể Đường Thời căng cứng, anh cảm giác rõ ràng thân thể nhỏ nhắn, mềm mại của người phụ nữ phía sau mình nhẹ nhàng run rẩy.
Cô giống như cực kỳ khẩn trương, ngực phập phồng, qua một lúc lâu sau, anh cảm giác hô hấp của cô cách lỗ tai anh càng ngày càng gần, sau đó liền ở trên mặt anh hạ xuống một nụ hôn rất nhẹ, cực kỳ nhẹ, sau đó liền rơi vào trên môi anh.
Môi của cô run rẩy, lại vẫn cố gắng hôn môi anh.
Đường Thời hơi có chút hoa mắt chóng mặt, sau khi Cố Khuynh Thành hôn môi anh thật lâu, anh đột nhiên liền kéo cô xoay người một cái, đè cô ở dưới thân thể.
Anh có chút gấp, có chút dùng lực hôn lại cô, toàn bộ cử chỉ có chút kịch liệt, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.
Nhưng mà Đường Thời hôn hôn, giống như đã nhận ra cái gì, đột nhiên liền ngừng lại, anh mở to mắt nhìn Cố Khuynh Thành nhắm chặt hai mắt dưới thân, trên mặt không có tí ti vui vẻ và sung sướиɠ, vẻ mặt giống như một thùng nước lạnh như vậy, nháy mắt từ trên trán Đường Thời hung hăng chảy xuống.
Hai tròng mắt Đường Thời hơi hơi híp lại, sau đó cả người liền xoay người từ trên người Cố Khuynh Thành xuống giường.
Người đàn ông đột nhiên rời khỏi làm cho Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng chau mày, nghi hoặc ngồi dậy.
Cô còn chưa mở miệng hỏi Đường Thời làm sao vậy, Đường Thời đã nhặt lấy quần áo của cô từ trên mặt đất lên, hung hăng ném về phía trên mặt của cô: " Cô đi cho tôi!"
Cố Khuynh Thành nhíu nhíu mày có chút không rõ, vừa rồi Đường Thời còn hưng trí dâng cao dường như muốn kéo cô làm việc, rốt cuộc là làm sao vậy, cho nên ánh mắt nhìn Đường Thời hơi có chút mờ mịt và vô tội, cả người cũng không có phản ứng gì.
Cố Khuynh Thành thờ ơ khiến giọng nói Đường Thời ngoan độc lạnh lẽo một chút: " Cô cút ngay cho tôi!"