Chương 2

"Công chúa, tỉnh lại đi, đã đến giờ bôi thuốc rồi."

Một tiếng hét nhẹ lọt vào tai ta.

Ta từ từ mở mắt ra.

Trước mặt ta là một căn phòng tinh tế và một cô gái nhỏ nhắn.

Hơi nóng từ lò sưởi toả đến, khuôn mặt dịu dàng nhỏ nhắn, tươi tắn trẻ trung phản chiếu trong tấm gương đồng. Điều đáng tiếc duy nhất là má trái của ta đang bị quấn bằng gạc và đang chảy máu nhẹ.

Ta sống lại rồi.

Trở lại năm đó, cái ngày mà ta chặn kiếm cho Bùi Uyên.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, phụ thân ta sẽ ban hành sắc lệnh thành thân trong nửa tháng nữa.

Sau đó, mọi sự bất hạnh bắt đầu.

Một giọng nữ trong sáng và quyến rũ vang lên từ phía sau:

"Hoàng tỷ, tỷ cuối cùng cũng tỉnh rồi!"

Xoay người nhìn lại, Tạ Minh Châu mở rèm bước vào.

Nàng ấy mặc một chiếc váy màu vàng, tươi sáng và mềm mại:

“Minh Châu lo lắng cho tỷ bị thương nên đã ra lệnh cho thái y làm thuốc mỡ.”

Tạ Minh Châu nhìn nửa khuôn mặt quấn băng gạc của ta, bóng tối trong mắt thoáng qua.

Nàng ta chạm vào vai ta với nụ cười dịu dàng và vô hại, rồi nhẹ nhàng nói:

"Hoàng tỷ, tỷ đừng lo lắng. Công thức của miếng thạch cao này là ngoại tổ gia truyền, là loại tốt nhất để làm lành sẹo và nuôi dưỡng làn da."

Nói xong, Tạ Minh Châu sai cung nữ mang thuốc mỡ lên.

Ta nhìn ánh mắt ân cần của nàng ta mà cười thầm trong lòng.

Kiếp trước Tạ Minh Châu cũng mang thạch cao tới thăm.

Lúc đó ta coi nàng như muội muội yêu quý nhất của mình.

Ta không nghi ngờ gì nhiều về những gì nàng ấy đã đưa đến.

Nhưng sau đó, thay vì lành lại, vết thương lại lở loét và có mủ khiến vết thương càng sâu hơn.

Ta từ nữ đệ nhât mỹ nhân kinh thành lại trở thành tai họa mà mọi người xa lánh.

Mỗi khi ra ngoài phải che mặt bằng khăn.

Ngay cả phụ thân ta cũng xa lánh ta vì vẻ ngoài đáng sợ này của mình.

Bây giờ có vẻ như nguyên nhân chủ yếu là do thạch cao.

"Hoàng tỷ, nếu tỷ thực sự thích Bùi tướng quân, sao tỷ không xin phụ thân tỷ ban hôn?"

Tạ Minh Châu ngập ngừng hỏi.

Như mọi người đã biết, hoàng thượng hiện chỉ có hai công chúa và một hoàng tử.

Thật không may, hoàng tử thứ ba bị chế/t đuối vào ngày sinh nhật thứ sáu của mình.

Hoàng thượng rất buồn bã và không có ý định lập hậu cung, chỉ để lại hai công chúa dưới gối.

Ứng cử viên cho vị trí thái tử tương lai sẽ là một trong số họ.

Xét về con cháu trực hệ và trưởng nữ thì đều là ta.

Về phần Bùi gia, vốn nắm giữ quân quyền và có nhiều thành tích to lớn, hoàng thượng vốn đã muốn loại bỏ họ từ lâu.

Đáng tiếc kiếp trước bị Tạ Minh Châu mê hoặc, dưới sự xúi giục của nàng, ta đã chặn được thanh kiếm chí mạng cho Bùi Uyên, phá vỡ kế hoạch của phụ thân ta.

Kể từ đó, phụ hoàng không còn muốn gặp ta nữa mà thay vào đó trở nên thân thiết với Tạ Minh Châu.

Một mặt, nàng ấy yêu cầu Bùi Uyên cưới ta để cứu người yêu của nàng ấy, mặt khác, nàng ấy khiến ta bị phụ thân ta ghét bỏ và mất đi cơ hội tranh giành ngôi vị.

Tuy nhiên, ta e rằng ngay cả bản thân Tạ Minh Châu cũng không biết Bùi Uyên yêu nàng ấy đến mức nào.

Đọc truyện tại Facebook Celine Syne.

Đời này chỉ cần phụ hoàng không chủ động gả ta cho Bùi Uyên, thì người duy nhất kết hôn với Bùi Uyên chính là Tạ Minh Châu.

Một người đàn ông có vẻ đẹp của người trưởng thành và ta sẽ cố gắng hết sức để cuộc hôn nhân này thành hiện thực.