Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôn Nhân Chớp Nhoáng Với Chàng Quân Nhân

Chương 132

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Ngang cứ như vậy ôm cô ra ngoài sô pha, thao trên sô pha, sau đó Giang Ninh quá mệt mỏi, trực tiếp ngất xỉu.

Sáng hôm sau, sau khi tỉnh lại, nhìn sang bên cạnh, bình thường rời giường phản ứng đầu tiên là nhìn bảo bảo, bây giờ tỉnh dậy vừa nhìn, bảo bảo không có ở đây, Tô Ngang cũng không có ở đây.

Khả năng là anh mang theo đứa nhỏ đi ra ngoài, Giang Ninh đứng lên thu dọn, không bao lâu sau Tô Ngang đã trở lại, còn ôm theo đứa nhỏ trở về.

Sức của anh, trực tiếp một tay ôm đứa nhỏ trở về không mất chút sức lực nào, trên tay đứa nhỏ còn cầm nửa cây kem dở, tay kia của Tô Ngang cầm hộp cơm đi vào.

Giang Ninh hỏi anh: "Anh mang con đi ra ngoài?"

Tô Ngang đưa hộp cơm cho cô: "Đứa bé dậy sớm, anh thấy em mệt quá, mới dẫn đứa bé ra ngoài dạo một vòng, thuận tiện đến nhà ăn ăn sáng, chuẩn bị bữa sáng cho em, em ăn đi?"

Nếu không sao nói thân sinh đây, ngày hôm qua bảo bảo đối với Tô Ngang còn không chấp nhận, bây giờ hoàn toàn không giống nhau, không những không chấp nhận mà đối với ba thích vô cùng, vẫn luôn dính lấy ba không buông.

Hiện tại tiểu tử kia cầm nửa cây kem đưa vào trong miệng ăn, mùa hè, thời tiết nóng bức, ăn cái này là thích nhất.

Nhưng sao Giang Ninh lại cảm thấy sáng sớm Tô Ngang mang theo đứa nhỏ đi nhà ăn bên kia, đi khoe khoang chứ.

Bảo bảo thích ba cũng là vì ở nhà mẹ cũng không cho ăn kem, bây giờ tới tìm ba, ngày hôm qua có thể ăn, giờ cũng có thể ăn, rất thích ba.

Bảo bảo được nuôi là thịt đô đô, đỉnh đầu còn buộc một bím tóc, Giang Ninh hỏi anh: "Anh tết hả?"

Tô Ngang gật đầu, hắn học theo video rất lâu, bảo bảo cũng không kiên nhẫn, vẫn bĩu môi, nhưng cũng may, kết quả vẫn rất đáng yêu.

Kiểu tóc anh làm cho đứa bé rất đáng yêu, Giang Ninh nhìn cũng nhịn không được bắt đầu sờ sờ, đứa bé ăn kem, nhìn cô cười.

Khả năng ở nhà không thể ăn, tới nơi này tìm ba ăn vui vẻ như vậy, vui đến điên rồi.

Tô Ngang hỏi cô có muốn ra ngoài dạo chơi không.

Tô Ngang đặc biệt xin nghỉ, vì ở cùng hai mẹ con cô, xin nghỉ ba ngày, Giang Ninh nói được, Tô Ngang chuẩn bị xong thì dẫn bọn họ đi dạo trung tâm thương mại gần đó.

Chủ yếu là thời tiết nóng không chịu nổi, ở bên ngoài chơi chưa được hai phút đã đổ mồ hôi, thật sự là khó chịu, nên họ đến trung tâm thương mại ngồi điều hòa, Tô Ngang mang theo đứa nhỏ đi trung tâm thương mại vui chơi, bên trong có trò chơi cho trẻ con.

Giang Ninh không có việc gì làm, chỉ muốn đi dạo phố, hỏi Tô Ngang có muốn đi hay không, bóng ma lúc trước đi cùng vợ đi dạo phố hiện rõ mồn một trước mắt, hắn không muốn trải nghiệm nữa, mới nói không đi, Giang Ninh không cưỡng cầu, cô tự mình đi dạo phố.

Đứa nhỏ ở trong hồ Ba Ba chơi cũng vui vẻ, Tô Ngang chơi cùng, không bao lâu đã đổ đầy mồ hôi.

Giang Ninh cũng mua đồ về, vừa lúc là thời gian ăn cơm buổi tối, hai người tìm một quán lẩu, Giang Ninh thích nhất ăn lẩu.

Quán lẩu này trước đó đã ăn qua một lần, ăn rất ngon, nên quay lại.

Giang Ninh nghĩ anh mang theo đứa bé một ngày, muốn đón đứa bé qua, cô ôm đứa bé, kết quả đứa bé không cho cô ôm, gắt gao ôm ba, muốn ba ôm.

Hành động này làm Giang Ninh tức giận nở nụ cười, ngày hôm qua lúc vừa tới, nói cái gì cũng không cho ba ôm, bây giờ ngược lại, chỉ cho ba ôm, Giang Ninh nhìn vẻ bạch nhãn lang không có lương tâm này, véo mông đứa bé một cái.

Tô Ngang vẫn thích ôm con, đứa bé béo nhà anh thơm quá, tìm quán lẩu trực tiếp đi vào, sau khi đi vào, gọi món xong, nước và đồ ăn đều được mang lên.

Đứa nhỏ không thể ăn, vẫn đang trong tuổi uống sữa, chỉ có thể ăn một chút thức ăn phụ và sữa bột, Giang Ninh pha sữa bột trước cho đứa nhỏ uống, nhưng bảo bảo nhà bọn họ không muốn uống, nhìn nồi lẩu chảy nước miếng, vẫn chỉ vào nồi lẩu, muốn ăn.
« Chương TrướcChương Tiếp »