"Cậu nói xem, lúc trước anh mình và Khuynh Khuynh là hàng xóm, cùng lớn lên từ nhỏ, quen biết nhiều năm như vậy, thật vất vả anh mình mới ngủ được với Khuynh Khuynh, tại sao quay người lại không cần nữa? Mệt là tôi vẫn cho rằng, Khuynh Khuynh sẽ là chị dâu của chúng ta."
…
Cố Khuynh Thành cũng không có quay về bữa tiệc, cô một mình ngơ ngác ngồi ở trên xe của mình, trong đầu đều là những lời trước khi Đường Thời lên xe đã nói với cô.
"Một tháng theo tôi một lần, tôi sẽ để em tiến vào Thịnh Đường làm."
"Vẫn quy củ cũ, cứ vào mùng 10 mỗi tháng, chẳng qua không có nghỉ phép cùng tôi giống như trước đây, mà là bồi - ngủ!"
Cố Khuynh Thành cũng không biết, khi con cái nhà người khác sinh ra, có phải đều mang sứ mệnh hay không, nhưng cô biết, cô là con gái nhà họ Cố, thì có trách nhiệm.
Xí nghiệp Thịnh Đường quy mô có phần rất lớn, rất nhiều công ty đều dựa Thịnh Đường để sống, mà nha họ Cố cũng ở trong đó.
Là gia tộc trong vòng thương trường, hôn nhân sẽ bị xem như hợp tác, liên kết quan hệ thông gia.
Cho nên rất nhiều gia tộc xí nghiệp, vì để địa vị và tài sản của mình càng bền chắc hơn, đều chọn quan hệ thông gia với Đường gia.
Thân thích Đường gia rất nhiều, coi như không phải thông gia với người kế nhiệm trực hệ của xí nghiệp Thịnh Đường, mà có quan hệ thông gia với Đường gia, cũng có chỗ trợ giúp cho xí nghiệp nhà mình.
Chỉ là, vận khí Cố gia có chút kém, từ đời Cố Chính Nam, Cố gia sinh đều con trai, mà Đường gia cũng đều con trai, cho nên, Cố gia chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ cạnh tranh của mình có quan hệ thông gia với Đường gia, sau đó, lại trơ mắt nhìn xí nghiệp gia tộc mình dần dần xuống dốc.
Đến đời Cố Khuynh Thành, Cố gia cũng toàn con trai, thật vất vả trông ngóng được Cố Khuynh Thành là nữ, cho nên từ khi cô sinh ra, người Cố gia liền đặt hết tương lai và cuộc sống của mình lên cô, đó chính là bắt cô phải làm thông gia được với Đường gia.
Lúc đầu Cố gia cũng không có trông cậy vào Cố Khuynh Thành và người kế nghiệp trực hệ xí nghiệp Thịnh Đường, nhưng mà Đường gia lại có rất ít con cháu, con gái lại chiếm đa số, những cô gái đó lại không có gả cho Cố gia, mà rất vất vả Đường gia có một đứa con trai, cũng không có hôn phối nào, lại còn xấp xỉ tuổi Cố Khuynh Thành.
Cho nên chọn tới chọn đi, cuối cùng, đối tượng người yêu của Cố Khuynh Thành, chỉ có thể nhắm ngay Đường Thời.
Từ lúc Cố Khuynh Thành rất nhỏ, người Cố gia đã bắt đầu nhồi nhét cho cô một loại tư tưởng.
Cái tư tưởng kia, chỉ có ba điều:
Điều thứ nhất: Đường Thời thích gì, cô cũng phải thích thứ đó.
Điều thứ hai: Nghĩ hết tất cả biện pháp để Đường Thời vui vẻ.
Điều thứ ba: Nhất định cô phải gả cho Đường Thời.
Cô giống như sinh ra, chính là chỉ tổn tại vì Đường Thời, từ nhỏ đến lớn, bên trong sinh mệnh, tất cả mọi vật đều có liên quan tới Đường Thời.
Ví dụ như, Đường Thời thích màu xanh, Đường Thời không thích ăn món điểm tâm ngọt, Đường Thời ưa thích con gái tóc dài, lúc Đường Thời uống cà phê không thích bỏ đường, Đường Thời không thích mùi vị của nước, ban đêm Đường Thời ngủ, nhất định điều hoà nhiệt độ phải để ở hai năm C...
Đương nhiên Cố gia từ nhỏ đã phí rất nhiều sức lực để bồi dưỡng cô, cầm kỳ thư họa ca múa, mặc kệ anh thích hay không thích, cô đều phải học, mà học phải thật thành thạo.
Cuộc sống của cô, là Cố gia cho, cô có nghĩa vụ giữ gìn Cố gia, tất cả vinh hoa phú quý của Cố gia đều đặt hết lên người cô.
Cho nên, cô không có lựa chọn nào khác.
Huống chi, từ nhỏ cô đã được giáo dục chỉ có một mục tiêu, chính là gả cho Đường Thời, làm một nữ chủ nhân Đường gia tốt. Nếu như, cô từ bỏ cái mục tiêu này, cô thật sự không biết, chính mình còn sống có ý nghĩa gì.