- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
- Quyển 1 - Chương 10: Giúp Tôi Cởi Ra
Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
Quyển 1 - Chương 10: Giúp Tôi Cởi Ra
Editor: tamthuonglac
Bốn phía trên chiếc bàn cũ nát là hai bóng người dán chồng lên nhau.
Mái tóc dài của người con gái xoã tung như một mảnh vải lụa đen, da thịt nõn nà trắng như tuyết giống như một đóa sen trắng nở rộ, cánh môi đỏ bừng hé mở, xinh đẹp không chút tì vết, yên lặng chờ đợi để người đàn ông trên người ngắt lấy.
Cả người Cận Tử Kỳ không thể khống chế trở nên run rẩy, khi l*иg ngực nóng bỏng kia cùng đường cong cơ thể cô dán sát không để lại chút kẽ hở, đôi môi người đàn ông mím chặt, hai cánh tay của hắn từ từ cong lại, thở ra hàng loạt hơi nóng, phả lên trên gò má cô, dường như bị cuốn hút, cô cảm thấy toàn thân cao thấp, khô nóng khó chịu khiến cô hít thở không thông.
Môi của người đàn ông in lên trên cằm cô, nhẹ nhàng gặm cắn, dịu dàng khôn xiết, ngón tay thon dài thô ráp tuỳ ý chạy loạn trên thân thể mềm mại của cô, nụ hôn nóng bỏng mãnh liệt theo cổ cô chậm rãi dời xuống.
Da thịt phơi bày ở trong không khí, những nơi bị hắn mơn trớn kí©h thí©ɧ xuất hiện từng chuỗi tê dại, khi mũi hắn hít lấy hương thơm thoang thoảng nhàn nhạt tản mát ra từ trong cơ thể cô, hầu kết ở cổ họng hắn nhanh chóng chuyển động mấy cái, liếc mắt thấy Cận Tử Kỳ nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác, tiếp tục cúi đầu xuống, thở hổn hển, hôn lên thân thể nhỏ nhắn mềm mại của cô ……
Cảm giác giống như điện giật tê dại lan khắp toàn thân vào tận xương tủy cô, để cho cô khó tự khống chế mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ thật thấp, cô nghe được thanh âm của mình, không ngọt béo ngậy, nhưng là kiểu dính sền sệt hấp dẫn mềm mại.
Người đàn ông chống một nửa thân thể cao lớn lên, nhìn thấy Cận Tử Kỳ hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt luống cuống khó chịu mà thân thể vặn vẹo, đôi mắt trở nên nóng bỏng vì bị kí©h thí©ɧ quá nhiều cùng du͙© vọиɠ, dường như muốn đem cơ thể mềm mại dưới thân trong nháy mắt thiêu đốt thành tro.
“Mở mắt ra, tôi muốn em biết em đang ở chung một chỗ với người nào.”
Cận Tử Kỳ vẫy lông mi mở mắt ra, cô lại thấy được sự dịu dàng chưa từng có trước đó trong mắt của người đàn ông ngang như cua này, cô không được tự nhiên nên đem hai tay đặt ở trên vai của hắn, bên trong đôi mắt đẹp lóe ra hơi nước ẩm ướt sáng bóng, nhìn hắn chằm chằm bởi vì hành động của cô mà đôi mắt thâm thúy hơi hơi nheo lại.
“Em hối hận?”
Hắn nhận ra cô mơ hồ bất an, cúi đầu xuống gặm cắn đầu vai trơn bóng của cô, uyển chuyển hôn lên khóe môi cô, dọc theo sống mũi cô, nụ hôn tỉ mỉ như chuồn chuồn lướt nước rơi xuống từng cái một, "Nhưng có thể đã quá muộn rồi phải không?"
Hắn không cho cô thời gian để trả lời, hắn một lần nữa hung hăng chặn lấy môi cô, trằn trọc trăn trở, ngọn lửa tiến quân thần tốc khuấy động, hắn một tay bắt lấy hai tay cô đang đặt trên bả vai hắn giơ lêи đỉиɦ đầu, một tay men theo thân thể mềm mại của cô thẳng một đường xuống phía dưới, trêu chọc chỗ nhạy cảm của cô, động tác gần như thô lỗ khiến chân mày cô hơi nhíu lại.
Đôi mắt sắc bén của hắn gắt gao nhìn cô chăm chú, hô hấp càng thêm nặng nề, bắp thịt toàn thân căng đến chết cứng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình cũng sẽ có một ngày như thế, bị một người phụ nữ trêu chọc mất đi lý trí, nghĩ đến ánh mắt cô hoảng sợ, nghĩ đến dáng vẻ cô như muốn đổi ý, hắn không khỏi tức giận.
Rõ ràng là cô dẫn dụ hắn trước, rõ ràng là cô trước đó khiến cho tâm tư hắn không yên, rõ ràng hắn đã cho cô cơ hội rời đi!
Sau khi ép cho đầu hắn như dã thú phát ra động dục, rồi muốn mặc kệ vô trách nhiệm sao?
Hết thảy đều không còn kịp rồi, hắn đã bị trêu chọc đánh mất đi năng lực suy nghĩ, hắn muốn cô du͙© vọиɠ đã sớm phát ra không thể cứu vãn, trong lòng hắn giờ phút này chỉ có một nguyện vọng mãnh liệt, chính là muốn cô!
Mặc dù cô sẽ hối hận, mặc dù cô sẽ oán hận hắn, hắn đều không muốn vì vậy mà dừng lại ……
Đôi môi Cận Tử Kỳ bị cắn đến bật máu, bàn tay to muốn trừng phạt mà giữ chặt cái eo nhỏ nhắn của cô, kiểu hành hạ thân mật này làm cô đau đớn cau chặt lông mày, thân thể vặn vẹo muốn thoát khỏi khống chế của hắn.
Cô cũng không hối hận, nếu như chính cô lựa chọn con đường này cô sẽ đi tiếp, chẳng qua, hắn không cho cô cơ hội nói chuyện, hắn dường như cho rằng cô đổi ý, vì vậy càng thêm phẫn nộ.
Miệng hắn điên cuồng cắи ʍút̼ lên môi cô, lúc thì bên tai rồi xuống cổ, tay hắn trượt xuống hai chân cô đang khép chặt mà mạnh mẽ tách ra, nắm lấy một chân cô giơ lên, da thịt cô bóng mượt khiến cho hắn phát điên.
Hắn xuôi theo đến mắt cá chân trắng nõn sạch sẽ của cô vuốt ve, một tấc da thịt cũng không bỏ qua, Cận Tử Kỳ lại bởi vì động tác này mà không nhịn được từ trong miệng tràn ra từng tiếng than nhẹ, thân thể không ngừng run rẩy, đầu ngón chân mượt mà vì bối rối xấu hổ nên co rút lại.
Cảm giác xa lạ mà vui sướиɠ tràn ngập đầu óc cô, cô mở to mắt nhìn lên trần nhà đen kịt, thế giới trong mắt của cô bắt đầu quay cuồng, cô kháng cự không được dục vòng nồng đậm mà người đàn ông này mang đến cho cô.
Người đàn ông nghe thấy bên tai tiếng kêu nho nhỏ giống như mèo con, màu sắc con ngươi càng sâu hơn, hai tay hắn dời tới cặp mông của cô, một tay nâng mông cô lên ấn vào người mình, để cho cô cảm nhận được thân thể của mình biến hóa mãnh liệt.
Cô khẽ rên lên một tiếng kinh sợ, hai má ửng đỏ như nhỏ máu, thân thể vặn vẹo trong nháy mắt mất đi chút khí lực cuối cùng, mềm nhũng không xương nằm trong l*иg ngực hắn.
Hơi thở thô ráp nặng nề, bỗng dưng hắn nắm tay cô lên đưa về phía bụng rắn chắc bằng phẳng của mình, thuận theo cơ bắp có đường nét rõ ràng từng tấc từng tấc thăm dò xuống dưới, đầu ngón tay cô chạm được dây thắt lưng lạnh buốt, hắn ngậm chặt vành tai cô:
“Giúp tôi cởi ra.”
Con ngươi của cô mở lớn hơn, nhưng khi tầm mắt hắn nhìn xuống chăm chú, không chút phản kháng, mặc cho hắn nắm tay cô vụng về tháo dây thắt lưng ra, cô ngầm đồng ý cho hắn làm như vậy.
Thật ra khi cô bắt đầu nằm ở trên bàn này cô đã dự liệu được tất cả khả năng, bao gồm hiện tại.
Trong bóng đêm yên tĩnh, ngoại trừ tiếng hít thở nồng đặc, chỉ có tiếng động của dây kéo bị kéo ra, hắn và cô nhìn nhau chăm chú, hắn cầm bàn tay cô hơi lạnh đang khẽ run hướng vào trong, nguồn nhiệt khí nóng bỏng nhanh chóng tản ra.
Một tiếng kêu rên bị hắn nuốt hết trong cổ họng, bàn tay nhỏ bé nhu nhược của cô giống như luồng điện mạnh mẽ xỏ xuyên thân thể hắn, trên trán mồ hôi rỉ ra dọc theo khuôn mặt hoàn mỹ của hắn chảy xuống róc rách trượt đến cằm ngưng tụ thành từng giọt bọt nước, dưới ánh đèn vàng nhạt lóe ra ánh sáng lóng lánh rõ ràng .......
“Em đang oán hận tôi đúng không?”
Mồ hôi hột trên mặt hắn nhỏ xuống rơi lên khoé mắt cô, một tiếng "lách cách" chảy xuống ngay sau đó biến mất ở giữa tóc cô, cô nhìn ánh mắt của hắn có chút tan rã mê ly, nhưng nghe xong đã hiểu lời của hắn, cô nhẹ nhàng lắc đầu, chủ động cong người lên hôn từ trên xuống dưới yết hầu kí©h thí©ɧ hắn, tiếp đó là chiếc cằm kiên nghị, cuối cùng in lên đôi môi mềm dẻo của hắn.
Cô cạy mở đôi môi hắn đang mím chặt, cái lưỡi thơm tho ngượng ngùng tham tiến vào, khi ánh sáng con ngươi đen của hắn loé ra tia hứng thú khó hiểu nhìn xuống chằm chằm, cô chậm rãi nhắm mắt lại, lông mi nhẹ run, cô thăm dò dẫn dắt đầu lưỡi hắn hôn say sưa.
Cô dùng hành động nói cho hắn biết: cô không hề hối hận.
Hắn không nhúc nhích nhìn biểu tình trên mặt cô, không muốn bỏ qua dù là một giây trong nháy mắt, hắn thấy được cô động tình, thấy được cô đối với mình mê hoặc, hắn cũng chịu không nổi nữa kiểu đày đoạ này nhanh chóng khiến cho hắn mất khống chế.
“Tôi muốn em ghi nhớ một giây này, về sau trong cuộc đời em mỗi một giây phút, em đều phải nhớ tới tôi.”
Người đàn ông hung hăng cắn lên trên bả vai trắng nõn của cô một cái, hắn muốn cô nhớ kỹ cái buổi tối này, nhớ ở chỗ này phát sinh hết thảy!
Cận Tử Kỳ trong lúc mông lung nghe thấy hắn dã man không phân rõ phải trái, theo đầu vai đau nhói, cô chuyển mắt qua mới vừa hé miệng, không kịp nhẹ nhàng vòng eo đã bị nắm chặt lại bị chế trụ nặng nề, người đàn ông trên mình cũng không còn cách nào ẩn nhẫn, thân thể tiếp tục trầm xuống.
Đau đớn kịch liệt tràn ngập thân thể cô.
Lập tức một đôi môi đặt lên, đang lúc cô kêu đau đem nuốt hết vào trong cổ họng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
- Quyển 1 - Chương 10: Giúp Tôi Cởi Ra