Chương 1.2

Phí Tuấn tiện tay mở ipad lên xem ngày: "Hôm nay 26 rồi, cậu tôi hẳn là đã ở trên máy bay trở về ở Singapore."

Nói xong, cậu lại giật mình nhận ra: "Mẹ kiếp, hôm nay là sinh nhật ông nội, thiếu chút nữa quên mất, buổi tối tôi ngồi xe chị đi?"

Khi nói đến các vấn đề gia đình, giọng điệu của cậu trở nên thoải mái hơn, cảm thấy rằng người ngồi đối diện không còn là bà chủ của mình, mà là mợ.

Hứa Tư rũ ánh mắt xuống, lật qua hồ sơ án kiện trên máy macbook, nhẹ nhàng trả lời: "Tôi không lái xe vào ban đêm."

Phí Tuấn: "Chúng ta cùng nhau bắt taxi?" lại lẩm bẩm một tiếng: "Không nên a, chị có sở thích sạch sẽ, không bao giờ đi taxi."

Ngón tay mảnh khảnh trên bàn phím bỗng nhiên dịch chuyển, Hứa Tư ngước mắt nói: "Cậu của em đến đón tôi."

Phí Tuấn nhanh chóng gõ ngón tay, cầm lấy ipad đứng lên, cợt nhả nói: "Thì ra là tú ân ái. Ở chỗ này, chúc cậu mợ trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử."

Có mấy lời, đi xa, cậu dám nói: "Chỗ này, em nghĩ rằng chúng ta chắc chắn không cần bàn, không có gì là một giấc ngủ ngon không thể giải quyết." Hứa Tư lười để ý."

Hứa Tư mặc kệ.

Thành phố Thành Châu vào mùa thu, thời tiết khô.

Hứa Tư một ngày phải bôi kem tay vô số lần, loại người yêu cái đẹp từ nhỏ như cô, không thể thấy trên da có một chút vết nứt khô.

Cô được xem là người may mắn khi đầu thai, sinh ra phú quý, xinh đẹp, lớn lên dung mạo xinh đẹp cơ thể còn đầy đặn cao gầy, khi sang thu đông, mặc áo len dệt kim sẽ lộ ra khuôn ngực.

Khoa trương mà nói, thực sự là được các nam sinh theo đuổi lớn lên.

Trước 25 tuổi, Hứa Tư từng tưởng tượng đối tượng hôn nhân của mình, cao lớn anh tuấn đây là điều kiện dưới đáy, có thể tiến vào trái tim cô nhất, ôn hòa thiện lương.

Nhưng cơn ác mộng kéo tới một đêm, ông nội sắp xếp một cuộc hôn nhân mà ông đặc biệt hài lòng, kết hôn với người đàn ông cô ghét nhất, Du Kỵ Ngôn.

Ba tháng trước, bọn họ còn đang ở trên toà án đối chọi gay gắt.

Ba tháng sau, họ chụp ảnh cưới.

Quá mỉa mai, quá hoang đường.

Hứa Tư có thể chán ghét Du Kỵ Ngôn đến mức nào?

Đại khái chính là, cô đã đưa ra yêu cầu chia phòng và hôn nhân không tìиɧ ɖu͙©, cô cũng trêu chọc anh rằng họ chắc chắn sẽ ly dị trong vòng hai năm.

Năm nay, cô đã tìm kiếm bằng chứng nɠɵạı ŧìиɧ của ông chủ lớn, nhưng anh thông minh như thế nào, cố sống chết để canh phòng nghiêm ngặt, không để lại một nhược điểm.