Vương Lộ giật mình.
Quả thật đáp án này ngoài dự đoán của cô ấy.
"Tôi thật sự không biết, đột nhiên có một ngày, cảm thấy nên làm như vậy, cho nên chúng tôi chia tay." Sở Phất Duy nhìn cô ấy nửa tin nửa ngờ, bình tĩnh giải thích, "Không có cãi vã, không có mâu thuẫn, đơn thuần là tôi nghĩ thông suốt một chuyện."
Vương Lộ tò mò hỏi: "Chuyện gì?"
Sở Phất Duy im lặng mấy giây, một lần nữa ngửa lưng ra ghế, cả người thả lỏng xuống. Ánh mắt của cô bay về phía trần nhà, thả lỏng không mục đích, không hiểu sao lại bắt đầu xuất thần.
"Hôn nhân chính là một ván bài, chỉ là khoác lớp da tình yêu. Người đánh bạc vận may tốt thì thuận buồm xuôi gió, trùng hợp hôn nhân và tình yêu là một chuyện, lại càng tin nó là nhu yếu phẩm, cổ vũ những người khác gia nhập, nói chỉ cần đánh bóng mắt, khẳng định không thành vấn đề.
"Người đánh bạc kém thì không chừng phải ngã vài lần, có người tỉnh dậy, quyết đoán rút lui, có người không tin tà, chỉ coi mạng mình khổ, cho nên mới đánh bạc không thắng."
Cô rũ mắt, nhẹ nhàng nói: "Nhưng lại không biết, dính vào đánh bạc đã không phải thứ tốt."
Đây chính là toàn bộ thể ngộ của đoạn tình yêu trước của cô, không phải lúc yêu nhau không có hạnh phúc, nhưng dưới nước đường ngọt ngào, luôn ẩn giấu nguy hiểm gì đó, đang không tiếng động cắn nuốt chính mình.
Có thể dự đoán được cuộc khủng hoảng do lợi ích mang lại, nhưng không thể đoán trước được cuộc khủng hoảng do tình yêu mang lại.
Vương Lộ nghe vậy, cảm thấy cổ họng tắc nghẽn, nhất thời cảm khái muôn vàn. Cuối cùng, cô ấy chỉ nặn ra một câu: "Nhưng bây giờ cô đã kết hôn."
"Bởi vì tôi cũng không phải thứ tốt." Sở Phất Duy cười nói, "Chỉ cần lợi thế đủ lớn, ai cũng có can đảm làm dân cờ bạc."
"Nhìn bộ dạng bây giờ của cô, nếu tương lai thật sự kiện tụng, công việc của tôi cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều."
Vương Lộ cúi đầu nhìn đồng hồ, đề nghị: "Đã lâu không gặp, muốn tụ tập không? Vừa lấy được một vụ kiện lớn, tôi mời kim chủ ăn bữa cơm, còn có thể uống chút rượu."
"Được." Sở Phất Duy gật đầu, "Vậy đến nhà hàng của kim chủ đi, đừng để người ngoài kiếm được tiền này."
"Thật biết làm ăn, ở chỗ này mà Vạn Tinh cũng có sản nghiệp?"
"Kiếm tiền mà, không khó coi."
Bình thường công việc của hai người đều bận rộn, hiếm khi có thời gian ôn chuyện, vừa nói vừa cười đi ra ngoài. Bọn họ nghĩ đến không chừng có khách đang ở lại trên đảo Bali, cuối cùng lựa chọn đặt mua đồ ăn trên mạng, thoải mái hưởng thụ trong phòng khách sạn, bảo đảm riêng tư lại có cảm giác trải nghiệm.
Bóng đêm nồng đậm, ánh đèn bể bơi lộ thiên của khách sạn sáng lên, rung động lòng người giống như ngọc bích.
Gió nhẹ hiu hiu, tầng tầng gợn sóng, biệt thự giấu trong rừng lộ ra cửa sổ vàng ấm. Cửa sổ do vật liệu đặc thù chế tạo, người ngoài không thể nhìn trộm hình ảnh trong phòng, người trong phòng lại có thể nhìn không sót cảnh đẹp bên ngoài.
Tóc Vương Lộ hơi ẩm ướt, trong tay giơ chén rượu, dựa ở bên cửa sổ ngắm cảnh, trêu ghẹo nói, "Cô vừa mới kết hôn, buổi tối lại qua đêm cùng tôi, không nên hơi giả bộ chút sao?"
Mặc dù hai bên là hợp đồng hôn nhân, nhưng cũng nên khách khí hai câu, tốt xấu gì cũng là quan hệ hợp tác.
"Công việc của tôi tạm thời kết thúc, có lẽ anh ta đã ngồi lên máy bay rồi." Sở Phất Duy cũng thay áo ngủ, lắc lư rượu trong ly, câu được câu không mà uống.
Cô lười biếng ngồi trên sô pha, tiện tay lướt di động, bĩu môi nói: "Ngày mốt Hằng Viễn sẽ tổ chức đại hội cổ đông, anh ta lấy được cổ phần, nhất định sẽ rất đắc ý."
Sở Phất Duy vô cùng hiểu rõ tính tình của Hàn Trí Viễn, người này lạnh lùng hiệu suất làm việc cao, tất sẽ gϊếŧ về tập đoàn, áp chế Hàn Mân Hùng, nào có ý niệm ngày tốt cảnh đẹp gì, chỉ sợ gần đây chỉ sôi trào vì quyền lực.
Nhưng cô cảm thấy hợp lý, đổi lại cô cũng là như thế, việc vặt phải nhường đường cho việc lớn.
Vương Lộ nghi ngờ nói: "Hai người không gặp mặt, người lớn bên kia sẽ không nói sao?"
"Nếu có tụ hội gia đình, hai chúng tôi sẽ nói chuyện trước, hơn nữa hai nhà cũng coi như thân thiết." Sở Phất Duy tùy tiện nói, "Tốt xấu gì cũng đi học cùng nhau từ nhỏ."
"Quả thật, nếu không Hà đổng cùng Hàn đổng cũng sẽ không tin."
Không bao lâu, Sở Phất Duy và Vương Lộ dứt bỏ công việc nặng nề, tùy tâm sở dục, thoải mái nói chuyện. Hai người nói tới miệng đắng lưỡi khô, cổ họng hơi đau, khuôn mặt dần dần nóng lên, đều có chút say, không khỏi đứng lên uống nước giải khát.
Sở Phất Duy đi tới quầy bar bên cạnh, một bên thêm đá vào ly thủy tinh, một bên cầm lấy điện thoại di động của mình. Cô nhìn thấy email nhắc nhở, theo bản năng mở email có chấm đỏ, phát hiện có một email xa lạ.
Nội dung email không có nội dung, trong đó là mấy tấm ảnh. Trong ảnh, một nam một nữ có cử chỉ thân mật, sau khi mở cửa xe, lục tục tiến vào trong xe, bầu không khí vi diệu, quan hệ rất bí ẩn.
Hai người đều không lộ mặt, dáng người người đàn ông cao ngất, người phụ nữ tóc quăn gợn sóng, chỉ bị chụp được mình bóng lưng.
Nhưng biển số xe để lộ thân phận đương sự, Hải A00001. Đó là xe Hàn Trí Viễn thường ngồi, xe Ông cụ Hàn tặng, ngụ ý là "Vạn dặm mới chọn được một."