Chương 1

Kiều Tâm Vũ ngồi trong phòng đọc kỹ bản hợp đồng hôn nhân với Tịch đại thiếu gia do thân tín của anh ta tên là Tiểu Tịch đưa cho cô, trong hợp đồng có ghi rõ thời gian thực hiện hợp đồng hôn nhân giữa hai người là hai năm.

Trong thời gian hai năm Kiều Tâm Vũ gả đến Tịch gia trở thành đại thiếu phu nhân thì cô sẽ được hưởng tất cả những quyền lợi của một người vợ hợp pháp của Tịch Kỳ Phong, sẽ được sống trong nhung lụa, ăn ngon mặc đẹp, thậm chí có thể vào tập đoàn Tịch Thị hàng đầu cả nước để làm việc.

Trong hợp đồng cũng có để rõ sau khi hợp đồng hết hạn mà Kiều Tâm Vũ không muốn tiếp tục thì sẽ được thừa hưởng một căn penthouse ở tòa cao ốc tại trung tâm thành phố Nam Giang có giá lên đến 500 tỷ đồng và một cái thẻ đen không giới hạn.

Nhìn những điều khoản trong hợp đồng hôn nhân này có rất nhiều lợi ích cho Kiều Tâm Vũ nhưng mà cô quả thật không quan tâm, thứ cô quan tâm chỉ là hai điều kiện bổ sung sau cùng trong hợp đồng mà thôi.

Điều khoản bổ sung thứ nhất mỗi tháng sẽ chu cấp một số tiền để cô nhi viện Huyền Phương hoạt động, tiền sẽ được chuyển khoản trực tiếp vào tài khoản của cô còn việc phân bổ sử dụng số tiền này như thế này là quyền của cô.

Điều khoản bổ sung thứ hai, toàn bộ chi phí phẫu thuật thay thận cho sơ Maria – viện trưởng cô nhi viện Huyền Phương sẽ được Tịch đại thiếu gia chi trả toàn bộ.

Kiều Tâm Vũ vốn là đại tiểu thư của Kiều gia xuất thân danh giá là tiểu thư lá ngọc càng vàng nhưng lúc sinh ra lại vì biến cố mà trở thành cô nhi xuất 18 năm được cô nhi viện Huyền Phương cưu mang nên cô không thể nhìn mảnh đất cô nhi viện này bị bán cho doanh nghiệp tư nhân, bọn trẻ bị mất nhà.

Sơ Maria chăm sóc cho Kiều Tâm Vũ từ nhỏ như một người mẹ nên cô không thể trơ mắt nhìn bà ấy nguy hiểm đến tính mạng được.

Người ngoài mà biết bản hợp đồng này thì chắc chắn sẽ nghĩ cô là chuột sa hủ nếp nhưng chỉ có Kiều Tâm Vũ mới biết ký vào bản hợp đồng này rồi chưa biết là phúc hay họa chỉ là cô không còn lựa chọn nào khác cả.

Không ký vào bản hợp đồng hôn nhân này thì Kiều Tâm Vũ vẫn bị ba mẹ ruột ép gả đến Tịch gia chẳng những vậy cô còn nghe nhiều người đồn rằng Tịch đại thiếu gia kia vào năm 8 tuổi bị tai nạn giao thông trở thành người thực vật sống dở chết dở, cũng thật không biết là gả vào Tịch gia trở thành Tịch thiếu phu nhân hay là bị bồi táng theo một người đã chết nữa.

Tịch gia là gia tộc giàu có thương lưu bậc nhất tại Nam Giang nhưng xung quanh về những người của gia tộc này khá kỳ bí, đặc biệt là về Tịch đại thiếu gia này có tin đồn anh ta còn sống cũng có người đồn đoán anh ta chết rồi nhưng Tịch gia vẫn ngoan cố muốn tổ chức minh hôn.

Kiều Tâm Vũ rủ mắt dù sao thì cũng phải gả đến Tịch gia nhưng nếu ký thêm bản hợp đồng hôn nhân này thì cô sẽ có nhiều quyền lợi hơn vì vậy cô cầm bút lên rồi ký tên vào hợp đồng đã có sẵn chữ ký của Tịch Kỳ Phong rồi.

Vậy là Kiều Tâm Vũ đã bị rằng buộc bởi một hợp đồng hôn nhân với một chàng trai mình chưa từng gặp mặt cũng không biết đó sẽ là người như thế nào nhưng mà cô không hề có sự lựa chọn hình như từ lúc cô sinh ra thì số mệnh đã định sẵn sàng kiếp này cô số khổ mất rồi.

Năm năm trước.



Kiều Tâm Vũ cứ nghĩ mình là một cô nhi nhưng cô mà cô không hề tự ti về điều đó bởi vì cô lớn lên ở cô nhi viện được sơ Maria vô cùng yêu thương, có một cô bạn thân tên Tiểu Lê hai người lớn lên bên nhau tình cảm khắn khít như chị em.

Kiều Tâm Vũ luôn tâm niệm mình là đứa trẻ bị bỏ rơi được các sơ ở cô nhi viện Huyền Phương đem về cưu mang chẳng khác nào một ơn đức tái sinh vì vậy cô muốn tiếp tục phát huy tinh thần hoạt động của cô nhi viện vì lẽ đó sau khi đủ tuổi trưởng thành cô vẫn ở lại cô nhi viện cùng Tiểu Lê chăm sóc cho các em bé cơ nhở khác.

Cho đến một ngày nọ, có hai người ăn mặc sang trọng từ thành phố Nam Giang đến cô nhi viện Huyền Phương tìm Kiều Tâm Vũ nhận cô là con gái ruột cô đã vô cùng bất ngờ và hạnh phúc.

Cứ nghĩ mình là đứa trẻ bị bỏ rơi nhưng hóa ra không phải như thế, năm xưa lúc Triệu Lệ Quỳnh sinh Kiều Tâm Vũ ở Thu Phong Cổ Trấn thì bệnh viện xảy ra hỏa hoạn nên bà đã bế nhầm cô với con của người khác bây giờ mới biết sự thật và đến nhận lại trở về.

Những tưởng được trở về sống cùng cha mẹ ruột thì Kiều Tâm Vũ sẽ được yêu thương bảo bọc và có thể giúp đỡ cho cô nhi viện Huyền Phương nhưng tất cả những gì xảy ra đã khiến tim cô tan nát.

Ba của Kiều Tâm Vũ tên là Kiều Trạch Khương, mẹ của cô là Triệu Lệ Quỳnh, ở biệt thự Kiều gia còn có một đứa con gái bị bế nhầm năm xưa tên là Kiều Nguyệt Dung nữa, ba mẹ của Kiều Tâm Vũ muốn nhận Kiều Nguyệt Dung là con gái luôn và cô cũng tán đồng ý kiến đó.

Trải qua cuộc sống của một cô nhi trong suốt 18 năm rồi nên Kiều Tâm Vũ không muốn vì sự xuất hiện của mình mà khiến cho một đứa trẻ khác phải trở thành cô nhi, Kiều Nguyệt Dung cũng tỏ ra thân thiết gần gũi với Kiều Tâm Vũ như chị em thật.

Kiều Tâm Vũ là con gái ruột nên sẽ là đại tiểu tiểu thư còn Kiều Nguyệt Dung là nhị tiểu thư, Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh cũng cảm thấy vui vẻ khi có hai đứa con gái vừa ngoan hiền vừa xinh đẹp như thế.

Nhưng mà ngày tháng vui vẻ của Kiều Tâm Vũ chẳng tày gang, vì sự xuất hiện của cô uy hϊếp đến địa vị của đứa con gái không cùng huyết thống kia nên Kiều Nguyệt Dung đã lên kế hoạch để hãm hại cô từ chuyện này đến chuyện khác.

Đầu tiên Kiều Nguyệt Dung giả vờ tự hất nước vào người mình rồi giả vờ là Kiều Tâm Vũ muốn đuổi cô ra khỏi biệt thự Kiều gia khiến cho Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh có cái nhìn không tốt về con gái của mình.

Kiều Tâm Vũ ngây thơ đơn thuần nên chẳng thể nhìn thấy tâm tư xấu xa độc ác của Kiều Nguyệt Dung, cô chỉ có thể tủi thân nhìn ba mẹ ruột của mình an ủi cô ta mà thôi.

Sau đó Kiều Nguyệt Dung giả vờ tìm Kiều Tâm Vũ xin lỗi cô nói những lời khiến cô cảm thấy tội nghiệp “Em xin lỗi vì đã làm ra chuyện kia nhưng mà em sợ là ba mẹ không yêu thương em nữa nên mới làm vậy.”

Kiều Tâm Vũ lương thiện còn lên tiếng an ủi cô ta “Em đừng nghĩ nhiều như thế mà Nguyệt Dung, chị đã từng trãi qua cuộc sống của một cô nhi rồi nên chị sẽ không để em phải sống như vậy đâu, chị tin là tình yêu thương của ba mẹ dành cho em không thay đổi vì sự xuất hiện của chị đâu, em cứ yên tâm đi.”



Kiều Nguyệt Dung liền giả vờ thân thiết ôm chầm lấy Kiều Tâm Vũ “Em cảm ơn chị đã tha lỗi cho em, tối nay chúng ta ra ngoài chơi nha, em muốn giới thiệu chị với vài người bạn trong giới thượng lưu của em được không?”

Kiều Tâm Vũ không muốn là Kiều Nguyệt Dung suy nghĩ rằng mình không thích cô ta mà lo lắng hoang mang nên đã gật đồng ý mà không hề hay biết bản thân đang rơi vào cái bẫy mà cô ta giăng ra sẵn.

Kiều đại lão gia – Kiều Trí Tề đã lên tiếng bảo Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh mở họp báo công khai với truyền thông Kiều Tâm Vũ mới là đại tiểu thư của Kiều gia còn Kiều Nguyệt Dung là con gái nuôi từ trước đó rồi.

Kiều Nguyệt Dung sợ rằng một khi thân phân đại tiểu thư của Kiều Tâm Vũ được công khai thì cô ta sẽ bị bạn bè cười nhạo chẳng qua chỉ là đứa bé may mắn bị bế nhầm mới trở thành đại tiểu thư Kiều gia trong suốt 18 năm qua, bây giờ thì chỉ là đứa con gái nuôi mà thôi.

Kiều Nguyệt Dung sợ đánh mất vị trí đại tiểu thư mà mình từng tự hào khoe mẽ với tất cả mọi người nên mới bày kế hãm hại Kiều Tâm Vũ khiến cho Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh không muốn công khai thân phận của Kiều Tâm Vũ nữa.

Buổi tối, Kiều Nguyệt Dung kéo Kiều Tâm Vũ đi tới quán bar Thiên Đường khiến cô rất là hồi hộp lo sợ bởi vì đây là lần đầu tiên cô đặt chân đến những nơi ăn chơi như thế này.

Kiều Tâm Vũ kéo tay của Kiều Nguyệt Dung “Hay là chúng ta hẹn bạn em ra chỗ khác làm quen được không? Chị thấy ở đây phức tạp quá.”

Kiều Nguyệt Dung liền cho Kiều Tâm Vũ một ánh mắt trấn an rồi lên tiếng đáp “Chị à không có sao đâu chị đừng lo lắng quá mà, bọn em thường tụ tập ở đây chơi nên em biết rõ nơi này an toàn mà.”

Kiều Nguyệt Dung dắt Kiều Tâm Vũ đi vào một góc khuất ngồi cùng mấy người bạn của mình có hai nam và hai nữ đã ngồi chờ sẵn, cô ta dùng ánh mắt ra hiệu cho những người bạn của mình giả vờ làm quen với Kiều Tâm Vũ rồi chuốc say cô ấy.

Kiều Tâm Vũ không biết uống rượu nên chỉ uống mấy ly là đã nằm gục tại chỗ luôn rồi, Kiều Nguyệt Dung nhìn cô gái ngây thơ đơn thuần không còn sức kháng cự thì liền nhếch môi cười lạnh.

Kiều Nguyệt Dung nhìn Phí Hoài Hưng và Tô Đăng Cát rồi nhếch môi lên tiếng “Tối nay nó là của hai người đấy, làm gì thì làm nhớ là phải quay clip rõ nét rõ mặt gửi lại cho tôi là được rồi.”

Phí Hoài Hưng nhìn thấy Kiều Tâm Vũ vô cùng xinh đẹp nên liền khẽ mỉm cười “Bà thật là hào phóng nha tặng cho bọn tôi một cô gái xinh đẹp thế này nhưng mà cô ta là ai vậy hả?”

Kiều Nguyệt Dung liền trừng mắt đáp “Có người đẹp thì cứ lo mà tận hưởng đi đừng có hỏi nhiều, nếu ông không cần tôi cho người khác, trong bar này thiếu gì người nhìn qua liền muốn nó.”

Tô Đăng Cát sợ rằng Kiều Nguyệt Dung sẽ đẩy Kiều Tâm Vũ vào vòng tay của kẻ khác nên liền cùng Phí Hoài Hưng dìu cô ấy ra ngoài muốn đi đến khách sạn để lấy đi sự trong sáng của cô ấy.