Vì Mộc Hạ đột nhiên về nhà khiến ba mẹ Mộc không khỏi lo lắng, họ sợ con gái nhỏ đã biết chuyện của Mộc Băng, nhưng có hỏi như thế nào Mộc Hạ cũng không hề mở miệng nói. Biết tính tình con gái họ bướng bỉnh cho nên ba mẹ Mộc đành tìm tới Hàn Thiên Ngạo.
Tại nhà hàng lớn của thành phố H, gần tập đoàn JK, phòng bao lớn sang trọng được Hàn Thiên Ngạo phân phó cho thư ký đặt trước.
“ Thiên Ngạo, con và Hạ Hạ có chuyện gì sao?” Mẹ Mộc vẫn luôn không quen với người con rễ ưu tú này, ban đầu ông bà cũng rất hoang mang tại sao Hàn Thiên Ngạo đưa ra một cái hôn ước rồi cùng con gái bà kết hôn, còn phải gạt Mộc Hạ là hôn ước từ nhỏ của hai bên gia đình, nhưng Hàn Thiên Ngạo nói rằng là Mộc Băng nhờ anh chăm sóc cho Mộc Hạ, ông bà cũng không lên tiếng phản đối. Mặc dù khí thế cao ngạo bức người của Hàn Thiên Ngạo khiến ông bà có chút e sợ nhưng nếu là Mộc Băng quen biết thì chắc là người tốt, ông bà cũng an tâm phần nào.
“ Hạ Hạ biết chuyện của Mộc Băng.” Hàn Thiên Ngạo nhàn nhạt trả lời, thái độ của anh cho dù có lạnh lùng nhưng hai người là ba mẹ vợ của anh cho nên anh vẫn là kính trọng.
“ Haizz…Chuyện này không thể giấu mãi nó được, Thiên Ngạo, Hạ Hạ được con bé Băng Băng cưng chiều cho nên tính tình cứng đầu con cũng đừng để bụng.” Mộc ba thở dài lên tiếng, người con rễ tuấn tú này ông vẫn chưa thể thân thiện được, nhưng lại là người Mộc Băng tin tưởng nhờ chăm só cho Mộc Hạ cho nên ông cũng không thể làm gì được.
“ Phải đấy, con để ba mẹ khuyên con bé.” Mộc mẹ cũng có phần lo lắng, nghĩ đến chuyện con gái lới vì giấu bệnh mà âm thầm chịu đựng còn hiến tặng tim cho người khác khiến mà đau lòng.
“ Hạ Hạ muốn cùng con li hôn.” Hàn Thiên Ngạo vẫn là lạnh lùng, vẻ mặt không chút biểu cảm nói.
“ Chuyện này… haizz… con và Hạ hạ cũng lớn rồi, tùy hai đứa quyết định.” Mộc ba không biết nói gì, chỉ không ngừng bất lực thở dài, chuyện tình cảm bọn trẻ ông không thiện nhún tay vào, ban đầu ông nghĩ hai người về chung sống lâu ngày sẽ phát sinh tình cảm, hơn cả năm chẳng phải hai đứa sống tốt lắm sao, bây giờ lại muốn li hôn.
“ Thiên Ngạo, ý con như thế nào? Đây cũng là chuyện mà mẹ lo lắng, Hạ Hạ so với Băng Băng tính tình cứng đầu hơn, từ trước đến nay ba mẹ đều không hiểu được Hạ Hạ, chỉ có Băng Băng là hiểu con bé.” Mộc mẹ nức nở nói, chuyện không muốn cũng xảy ra, bà thân là mẹ lại không hiểu được con gái muốn gì. Lúc đầu bà đã hỏi qua ý kiến của Mộc Hạ con bé cũng đồng ý, yên ổn hơn một năm nay lại xảy ra vấn đề này.
“ Con đã hứa với Mộc Băng là sẽ chăm sóc Hạ Hạ cả đời, chuyện con đã hứa nhất định con sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. “ Hàn Thiên Ngạo kiên định nói, anh vẫn là không nói thật lòng mình, chỉ đen chuyện hứa với Mộc Băng làm lí do để không li hôn với Mộc Hạ.
Cuộc nói chuyện giữa ba mẹ vợ rất nhanh kết thúc vì Hàn Thiên Ngạo có cuộc hợp khẩn cấp cho nên rời đi trước, anh cho người đưa ba mẹ Mộc về nhà.
Nhà hàng Kim xuyên, giờ nghỉ trưa. Mộc Hạ nhận được điện thoại của Bạch Nhạn nên đến đây.
“ Hạ Hạ, cậu có biết Hàn Thiên Ngạo là ông chủ của thịnh hải hay không?” Bạch Nhạn vừa thấy Mộc Hạ liền kéo cô ngối xuống hấp tấp nói.
“ Mình biết.” Mộc Hạ gật đầu trả lời.
“ Cậu biết, cậu biết chồng cậu là ông chủ lớn của mình mà cậu không nói cho mình biết sao?” Bạch Nhạn ai oán nhìn cô, sáng nay kho cô đến công ty chuẩn bị quay thì nhận được điện thoại của người quản lí nói cô đến phòng họp gặp ông chủ lớn. Bạch Nhạn vừa vào cửa thấy Hàn Thiên Ngạo mặt lạnh lùng không cảm xúc đang ngồi trên ghế, bên cạnh là tổng giám đốc Ngải Thần, sau khi nghe Ngải Thần giới thiệu cô xuýt chút nữa là bất tỉnh tại phòng họp,ngồi trong phòng họp cô lo lắng sợ hãi không biết là có chuyện gì, nhưng cũng may là Hàn Thên Ngạo nói chuyện hợp đồng của cô, sau đó thì hỏi Mộc Hạ có liên lạc với cô không.
“ Mình mới vừa biết.” Mộc Hạ nhàn nhạt trả lời, cúi đầu dùng cơm.
“ Này! Hai người cải nhau sao? Mình không ngốc đến mức không biết được Hàn Thiên Ngạo gọi mình lên phòng họp chỉ đơn giản là chuyện hợp đồng, suy cho cùng mình chỉ là một diễn viên nhỏ có cần ông chủ lớn như anh ta quan tâm, chẳng qua là thăm dò mình hỏi thăm về cậu.” Bạch Nhạn nhìn Mộc Hạ thăm dò hỏi sau đó nghiêm túc quan sát biểu cảm của Mộc Hạ, nhưng vô ích mấy năm quen biết Mộc Hạ cô vẫn không nhìn rõ được biểu cảm của Mộc Hạ.
“ Chị Mộc Băng hiến tặng trái tim của chị ấy cứu sống em gái Hàn Thiên Ngạo.” Mộc Hạ nhẹ giọng nói, ánh mắt đau thương nhìn ra ngoài cửa sổ, đây là lần đầu trong mấy năm quen biết Mộc Hạ, Bạch Nhạn thấy được Mộc hạ biểu lộ tâm tình cho cô thấy.
“ Không…Không thể nào.. Chị ấy đang sống sờ sờ sao lại hiến tặng tim, phảu thuật ghép tim là dùng tim sống đấy.” Bạch Nhạn không thể tin nhìn Mộc Hạ. Anh trai Bạch Nhạn là Bạch Nhạn là Bạch Nhược Đông cho nên ít nhiều gì cô cũng biết ít về y học, gia đình Bạch Nhạn có truyền thống y học nhưng đến cô thì cô lại đi theo con đường diễn xuất, khiến ba mẹ Bạch tức giận cắt toàn bộ tiền sinh hoạt của Bạch Nhạn, nhưng cô là con gái cưng của Bạch gia chỉ là hù dọa để cô bỏ đi ý nghĩ làm diễn viên, nhưng không ngờ ô lại kiên quyết như vậy. Bạch Nhược Đông thương yêu em gái, tuy có chút nghiêm khắc nhưng không hề bỏ mặt cô mà không lo, vì vậy Bạch Nhạn có chỗ đứng trong giới giải trí hay không cũng có một tay của Bạch Nhược Đông can thiệp.
“ Vì muốn bù đắp cho gia đình mình, cũng ,muốn đền đáp chị Mộc Băng cho nên mới có cuộc hôn nhân của mình cùng Hàn Thiên Ngạo.” Mộc Hạ hiếm khi đem tâm tư của mình nói cho Bạch Nhạn biết, cô và Bạch Nhạn tuy rất thân nhưng cô không muốn đem chuyện của mình làm Bạch Nhạn lo lắng. Bạch Nhạn đối với Mộ Hạ rất tốt, luôn là cô ấy quan tâm chăm sóc cô khi đi học và hiện tại cô ấy dù có bận rộn vẫn dành thời gian quan tâm cô.