Chương 12

Sau một lúc lâu, anh bị làm cho tâm phiền ý loạn, nhượng bộ nói: "1% cổ phần, nhiều hơn nữa là không thể."

Sở Phất Duy nghe vậy, lập tức thuận gậy bò theo, thăm dò nói: "Ý này là, mỗi lần anh phạm lỗi sẽ phạt 1% cổ phần sao?"

Lúc này cô nảy ra chủ ý quỷ quái thất đức, hẳn là đã cẩn thận tìm hiểu lịch sử tình cảm của Hàn Trí Viễn, xoi mói phạt anh đến lung tung rối loạn.

"Được, nhưng phải công bằng một chút, không thể chỉ nói một mình tôi."

"Có ý gì?"

"Tốt nhất sau này cô đừng bị bắt, đến lúc đó tôi cũng mặc kệ sự thật, trực tiếp đổ oan cho cô." Hàn Trí Viễn cười lạnh, "Người yêu đương thời đại học không phải là tôi."

Cô sửng sốt: "... Chậc, anh còn biết chuyện thời đại học của tôi?"

Hàn Trí Viễn không lên tiếng, trực tiếp cúp điện thoại. Anh cất điện thoại vào trong túi, đi về phía người đang chờ bên cạnh.

Đó là trợ lý của anh, tên là Hạ Triết.

Hàn Trí Viễn hỏi: "Điều tra ra chưa?"

Hạ Triết vội nói: "Hàn tổng, quả thật ảnh chụp không phải tổng hợp, nhưng hẳn là đối phương đã sớm có mưu đồ. Tôi hỏi chú Lưu một chút, ông ấy nói nhìn có vẻ là ở đại lộ Quang Khúc, là năm ngoái anh thị sát Tiên Ngọc Trai, bị chụp ở cửa lúc lên xe."

"Người này là ai?"

"Cô ta tên là Cam Xu Dao, giám đốc bộ phận thiết kế của Tiên Ngọc Trai. Lúc anh tham dự hội nghị, cũng không trao đổi gì với cô ta, chỉ là sau khi tan họp, cô ta đưa anh xuống lầu, cho nên có ảnh chụp."

Đây là chiêu thức thông thường trong giới giải trí, mạnh mẽ cọ vào bên người danh nhân, lại mượn cơ hội chụp được ảnh thân mật, làm bộ quan hệ của hai bên bất phàm, dùng cái này nâng cao giá trị con người của mình.

Có đôi khi, đương sự cũng không biết đối phương lại bị chụp ảnh chung.

Hàn Trí Viễn không vui nói: "Là cô ta phát tán những bức ảnh này ở Tiên Ngọc Trai?"

"Trước mắt còn chưa điều tra rõ." Hạ Triết lộ vẻ chần chờ, "Trên thực tế, hình như người của Tiên Ngọc Trai không biết việc này, đến tột cùng là ai gửi thư cho Sở tiểu thư, đến nay vẫn là một bí ẩn."

Hàn Kỳ từng ở Tiên Ngọc Trai, không chừng là đồng bọn với anh ta, chỉ có anh ta mới nhàm chán như vậy.

Loại thủ đoạn lực sát thương không lớn nhưng ghê tởm này, chỉ có Hàn Kỳ làm được, khẳng định Hàn Mân Hùng cao minh hơn.

Hàn Trí Viễn dặn dò: "Tôi nói thay đổi cho cậu, cậu điều chỉnh điều khoản một chút, cả tư liệu về người này cũng gửi cho Sở Phất Duy."

Hạ Triết vội vàng lấy điện thoại di động ra, đợi anh biết được muốn cho Sở Phất Duy 1% cổ phần, theo bản năng hít sâu một hơi, cảm giác có chỗ nào đó không thích hợp.

Nhưng mà ông chủ đều đã nói ra miệng, cấp dưới sẽ không tiện xen mồm lung tung.

Hàn Trí Viễn: "Còn một việc nữa, cậu sắp xếp người theo dõi Sở Phất Duy."

Hạ Triết gật đầu: "Được."

"Nếu phát hiện cô ấy tiếp xúc với người khác phái xa lạ, lập tức chụp ảnh, báo cáo cho tôi."

"?"

Hạ Triết cẩn thận nói: "Hàn tổng, mạo muội hỏi một câu, anh và Sở tiểu thư là hợp đồng hôn nhân phải không?"

Hàn Trí Viễn liếc anh ta một cái: "Có ý gì? Không phải cậu đã xem qua hợp đồng rồi sao?"

Hạ Triết quanh co: "Không có gì, tôi chỉ sợ..."

Sợ hợp đồng hôn nhân chỉ là tình thú của hai người, vậy không phải chúng tôi cũng là một phần trong Play của hai người chứ?

Có đối tượng liên hôn nhà ai sẽ theo dõi kiểm tra đối phương, còn kiêng kị người khác phái xa lạ?

Không biết còn tưởng rằng thật sự có cái gì đó.

*

Sở Phất Duy bị Hàn Trí Viễn cúp điện thoại bất thình lình, cô đang muốn gọi lại trả thù, hung hăng quấy rầy đối phương một phen, lại nhận được tin nhắn mới.

CV của một người phụ nữ xa lạ và hợp đồng cổ phần 1% mới ra lò.

Hiệu suất làm việc của Hàn Trí Viễn cực cao, biết được sự việc không bao lâu, không chỉ lấy ra chi tiết về người phụ nữ trong ảnh, còn nghĩ lại chi tiết điều khoản của hợp đồng, nhất định là đang điên cuồng chèn ép người dưới đáy.

Nhà tư bản máu lạnh tàn bạo như vậy, phải bị đưa ra công lý.

Cô ăn hết gia tài bạc triệu của anh, vậy được gọi là thay trời hành đạo.

Sở Phất Duy tiện tay mở sơ yếu lý lịch, vốn dĩ cô mang tâm tư bát quái, muốn nhìn mặt bạn gái scandal của Hàn Trí Viễn. Dù sao Hàn Trí Viễn chưa bao giờ có tin đồn yêu đương, thật vất vả mới có tin đồn, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy tò mò.

Nhưng mà, nội dung sơ yếu lý lịch lại càng có lực hấp dẫn hơn so với ảnh chụp, nhất là vị trí của Cam Xu Dao ở công ty, còn khiến người ta chú ý hơn so với mái tóc dài gợn sóng của cô ấy.

"Giám đốc bộ phận thiết kế Tiên Ngọc Trai?" Sở Phất Duy mỉm cười, "Thật trùng hợp."

Cô mới vừa tiếp nhận thương hiệu Tiên Ngọc Trai, không nghĩ tới sẽ dùng phương thức này để làm quen với cấp dưới tương lai của mình.

Trên đường lớn Quang Khúc, một tòa nhà khí phái tọa lạc trong phồn hoa ồn ào náo động, được mấy tòa nhà thấp hơn vây quanh, trên bảng hiệu treo cao viết chữ to cứng cáp hữu lực, chính là "Tiên Ngọc Trai."

Năm tháng không thay đổi, tòa nhà này vẫn như cũ. Nơi đây đã có lịch sử hơn trăm năm, là trụ sở của thương hiệu trang sức Tiên Ngọc Trai.

Cho dù có không ít bộ phận công ty chuyển vào văn phòng hiện đại, nhưng vẫn để nhân viên trung tâm ở gần tòa nhà cổ, các loại hoạt động quan trọng cũng sẽ được sắp xếp ở chỗ này.