Chương 41: Tình yêu và hôn nhân (2)

Khi trọng tài tuyên bố Thương Ngao Liệt chiến thắng, Hạ Nhã trước tiên là nhìn cái ông chủ nước Mỹ kia. Cô đã có thể bảo đảm Thương Ngao Liệt không còn lo ngại, cho nên kế tiếp lo lắng đương nhiên là đối phương sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Ván cược thắng lớn như vậy, bọn họ sẽ từ bỏ ý đồ hay sao?

Trong lòng Hạ Nhã vẫn luôn lo lắng kết cuộc hôm nay sẽ như thế nào, bởi vì thua, ba người bọn họ sẽ chết chắc, còn thắng, ba người bọn họ có lẽ còn chưa bước ra khỏi cánh cửa này, vẫn sẽ chết......

Thương Ngao Liệt đi xuống đài, tiếp nhận khăn trắng Hạ Nhã đưa tới lau thân thể, thần sắc trên mặt cũng không có điềm báo buông lỏng.

Anh giống như đã lâu rồi chưa từng trải qua loại đọ sức sinh tử trực diện này. Mặc dù nói bản thân anh làm nghiên cứu cùng thí nghiệm cũng liên quan đến vô số sinh tử của người khác. Chỉ là, muốn chính bản thân anh đối diện sinh tử, hình như là rất nhiều năm rồi chưa có.

Huống chi Thương Ngao Liệt lo lắng cũng không phản tình cảnh của bản thân, mà là nếu như anh gặp chuyện không may…… Cô phải làm sao?

Đúng lúc này, có cấp dưới của ông chủ nước Mỹ kia đưa đến một chiếc điện thoại, người nọ nhận lấy nghe, vẻ mặt nhanh chóng tràn đầy tươi cười, mà lại ý tứ hàm xúc không rõ, xa xa liếc nhìn Thương Ngao Liệt.

Giáo sư Thương khẽ nhếch khóe miệng, cũng không có nói chuyện, mà là lập tức cúi người kiểm tra tình huống của Lãnh Dương.

Hạ Nhã thấy hành động của anh hiển nhiên là tâm tình buông lỏng, không khỏi buồn bực trong lòng. Mà càng làm cho cô kinh ngạc hơn là có người mang theo cáng tới, cũng mời bọn họ vào phòng ngồi, nói ông chủ bọn họ đã chuẩn bị xong tiền đánh cược cùng nhân viên chăm sóc chữa bệnh.

Thương Ngao Liệt thu xếp Lãnh Dương xong, giọng điệu trấn định nói: “Hắn có thể bị gãy xương, nhờ các người nhanh chóng đưa hắn đến bệnh viện tiếp nhận điều trị.”

Xoay người nhìn Hạ Nhã còn ngốc tại chỗ, anh vỗ vỗ vai cô: “Đi thôi, đừng lo lắng.”

"Khó trách anh......" Kỹ thuật trên giường tốt, dáng người rắn chắc.

Hạ Nhã dĩ nhiên khó hiểu, vội vàng hỏi: “Anh ở đâu học được quyền pháp mạnh như vậy? Còn có chân của anh......"

Thương Ngao Liệt vừa khôi phục dáng vẻ đi đứng hằng ngày, bộ dáng qua loa tựa hồ không có gì thay đổi, “Anh vừa rồi là gượng chống.”

"Nghe anh nói vậy, lúc ở trên đài anh đúng là chạy nhảy linh hoạt.” Nếu không, anh cùng với bao cát chờ bị đánh không có gì khác nhau.

Thương Ngao Liệt lắc đầu, “Ừ, chân của anh xác thực không có lợi hại như vậy……”

Lúc này bọn họ đi tới trước một cánh cửa, người đẫn đầu gõ cửa, Hạ Nhã liền không lên tiếng nữa. Ông chủ nước Mỹ ngồi một mình chờ trong phòng, bên cạnh đứng vài bảo vệ, bọn họ lại không thấy kẻ thù của Lãnh Dương.

Hai bên tự giới thiệu bản thân, ông chủ nước Mỹ tên là James, vừa thấy liền mở miệng khen ngợi Thương Ngao Liệt, “Vóc người cân xứng, rất đẹp!”

Hạ Nhã run lên, trong lòng tự nhủ cái người Mỹ này không phải là gay đó chứ? Ngàn vạn lần đừng dòm ngó đàn ông của cô nha. Tuy nói giáo sư Thương xác thực là có sức quyến rũ nam nữ đều ăn sạch......

Thương Ngao Liệt cảm thấy lời này nếu anh trả lời “Cám ơn” cũng hơi kỳ quái, liền duy trì bộ dáng ít nói trước sau như một.

"Quyền cước thật là hung mãnh.” James lại hỏi tiếp. “Học được ở đâu?”

Thương Ngao Liệt nói: “Tại Trung Quốc, có mời thầy đến dạy.”

"Vậy thật là đáng tiếc, có huấn luyện viên tốt như vậy, lại không có danh tiếng gì.” James dừng lại một chút, còn nói: “Hoặc là cũng không phải vì huấn luyện viên xuất sắc mà là tư chất anh vốn cao….. Anh thật sự là người què sao?”

"Tôi xác thực từ nhỏ đã bị tổn thương, chỉ là không có đến mức gọi là “người què”, đây là các người hiểu lầm.”

Hạ Nhã tin tưởng, sự thật không có đơn giản như lời anh nói.

James ý bảo bọn họ ngồi xuống, gọi người đưa lên hai ly cà phê, không khí trong phòng hình như không đáng sợ như cô nghĩ vậy.

"Anh là lo lắng tôi thua tiền cược còn không cho các người đi?”

James nói những lời này, là ám chỉ Thương Ngao Liệt thừa dịp thay quần áo đã gọi điện cho một người, người kia ngay sau cuộc đấu kết thúc liền gọi điện thoại cho James.

Thương Ngao Liệt chỉ cười, "Nhiều bạn, nhiều đường."

James nhiều hứng thú nói, "Vị tiên sinh này, cũng chính là đại cổ đông trong sòng bạc Las Vegas, làm sao anh biết? Tôi rất hiếu kỳ, rốc cuộc anh là ai?”

Thương Ngao Liệt biết rõ lúc này mỗi tiếng nói mỗi cử động của anh đều cực kỳ quan trọng, nếu để cho đối phương cảm thấy mất mặt mũi, kết cục của anh cùng Hạ Nhã cũng không tốt lành.

Vì vậy, anh ngẩng đầu nhìn đối phương, giọng điệu bình thản nói: “Vị tiên sinh kia 10 năm trước bị một cơn bệnh nặng, James tiên sinh cũng biết…… Bác sĩ riêng của hắn lại bó tay không có cách, lúc đó nhớ đến tôi có một bài luận văn phát biểu trên tạp chí y học, cùng căn bệnh của vị tiên sinh kia có liên quan, bọn họ mời tôi đến tham gia trị bệnh cho vị tiên sinh kia, về sau chúng tôi liền quen biết.

"Chính là như vậy?" James hơi nghiêng đầu.

Thương Ngao Liệt gật đầu chắc chắn, “Tôi là phó giáo sư đại học y khoa.”

Ánh mắt James hiển nhiên không tin rồi lại không nghĩ vạch trần. “Số tiền anh thắng sau đó tôi sẽ cho người tự mìh đưa đến, lần này là bên chúng tôi không biết rõ tình huống, cũng là người bạn kia của tôi không hiểu chuyện, xin Thương tiên sinh thông cảm nhiều hơn.”

Thương Ngao Liệt cũng lễ phép nói chuyện vài câu với đối phương, lúc này mới động tác lưu loát chuẩn bị dẫn Hạ Nhã rời đi.

Kết quả, mới ra khỏi cánh cửa, Hạ Nhã đột nhiên liền thần sắc lạnh nhạt hất tay anh ra.

Thương Ngao Liệt mơ hồ hiểu vì sao cô cáu kỉnh, chỉ là nhịn không được hỏi: “Làm sao vậy?”

Hạ Nhã quả nhiên lạnh lùng trả lời anh một câu: “Thầy Thương, hôm nay em rốt cuộc mới phát hiện, con người anh không chỉ biết qua loa, bộ dáng nói dối còn là cực kỳ bình tĩnh. Những chuyện trước kia anh nói với em, có bao nhiêu lời là thật? Lại có bao nhiêu lời là giả? Anh có biết hay không, từ nay về sau bất luận anh nói câu gì, em đều sẽ theo bản năng đi đoán xem câu nào là thật, câu nào là giả, loại ông xã này….. Em không cần.”

Thương Ngao Liệt vuốt vuốt hàng chân mày đã nhíu chặt của mình.

__________KẹoĐắng-----d.đ.l.q.đ__________

Trong một bệnh viện nào đó ở Las Vegas, không khí lạnh từ bên ngoài len lỏi từ cửa sổ lùa vào phòng, Hạ Nhã đứng dậy khép chặt cửa sổ lại, sau đó ngồi trở về bên cạnh giường bệnh.

Lãnh Dương từ trong cơn đau đớn bừng tỉnh, từ lúc xuất ngũ từ bộ đội đặc chủng, huấn luyện viên của hắn cũng sẽ không quá nghiêm khắc đến tình trạng tổn thương chính mình, càng chưa từng làm bản thân phải chật vật đến như vậy. Dù sao công việc của hắn là bảo vệ, bảo vệ nhân vật chính phủ là trách nhiệm hàng đầu của hắn.

Tuy nói, cũng có bị thương, nhưng không có bị người ta đánh đến thảm như vậy.

Lần PK này, thật cũng không thể nói hắn cùng Thương Ngao Liệt kém nhau quánhiều, trên thực tế quyền anh không phải là loại hình hắn am hiểu nhất, mà Thương Ngao Liệt có thể khống chế nhất chính là quyền anh, hơn nữa đối thủ anh gặp phải cũng thích hợp với anh, cho nên mới có thể thuận lợi đạt được thắng lợi.

Lúc Lãnh Dương nghiêng đầu liền nhìn thấy Hạ Nhã ngồi ở bên giường, lại có chút vui mừng. Hắn không nghĩ cô sẽ một tấc không rời trông chừng hắn. Hơn nữa lúc này trên người Hạ Nhã có tia sáng nhàn nhạt, cô gái nhỏ đang cúi đầu hết sức chuyên tâm lột một quả cam.

Hắn nghĩ, nếu như đối phương không có gả cho người khác, hắn sẽ lập tức tiến lên cưỡиɠ ɧϊếp cô, dù sao hình tượng này của suy nghĩ Hạ Nhã, có một loại mỹ cảm đặc biệt.

"Chồng em ít nhiều cũng bị thương nhẹ đi, như thế nào không ở cùng với hắn?”

Hạ Nhã thấy Lãnh Dương tỉnh, liền cười cười với hắn, làm bộ làm tịch nói: “Thôi đi, chút chuyện cũng có thể gọi là bị thương?.... Anh sao rồi? Có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không?”

"Không có chuyện gì, thật ra thì anh còn là một người rất giỏi nhẫn nhịn, chính là trên mặt bị thương phỏng chừng không còn đẹp trai….. Ai.” Lãnh Dương còn chớp chớp mắt với cô, làm ra vẻ mặt hài hước.

Hạ Nhã hì hì một tiếng liền cười, "Nào có? Nhìn qua rất anh dũng."

"Thật ra thì, anh không biết nói gì cho phải, lại liên lụy hai người, không nghĩ tới lại trùng hợp như vậy….. Rõ ràng là đang hưởng tuần trăng mật lại vướng vào chuyện này.

Thấy bộ dáng áy náy của Lãnh Dương, Hạ Nhã vội vàng lắc đầu, “Nếu là bạn bè, đừng nói loại lời này. Em chính là lo lắng sau này anh phải làm sao bây giờ, cũng không thể mạo hiểm quay trở về như vậy đi? Lần trước là nhờ Cù trung tá chăm sóc, lần này….. dựa vào thầy Thương….. Vậy lần sau nữa thì sao?”

Lãnh Dương trầm tư một hồi, nói: “Anh tính toán về nước có người chiếu ứng, tóm lại cũng tốt hơn một chút, về phần kẻ thù kia…… ở thành phố Tây Linh dù thế nào cũng không dám làm xằng làm bậy.”

Hạ Nhã suy nghĩ một chút rất có đạo lý, liền hơi an tâm một chút.

Lãnh Dương quan sát cô mấy lần, thình lình cười nói: “Có phải em đang giận giáo sư Thương hay không?.... Vì anh ta không nói cho em biết anh ta biết quyền anh?”

Hạ Nhã cảm giác đầu gối mình bị trúng một tên, bất quá cũng không cách nào phủ nhận giả thiết của Lãnh Dương.

Có lẽ, hai người ở một chỗ chính là như thế, thường thường lấy được càng nhiều, muốn cũng càng nhiều...... Giống như cô bây giờ, không thể chịu đựng được Thương Ngao Liệt giấu diếm cô bất kỳ chuyện gì, việc dù lớn dù nhỏ cũng không được.

Giữa vợ chồng, không phải nói muốn thẳng thắn thành khẩn đến mỗi một suy nghĩ, từng chút đều phải xin phép đối phương, chỉ là….. Cái gì nặng cái gì nhẹ, cô vẫn có thể phân biệt được rõ ràng.

Thương Ngao Liệt đến tột cùng là tại sao lại đi học quyền anh? Còn học được đến mất hồn nhập hóa như vậy. Cô không tin đây chẳng qua là một loại tập thể hình. Chân của anh lại là xảy ra chuyện gì? Rõ ràng có thể đi lại thông thuận, vì sao phải lén gạt tất cả mọi người?

Anh không đơn giản, những thứ nho nhã lịch sự nội liễm kia tuy nói cũng là anh chân thật, nhưng người đàn ông này vẫn còn có mặt khác, trên người anh có một ít bí mật, mà cô còn chưa biết.

Điều này làm cho Hạ Nhã cảm giác có chút nổi giận, lại có chút mất mác.

Lãnh Dương dường như vừa suy nghĩ đến chuyện gì, thấp giọng nói với cô gái nhỏ bên cạnh: “Tiểu Nhã, có lẽ đàn ông bọn anh đôi khi sẽ cố ý giấu diếm, là vì quan tâm đến phụ nữ bọn em, là muốn bảo vệ bọn em.” Hắn cười nói: “Đàn ông lãng mạn, nhiều khi bọn em không hiểu đâu.”

"Không phải vậy...... Em hiểu." Hạ Nhã đột nhiên trả lời.

Đúng, cô cho là bản thân xác thực hiểu, Thương Ngao Liệt lãng mạn.

Bao gồm chiếc áo cưới thiết kế riêng, còn có anh biết rõ khả năng cô không thể nào mang thai vẫn muốn cô, còn có một mực muốn cưới cô.

Cùng với, điểm lãng mạn nhất của người đàn ông này chính là —— luôn luôn bất động thanh sắc yêu cô.

Như vậy anh còn có thể giấu diếm cô việc gì nữa đây? Hạ Nhã chính là nghĩ không được, chẳng lẽ….. có quan hệ với Hạ Đô Trạch?

Lãnh Dương cắt đứt suy nghĩ xâu xa của cô, nói: “Tiểu Nhã….. Thương Ngao Liệt sẽ không cố gắng lừa em, bởi vì ngay cả anh…. Có đôi khi cũng sẽ đơn thuần nghĩ, nếu có thể cưới em làm vợ, thực CMN tốt đẹp. Cho nên….. hắn đại khái cũng là nghĩ như vậy.”

Hạ Nhã ngượng ngùng cúi đầu cười cười, Thương Ngao Liệt ở bên ngoài gõ cửa, liền vào.

Anh vừa mới nói chuyện điện thoại xong, để điện thoại di động vào túi quần, áo sơ mi thẳng thớm vẽ ra bả vai duyên dáng, cùng với phong độ cao thượng của anh.

Hôm nay Hạ Nhã cuối cùng cũng hiểu được, khó trách anh trên giường có thể sinh long hoạt hổ như vậy, mặc kệ làm đến kịch liệt nóng bỏng như thế nào, nhiều nhất là thở gấp một hồi, mà cô lại mệt mỏi đến chết đi sống lại, giống như là bị xe nghiền qua......

Lúc này Thương Ngao Liệt cúi đầu nhìn cô vợ nhỏ, như lâm vào trầm tư, nét mặt của anh có chút bình thản, lại có chút không đành lòng, còn có giấu diếm. Trong bóng tối, ánh mắt của anh rất là ảm đạm.

"Giáo sư Thương, không ngờ thân thủ của anh lại lợi hại như vậy......"

Lãnh Dương vốn định khách sáo với anh một chút, ai biết Hạ Nhã đứng lên chỉ vào hắn, lớn giọng quát: “Anh đùa giỡn cũng diễn quá tệ rồi, anh đã sớm biết có đúng hay không?” Sau đó cô lại thanh thanh cổ họng chuyển hướng sang Thương Ngao Liệt, hỏi: “Bằng gì ngay cả anh ấy anh cũng sẽ giải thích còn em thì không?”

Giáo sư Thương bất đắc dĩ, thành thật đi qua, dừng ở trước mắt của cô.

"Nhã Nhã, anh học quyền anh không phải là vì muốn một ngày nào đó đi làm anh hùng. Anh chỉ là muốn nếu một ngày nào đó gặp nguy hiểm, có thể bảo vệ người mình yêu.”

"Nếu như nói bởi vì lúc nhỏ có kinh nghiệm bị bắt cóc làm cho anh muốn đi học một môn võ thuật phòng thân, em còn tương đối dễ dàng chấp nhận.”

Thương Ngao Liệt cong ngón trỏ đặt tại bên môi che giấu trầm tư, anh nói: “Anh quả thật có việc gạt em, nói thí dụ như….. Lúc ấy đi đại học y khoa thành phố Tây Linh, từ lúc vừa bắt đầu chính là vì em. Sự nghiệp chân chính của anh cũng không phải là cái gì phó giáo sư viện y học, thời gian những người đó không nhìn thấy anh, hơn phân nửa anh đều đang làm một ít thí nghiệm siêu việt đỉnh cao y học ở trong nước. Còn có, thành phố Tây Linh có một sở nghiên cứu, chính là anh đang phụ trách, bởi vì anh về nước, bọn họ mới sắp xếp một chỗ như vậy cho anh. Đương nhiên….. rất nhiều chuyện tìm một vị giáo sư khác đến trên danh nghĩa, về phần đến tột cùng là đang nghiên cứu vấn đề gì, liên quan đến quốc gia cơ mật anh không thể nào nói cho em biết. Nhưng sẽ có một ngày, em cũng sẽ bước vào chỗ đó, bởi vì anh sẽ bồi dưỡng em, trở thành trợ thủ đắc lực nhất của anh.”

Lãnh Dương nghe xong còn hào hứng dạt dào ở phía sau thêm mắm dặm muối, “Nói cách khác, Tiểu Nhã, em không thể lại bức anh ta nói nhiều thêm, anh ta đang nắm giữ rất nhiều cơ mật quân đội.”