10.
“Điện hạ, liệu tướng quân có ghét người vì điều này không?”
Tần Thư rất lo lắng.
Ta xê dịch cái lưng đau nhức và lắc đầu:
“Không, hắn không có thời gian để trả thù ta.”
Chẳng bao lâu nữa, Bùi Uyên sẽ không thể tự bảo vệ mình.
Theo dòng thời gian, hoàng đế sẽ ra tay trừ khử Bùi gia trong ba tháng tới.
Kiếp trước có ta làm chỗ dựa, Bùi gia chỉ bị loại khỏi chức vị, nhưng binh quyền vẫn nắm trong tay.
Sau khi Tạ Minh Châu biết được chuyện này, nàng ta đã cười và trêu chọc:
"Bùi huynh, hoàng thượng có lẽ đã bỏ ra rất nhiều tâm tư cho huynh."
Nghe vậy, Bùi Uyên khẽ cau mày, không nói gì.
Sau đó, ở kinh đô lan truyền tin đồn rằng đường đường là tướng quân nhưng lại không thể bảo vệ Bùi gia, và cả nhà đều phải nhờ vào sự bảo vệ của công chúa.
Bùi Uyên cảm thấy mất hết mặt mũi và đã khiển trách ta vì đã can thiệp vào việc quốc sự.
Hắn trách ta đã làm hắn mất mặt.
Kiếp này, ta đã hoàn thành tâm nguyện của hắn, không can thiệp nữa, để phụ hoàng ta quyết định vận mệnh Bùi gia.
Ba tháng sau, lão gia Bùi gia bị luận tội vì mua bán chức vụ và nhận hối lộ trong bóng tối.
Các cận thần đã tấn công ông và lần lượt trình bày các quan điểm.
Hoàng thượng đã phái người đi điều tra và tạm đình chỉ Bùi Uyên khỏi chức vị tướng quân.
Không mất nhiều thời gian để hắn ta bị tước bỏ binh quyền.
Vì lý do này mà cuộc hôn nhân của hắn với Tạ Minh Châu đã bị hoãn lại một thời gian dài.
Bùi Uyên không nói gì, nhưng Tạ Minh Châu lại không thể ngồi yên.
Đối với nàng, một vị tướng quân mất đi binh quyền cũng không hữu dụng bằng Tây vương Thế Tử bị cụt chân.
Tạ Minh Châu lại hoạt động tích cực trong các bữa tiệc ở kinh đô.
Lần này nàng ta đã bị Cố Kinh thu hút.