---NOW---
Nước mắt nhỏ rơi nhiều hơn khi thấy 2 bố con như vậy, nhỏ lo sợ anh sẽ cướp mất thằng bé, vội dành lấy thằng bé từ tay anh, cùng lúc đó 1 chiếc dao sắc nhọn đang định đâm vào người nhỏ thì anh đỡ kịp, máu chảy lênh láng, anh ngã xuống, trước khi nhắm mắt anh đã kịp nói lên nỗi lòng mình: "Vợ à, hãy tha lỗi cho anh nhé, anh biết lỗi rồi, anh yêu em!" nhỏ hốt hoảng gọi tên anh trong hoang mang, cảm giác run sợ lại vây lấy nhỏ 1 lần nữa, câu "anh yêu em" mà nhỏ muốn nghe từ lâu giờ lại phát ra trong tình cảnh như vậy sao? Không, không, anh không được sảy ra chuyện, anh phải sống để bù đắp cho những lỗi lầm của mình.
Chủ nhân của con dao ấy không ai khác chính là Kiều Phương, cô ta ngỡ tưởng rằng nhỏ đã chết mà không phải vậy thực ra nhỏ đã rời chuyến bay đó đi sau 1 ngày, nỗi hận thù lại tăng lên khi chứng kiến cảnh đoàn tụ này, vì nhỏ mà anh đã vứt bỏ cô 1 cách không thương tiếc từ sau khi nhỏ ra đi.
Bệnh viện, 1 lần nữa nhỏ ở trong tình cảnh này, nhìn mẹ khóc thằng bé cũng khóc theo, với đầu óc còn bé bỏng của nó sao có thể hiểu được những chuyện đang sảy ra.
-Ca phẫu thuật đã thành công nhưng trong 3 ngày tiếp theo, nếu bệnh nhân không tỉnh lại thì quãng đời còn lại e rằng phải sống thực vật_ vị bác sĩ nói sau 3h cấp cứu cho anh.
-Cám...cám ơn bác sĩ! Nhỏ nói trong run sợ, nhỏ sợ lại mất đi người mình thân yêu nhất tuy vậy nhưng nhỏ vẫn có 1 niềm tin rằng anh sẽ tỉnh lại.
Hôm sau, trên tất cả trang bìa của các tờ báo, tạp chí đều đồng loạt đăng tin: " Người mẫu Kiều Phương ám sát tổng giám đốc Tập đoàn H&P, hiện đang bị tạm giam để chuẩn bị xét sử"
ngày thứ 3 kể từ khi phẫu thuật, anh vẫn vậy, khuôn mặt trắng bệch, nắm lấy tay anh, nhỏ nói trong nước mắt:
-Anh à! Mẹ con em rất cần anh, cu Bin cứ khóc đòi anh suốt, em sắp không chịu đựng được nữa rồi, anh như vậy em cũng suy sụp mất, anh phải tỉnh lại để cùng em nuôi dậy cu Bin chứ, anh tỉnh lại em sẽ tha thứ tất cả cho anh mà...hức...hức!
Bỗng 1 ngón tay, 2 ngón tay...rồi cả bàn tay anh động đậy, vừa trải qua 1 cuộc chiến ác liệt với tử thần nhưng khi nghe được những lời nhỏ nói anh cũng cố gắng mấp mấy:
-Thật không?
Nhỏ không nói gì nữa choàng người qua ôm anh, những giọt nước mắt của 2 người giờ đây không còn lặng lẽ rơi mà hoà quyện vào nhau tạo thành nước mắt hạnh phúc.
1 tháng sau, anh suất viện, 2 mẹ con trở lại ngôi nhà của anh.
-Em có muốn cu Bin vui vẻ hơn không?
-Tất nhiên, sao anh hỏi vậy?
-Em muốn là tốt rồi, Cu Bin nói với anh là sẽ vui hơn nếu có em trai để chơi cùng.
-Oái, oái, bỏ em ra, anh làm gì vậy?
-Làm cho Cu Bin vui hơn chứ làm gì, em cũng muốn thế mà!
........
THE End