Hôn Nhân Như Ý [Yuzhou]

6.39/10 trên tổng số 18 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: BL , sủng , ngọt ngược đan xen , ôn nhu lạnh lùng công × hiền lành thụ , nhẹ nhàng Vấn đề là sinh nhật con tôi , Zz sắp tới rồi nên dù bận bù đầu vẫn ra fic pink này . tuy ngược mà không có  …
Xem Thêm

Chương 2: Nổi nóng
Tuy anh đưa tiền cho cậu nhưng cậu vẫn đi bộ về nhà , anh có lái xe theo phía sau cậu nên quan sát hết .

Tới nhà cậu , anh nói thầm

" Nơi này cho người ở sao ? "

Đối với những người như anh nơi đây chỉ bằng à là nhỏ hơn cái lỗ mũi mới đúng

Anh đi vào hẻm nhà cậu , nhà của cậu đơn sơ chứ không phải rách nát .

Mới về tới nhà cậu thấy mẹ mình đag đi uống nước cậu liền lại đỡ

" Mẹ con về rồi để con đi "

Cậu dìu bà lại giường rồi mới đi rót nước những việc đó anh đều thu vào trong mắt

" Đág ghét không ? Về nhà nói chuyện như thế gặp mình một chút cũng không muốn nói "

Anh đứng ngoài cửa mà nhai , do câụ lúc nảy sợ quá nói chuyện lấp bấp nên anh không nghe rõ được , giờ đây anh mới biết giọng cậu vô cùng hay , ngọt ngào ấm áp có chút gì đó nhẹ nhàng đối lập hoàn toàn với anh

" Con gặp Hoàng tổng rồi "

" Dạ...mẹ...ngài ấy nói chọn ngày kết hôn rồi đưa cho ngài ấy "

Cậu xoa bóp tay cho mẹ cậu nói

" Nhanh vậy sao "

" Dạ mẹ...à đúng rồi "

Cậu trả lời xong liền ngưng động tác lại lấy ra tờ tiền anh cho lúc nảy nói với mẹ

" Mẹ à , ngài ấy còn cho tiền con "

Bà mẹ nhìn cậu không vui nói

" Sao con lại lấy.... "

" Con có không nhận...tại ngài ấy...... "

Cậu đang muốn giải thích thì bà nói

" Là tờ 5000 "

" Hả mẹ..... "

Cậu giật mình , cầm tờ tiền thẳng ra . Là 5000 NDT.... Cậu thật kinh ngạc vô cùng

Anh đứng ngoài cửa mà thấy có gì đó bực bội

" Làm như số tiền lớn lắm vậy "

" Mẹ ơi...con không biết sao ngài ấy lại cho nhiều như vậy...con tưởng là 500 đồng..... "

" Gặp lại ngài ấy thì trả đi đừng có có xài tới "

" Dạ mẹ.... "

Cậu cảm thấy khó chịu....trong lòng luôn trách lúc nảy nên nhìn rõ mệnh giá rồi hãy lấy . Ngài ấy có ấn tượng không tốt thì sao

Anh cảm thấy mình là ai ? Tại sao cứ đứng nhìn trộm nên rời đi dù sao cũng biết nơi ở và cuộc sống của cậu rồi .

Lên xe anh còn lảm nhảm

" Mình là ai ? Mà nghĩ cho có 500 đồng "

Cười khinh một cái rồi lái xe đi

Vài ngày sao anh lại hẹn cậu , việc đầu tiên cậu làm là trả tiền cho anh

" Hoàng tổng...tôi trả tiền lại cho ngài..... "

Anh biết ý của cậu nhưng vẫn cố hỏi theo nghĩa khác

" chê ít sao "

" Không....không có.....là nhìu quá thôi....tôi không dám nhận "

Cậu lia lại giải thích....còn dùng cả hai tay mình để phụ hoạ

Anh lại cười nhưng nụ cười của anh không bao giờ ấm áp

" Sau này tôi lấy em.....một thứ của em dùng ít nhất cũng trên 3000 vậy 5000 có là gì "

" Tốn vậy sao ? "

" Chứ em nghĩ sao "

Anh đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn cậu , làm châu châu như bị khí lạnh bao vây

" Hoàng tổng....tôi ..... "

Cậu nghĩ mình nói sai rồi

" Gọi tên tôi đi...em cứ Hoàng tổng với ngài hoài là sao "

Anh quát với cậu

" Tôi...tôi không....không biết tên của ngài "

Cậu biết nói ra anh sẽ rất giận . Anh đứng dậy đập luôn bàn hét vô mặt cậu

" Ngay cả tên chồng sắp cưới của mình cũng không biết , em rốt cuộc đi đến đây làm gì "

Cậu bị anh doạ sợ thật đó , cậu chẳng biết gì ngoài anh là chủ tịch tập đoàn YZ và họ Hoàng thì không biết gì nữa hết a

" Tôi nói cho em biết...em nhớ kỹ giùm tôi....tôi tên HOÀNG CẢNH DU "

Anh giằn giọng nói ra từng chữ với cậu

" Còn nữa....em gặp tôi lần hai rồi ít nhất em nên biết cách ăn mặc đi chứ....cứ mấy chục đồng 1 bộ đồ là sao "

Anh nói đúng , mắt cậu đã động nước . Anh mặc đồ rất đắc cậu có thể thấy được , chỉ là áo sơ mi thôi mà cũng đính kim cương , giày lông thú cho mát chân nữa cậu làm sao sánh ? Bộ đồ của anh mặc cũng đủ nuôi cậu mấy tháng trời

" Còn nữa...chưa hết đâu....em làm ơn...sửa luôn cách nói chuyện lại....không có vị phu nhân nào nói lấp bấp chưa kể còn là vợ của tôi "

Cậu cúi đầu xuống gật gật như biết nước mắt cũng rơi theo

Anh thấy cậu khóc mới biết mình nói quá rồi , đi qua ôm cậu

" Đừng khóc nữa....tôi chỉ muốn em hiểu thôi.... "

Anh không hiểu sao nhìn cậu khóc lại đau như vậy , như tất cả đều là anh sai hết vậy

Anh không biết dỗ dành người khác nhưng không hiểu sao lại biết an ủi và vuốt ve cậu

Thêm Bình Luận