Chương 15: Không có thói quen chờ đợi (5)

Trong phòng thay quần áo, treo lẻ tẻ vài bộ quần áo màu khác.

Cố Khuynh Thành đi lên trước, xem vài lần, cuối cùng vẫn là chọn một chiếc váy màu xanh lam, mặc lên người.

Kỳ thực cô cũng rất muốn cùng giống như những cô gái khác, mặc đồ trắng, quần áo màu vàng, thậm chí cũng có thể mặc màu đỏ thẫm để đi dạo phố, thế nhưng, bởi vì Đường Thời thích, cô lại chỉ có thể đợi lúc đêm khuya vắng người, len lén thay đổi quần áo màu khác, nhìn vào trong gương thỏa mãn nguyện vọng của mình một chút.

Khoảng cách từ Cố gia tới sơn trang "Hồng Viên", mất hai giờ đi xe, Cố Khuynh Thành sợ trên đường kẹt xe, cho nên chỉ mới sáu giờ, đã ngồi ô tô lên đường.

Lúc cô đến sơn trang nghỉ phép "Hồng Viên", chẳng qua mới tám giờ.

Giống như trước đây, sơn trang "Hồng Viên" ngày này, luôn luôn đóng vườn, thiếu người tới đây nghỉ phép, sơn trang lớn như vậy, có vẻ hơi yên tĩnh, chỉ có nhân viên làm việc linh tinh đi qua ngoài sân.

Có thể là Đường Thời đã sớm thông báo, khi người quản lý sơn trang nhận được tin tức cô đến, lập tức phái người ra cửa, tự mình ra ngoài đón Cố Khuynh Thành, mang cô đi vào trong 'phòng tổng thống' sâu trong sơn trang.

Trước kia sơn trang "Hồng Viên" là vườn của hoàng gia, sau đó được Đường gia mua lại, xây thành sơn trang nghỉ phép.

Ba năm qua đi, sơn trang vẫn giống như trước, hành lang xanh ngọc bích, ban công trạm trổ, cành liễu rủ xuống, phong cảnh như trước.

Nhưng thật ra, trước đây mỗi lần Cố Khuynh Thành và Đường Thời tới sơn trang nghỉ phép, trong 'phòng cho tổng thống' đã được sửa lại, từng là tường trắng đổi thành tường đỏ hôm nay.

Quản lý sơn trang cầm thẻ mở cửa phòng, mở cửa cho Cố Khuynh Thành, thái độ cung kính hỏi: "Cố tiểu thư, cô có cần gì không?"

Cố Khuynh Thành lắc đầu, quan sát bài biện một vòng, cùng không có nửa điểm khác với lúc trước, chỉ là đổi lại đồ mới.

Quản lý sơn trang đưa thẻ mở phòng cho Cố Khuynh Thành, khách sáo nói: " Cố tiểu thư, cô nghỉ ngơi trước, tôi ra ngoài đây, nếu như cô có gì cần, trực tiếp gọi điện thoại về phía đại sảnh."

"Ừ." Cố Khuynh Thành gật đầu, cho quản lý sơn trang một nụ cười.

Quản lý sơn trang hơi cúi người, đi ra khỏi phòng, thuận thế đóng cửa lại.

Trong 'phòng tổng thống' chừng trăm mét vuống, chỉ có một mình Cố Khuynh Thành, đèn thủy tinh bên trong phòng, phát ra ánh sáng vô cùng rực rỡ, càng làm nổi bật trang hoàng hoa lệ bên trong căn phòng, còn có vẻ vô cùng mộng ảo.

Đầu tiên Cố Khuynh Thành đi tới căn phòng mỗi lần nghỉ phép bản thân đều tới, đứng ở trước cửa sổ, vừa dễ dàng nhìn thấy hồ trong sơn trang, phản chiếu đèn trong sơn trang, huy hoàng khắp chốn.

Cố Khuynh Thành đứng hồi lâu, mới xoay người, đi ra ngoài, sau đó đứng ở cửa phòng ngủ khác, sắc mặt cô lại trở nên có chút trắng bạch.

...