Chương 42

Hàn Thiên Ngạo không về bán đảo hào môn mà về trong bang của mình, Ngải Thần và Thời Tuấn đã đến đủ.

Tống Tịnh Hiểu vẫn là bộ dạng cũ, máu trên người cô ta dương như đã khô, thuốc trong người cũng đã qua thời gian phát tác dụng, cô ta yếu ớt nhìn về phía Hàn Thiên Ngạo, vẻ mặt lộ vẻ sợ hãi.

Hàn Thiên Ngạo đưa mắt nhìn Tống Tịnh Hiểu, sắc lạnh âm u như sa tăng từ địa ngục, “ Cô và Sâm Lan Hoàn là có âm mưu gì?”

Tống Tịnh Hiểu biết, cô không nói sẽ chết, nhưng nếu cô có được thả ra, Sâm Lan Hoàn cũng không tha cho cô, trước hết cô phải bình tĩnh nghĩ cách để giữ mạng sống, “ Nếu tôi nói ra tất cả anh có thể tha mạng cho tôi không?”

Hàn Thiên Ngạo đưa mắt âm u nhìn cô, giọng lạnh lùng vang lên như từ địa ngục, “ Cô có khả năng đưa điều kiện với tôi sao?”

Tống Tịnh Hiểu khϊếp sợ, cười thê lương, “ Tôi đang rất thắc mắc, Nhất ca lừng danh không sợ trời chân đập đất hiên ngang vậy mà lại bạn dưới tay Hứa Chí Quân và Sâm Lan Hoàn.”

Ngải Thần tức giận, anh ngồi xổm bóp cổ Tống Tịnh Hiểu gằng giọng, “ Tôi hỏi cô, Nhất tẩu đâu?”

Tống Tịnh Hiểu dường như là bị Ngải Thần làm cho sợ hãi, cô ta đưa mắt sang nhìn Hàn Thiên Ngạo.

“ Thần, buông cô ta ra.” Hàn Thiên Ngạo nhàn nhạt lên tiếng.

Ngải Thần hậm hực buông Tống Tịnh Hiểu ra.

“ Nói đi, nếu không Nhậm Khinh Vũ sẽ đi trước cô.” Hàn Thiên Ngạo lạnh nhạt nói.

Nhắc đến Nhậm Khinh Vũ, Tống Tịnh Hiểu liền phản ứng, dù cô ta có độc ác như thế nào nhưng mà đối với mẹ cô ta vẫn không thể để mẹ vì cô mà có chuyện, Tống Tịnh Hiểu run rẫy nói, “ Tôi không biết Mộc… À không, Nhất tẩu ở đâu? Tứ ca nói tôi chỉ cần học thần thái sao cho giống Mộ Dung Vân để khiến anh ta nghe theo để Miên Ảnh dùng thuật thôi miên anh ta.”



“ Miên Ảnh.” Ngải Thần đọc lại cái tên này.

Hàn Thiên Ngạo cười lạnh, giống như nghe chuyện cười, “ Dùng thuật thôi miên Hứa Chí Quân, vậy chắc anh ta cũng nhờ Nhan Ảnh làm mặt nạ cho cô giống với Mộ Dung Vân nhỉ?”

Tống Tịnh Hiểu kinh ngạc nhìn Hàn Thiên Ngạo, Sâm Lan Hoàn từng nói, Miên Ảnh và Nhan Ảnh ẩn danh đã lâu, rất có thể Hàn Thiên Ngạo và Hứa Chí Quân không biết, cô ta không nghĩ Hàn Thiên Ngạo lại đón được.

Hàn Thiên Ngạo nhìn Thời Tuấn mở miệng, “ Có thuốc lá không?”

Thời Tuấn kinh ngạc, nhưng rất nhanh rút ra bao thuốc lá luôn mang trong người, hướng Hàn Thiên Ngạo. Trước đây biết Mộc Hạ mang thai Hàn Thiên Ngạo đã không còn hút thuốc nữa, Thời Tuấn tuy không hút nhưng vẫn có thói quen mang thuốc lá bên người. Hai tuần qua vì không có tin tức của Mộc Hạ, Hàn Thiên Ngạo hút rất nhiều thuốc, vì Thời Tuấn được anh ra lệnh đi điều tra về Sâm Lan Hoàn cho nên không biết trong hai tuần qua Hàn Thiên Ngạo hút rất nhiêu thuốc, cho nên biểu cảm ngạc nhiên của anh vừa nãy đã chứng minh.

Khói thuốc được Hàn Thiên Ngạo phả ra bay trên không trung, khiến dung nhan tuấn dật của anh mờ ảo trong khói thuốc, âm trầm khó đoán, “ Hứa Chí Quân chính là chủ nhân của Miên Ảnh và Nhan Ảnh năm đó mà Sâm Lan Hoàn không biết, vốn dĩ là họ theo lệnh của chủ nhân cũ tự do, không ngờ về sau lại theo cạnh Hứa Chí Quân. Bao năm qua hai anh em họ ở ẩn ở Trung Quốc, chắc là vì Sâm Lan Hoàn lên kế hoạch nên họ về đây.”

Ngải Thần và Thời Tuấn là đưa mắt nhìn nhau, Ngải Thần nói, “ Bắc Đường Lăng Lăng và bắc Đường Ưu Ưu, họ là thuộc hạ cũ của ông cụ Âu Dương?”

Thời Tuấn khó tin hỏi, “ Vì sao họ lại đầu quân cho Hứa Chí Quân?”

Hàn Thiên Ngạo cười, chậm rãi lên tiếng, “ Âu Dương Lưu Giai và cô từng găp nhau sao?”

Tống Tịnh Hiểu ngẩng đầu, sợ hãi với khí sắc càng ngày càng trầm của Hàn Thiên Ngạo, run run nói, “ Có…Có vài lần tôi bắt gặp cô ta cùng Sâm Lan Hoàn thân mật, nhưng không cùng cô ta nói chuyện.” Cô nói đều là sự thật, cô ta thậm chí nhìn thấy là Lưu Giai chủ động với Sâm Lan Hoàn.

Ngải Thần mờ mịt nhìn Hàn Thiên Ngạo, “ Cậu… Cậu biết tất cả? Vậy tại sao lại không nói cho tôi biết?”

Thời Tuấn nhất thời lo lắng nói, “ Nhất ca, Nhị ca và Tứ ca đều là người trong bang hội, ngài nên cẩn thận một chút.”



Hàn Thiên Ngạo im lặng, anh không sợ bản thân mình nguy hiểm, mà là anh sợ Mộc Hạ bị đưa vào cuộc chiến này, họ gần chào đón bảo bối nhỏ ra đời, vậy mà lại có chuyện không hay.

Anh thừa nhận trước khi gặp Mộc Hạ người anh nhớ là Âu Dương Lưu Giai, nhưng chưa bao giờ anh coi Lưu Giai là người đầu ấp tay gối với anh, năm măm trước vụ nổ tàu chính ông cụ Âu Dương và ông cụ Tống còn không biết, tại sao Lưu Giai biết, sau đó mất tích theo vụ nổ.

Hàn Thiên Ngạo đã điều tra, vụ nổ đó à có người sắp đặt cài bom, là bom điều khiển.

Lớp bộc của Sâm Lan Hoàn quá hoàn hảo khiến anh không hề nghĩ đến anh ta, anh ta lại có khả năng mang Mộc Hạ giấu trong vòng hai tuần mà anh cùng Hứa Chí Quân không tìm được vị trí.

Hàn Thiên Ngạo nhìn Tống Tịnh Hiểu, giọng càng lạnh, “ Là cô chỉ dẫn chỗ của Sâm Lan Hoàn đem Mộc Hạ giấu cho Hứa Chí Quân.”

Tống Tịnh Hiểu nuốc nước bọt, gật đầu, “ Phải… Nhất ca, anh có thể tha cho tôi và mẹ tôi được không? Tôi sẽ biến mất khỏi mắt anh càng xa.”

Hàn Thiên Ngạo không nhìn cô ta, anh kiêu ngạo âm lãnh đứng lên, nhìn Thời Tuấn, “ Chuyện còn lại giao cho Độc Ảnh.”

Ngải Thần theo sau Hàn Thiên Ngạo.

Tống Tịnh Hiểu sợ hãi hỏi Thời Tuấn, “ Độc Ảnh là ai?” Cô ta có dự cảm cái tên nay không phải tầm thường.

Ngải Thần nhếch mép, “ Ở trong giới tương truyền có một bộ Tứ Ảnh sẽ lần lược có tài nghệ bẩm sinh là võ- độc- miên- nhan ảnh, bốn người họ đêu xuất thân tư chính gốc lưu truyền nhiêu đời, họ sẽ chỉ theo và tuân lệnh của người họ ma gọi là chủ nhân. Võ Ảnh là người giỏi võ với các môn võ nào cũng đều không đánh bại được anh ta, ngoài ra Võ Ảnh còn thông thuộc chế tạo vũ khí, dùng thông thạo tháo lắp tất cả loại sung, lái thành thục tất cả phi cơm máy bay, trực thăng, chiếc hạm, xe tang, anh ta chính là ngươi đứng đầu của tổ chức Ảnh trước đây. Độc Ảnh thông thuộc chế tạo thuốc độc cùng thuốc giải. Miên Ảnh và Nhan Ảnh chắc cô đã nghe Sâm Lan Hoàn nhắc đến.”

Tống Tịnh Hiểu nghe xong biến sắc, không thể tin nhìn Ngải Thần, Độc Ảnh mà trong lời nói của anh ta chính là muốn cô không được sống sót.

Ngải Thần dường như nhìn ra được Tống Tịnh Hiểu đã thông suốt, anh cười lạnh, “ Cô không biết rằng, Nhất tẩu chính là cả sinh mạng của Nhất ca, lầu trước bỏ ua cho cô là vì ông cụ Tống, lần sau cô xém làm hại mẹ con Nhất tẩu, Nhất ca bỏ ua cho cô là vì Hứa Chí Quân đang đòi công bang giúp Nhất tẩu. Còn lần này cô cùng Sâm Lan Hoàn âm mưu đưa nHất tẩu đi thì con đường của cô chỉ có một… Chết.”