Một tờ khế ước, một cuộc giao dịch, cô cần một khoản tiền, mà anh cần một lá chắn, theo như yêu cầu, hai bên đã thoả thuận xong tiền bạc.
Giang Diễn, là người một tay che trời ở Dung Thành, đẹp trai nhiều tiền, lạnh lùng tàn khốc.
Nghe đồn, anh cưng chiều chị dâu tới tận xương tuỷ…
Nghe đồn, anh có sở thích đặc biệt trên giường...
Một đêm trước khi kết hôn, vẻ mặt anh thờ ơ nhìn cô. Thứ nhất, không được yêu thầm tôi. Thứ hai, không được bò lên giường tôi. Thứ ba, không can thiệp vào cuộc sống riêng của đối phương.
Cô nhướng mày: “Không can thiệp vào cuộc sống riêng của đối phương là ý gì…..”
“Ý là cô có thể nói với bên ngoài là mình độc thân.”
Cô say rượu, ban đêm bò lên giường của anh. Ngày hôm sau, anh hung tợn nắm cằm của cô: “Nhớ kỹ thân phận của cô, còn có lần sau, cầm đồ của cô cút ra khỏi Giang gia!”
Mà khi anh bò lên giường của cô, cô lùi đến góc tường: “Giang Diễn, anh đã nói không can thiệp vào cuộc sống riêng của đối phương mà!”
Anh nhìn chằm chằm bụng dưới của cô: “Ngại quá, tôi đối với người của mình có hứng thú. Sau này, cô không có cuộc sống riêng nữa.”
Một ngày nào đó, lúc cô phát hiện anh có sở thích đặc biệt ở trên giường…….
Tần Vãn Ca ném tờ thỏa thuận ly hôn rồi chạy mất.
Lần sau gặp lại, cô là tác giả có sách bán chạy nhất hiện nay.
Một bữa tiệc, cô bị ngăn ở cửa phòng rửa tay.
Ở nơi giao nhau giữa ánh sáng và bóng tối …… Anh giống như con dã thú vừa ngủ đông: “Tần Vãn Ca, hình như em còn thiếu tôi gì đó?”
Ngày hôm sau, cô ném một quyển sách kèm theo tờ chi phiếu ba trăm vạn tới trước mặt anh, cô nhướng mi: “Ba trăm vạn, tôi không nợ anh cái gì cả.”
Anh cúi xuống nhìn chằm chằm tên sách >
Cút ra xa một chút à! Cô kêu anh cút thì anh lập tức cút à?
Vài ngày sau, anh xuất hiện ở trước cửa nhà cô: “Hình như em còn chưa trả hết nợ cho tôi.”