Chương 13

Mộc Hạ xem tài liệu mà Hứa Chí Quân đưa, tay nắm móng tay bấm vào lòng bàn tay đau nhói mới khiến cô tin đây là sự thật, hóa ra ô bé Hàn Tư Nguyệt đáng yêu kia cô gặp một lần liền cảm thấy thân thuộc là vì trái tim của chị gái cô là ở trên người cô bé, hóa ra ba mẹ cô yêu thương quan tâm Hàn Tư Nguyệt là vì trái tim con gái lớn của họ nằm trên người của Hàn Tư Nguyệt, hóa ra Hàn Thiên Ngạo một người cao cao tại thượng, thân phận cao quý lại chấp nhận lấy một cô gái hết sức bình thường là cô là bởi vì trái tim chị gái cô hiến tặng cho em gái anh ta, hóa ra cái hôn ước đột ngột lại vừa hoang đường kia là bởi vì Hàn Thiên Ngạo muốn bì đắp cho gia đình cô, thì ra là vậy,thì ra cuộc đời cô có nhiều vấn đề hóa ra như vậy.

“ Hứa thiếu, nhất ca đến rồi!” Thuộc hạ của Hứa Chí Quân hốt hoảng chạy vào báo, trên người anh ta có bụi, trên mặt còn có vết bầm và máu, chứng tỏ đã xảy ra đánh nhau. Anh ta vừa nói xong thì một nhóm người gương mặt lạnh như tiền tiến vào trong phòng khác, dẫn đầu là Hàn Thiên Ngạo phía sau còn có Thời Tuấn.

“ Không hổ danh là nhất ca, rất nhanh đã tìm được tôi rồi?” Hứa Chí Quân nhàn nhã vắt chân thon lên bàn, thư thái ngả người dựa vào shofa tay anh ta còn cố ý để phía sau lưng Mộc Hạ, một màn này lọt vào mắt Hàn Thiên Ngạo khiến anh đau mắt, xung quanh liền tỏa ra khí thế rung mình, lạnh lẽo âm u.

“ Tôi đến đưa vợ tôi về.” Hàn THiên Ngạo không thèm nhìn Hứa CHí Quân ánh mắt chỉ nhìn chú mục vào thân ảnh cô vợ nhỏ đang ngồi cúi đầu của cô, từ khi anh bước chân vào anh đã thấy thân ảnh quen thuộc ngồi trên ghế đầu cúi thấp không một giây ngẩng đầu nhìn lấy anh một cái.

“ Vợ sao? Nhất ca kết hôn khi nào mà tôi không biết, rượu cưới cũng không hề thấy nha…” Hứa Chí Quân tỏ ra kinh ngạc nhưng giọng điệu lại hết sức châm chọc, cợt nhã.

“ Hạ Hạ, chúng ta về thôi..” Hàn Thiên Ngạo không để Hứa Chí Quân vào mắt, cũng không để tâm lời nói cợt nhã của anh ta, anh nhìn Mộc Hạ nhẹ giọng lên tiếng, anh tưởng chừng có thể để thời gian sau rồi sẽ giải thích cho cô nghe, anh lại không thể ngờ Hứa Chí Quân để tâm tới cô, anh quên sức hút của Mộc Hạ đối với những tên đàn ông khác. Cô vợ nhỏ của anh ra đường là không ngừng ông bướm đuổi theo, tên Hứa Chí Quân này cũng không ngoại lệ.

“ Cám ơn anh hôm nay đã giúp tôi.” Mộc Hạ im lặng khá lâu mới nhàn nhạt lên tiếng, cô hướng Hứa CHí Quân nói xong liền xoay người rời đi, HỨa CHí Quân cũng không cản.

“ Đưa cô chủ về trước đi.” Hàn THiên Ngạo phân phó cho Thời Tuấn, ý nói muốn anh trực tiếp đưa Mộc Hạ về, Thời Tuấn nhận lệnh liền cùng hai người thuộc hạ đưa Mộc Hạ rời đi còn Hàn Thiên Ngạo và một số thuộc hạ ở lại.



“ Hàn Thiên Ngạo, tôi xem anh hôm nay giải quyết hai người phụ nữ như thế nào?” Hứa Chí Quân thích thú lên tiếng, ánh mắt không nhìn khıêυ khí©h Hàn Thiên Ngạo.

“ Chuyện Tống Tịnh Hiểu là anh giở trò?” Hàn Thiên Ngạo khí chất cao quý nhàn nhã ngồi xuống ghế đối diện Hứa Chí Quân, giọng lạnh lùng hỏi anh ta.

“ Tôi là muốn cho vật nhỏ biết người trong lòng anh là người phụ nữ khác, tránh để cô ấy sau này biết chuyện lại không vui.” Hứa CHí Quân rất bình tĩnh nhếch mép cười như không cười nhìn Hàn Thiên Ngạo.

“ Hứa Chí Quân, Hạ Hạ không phải Mộ Dung Vân, đừng đem cô ấy so sánh với vợ cũ của anh.” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng lên tiếng. Hứa CHí Quân bị anh nói đến điểm yếu liền tức giận trừng mắt nhìn anh, anh không hề sợ khí thế của Hàn Thiên Ngạo, nhưng thời điểm này mà kích động thì rất bất lợi cho anh cho nên anh sẽ nhẫn nhịn cho đến khi anh có được vật nhỏ.

Hàn Thiên Ngạo nói xong cũng không ở lại liền rời đi, thuộc hạ của Hứa Chí Quân bị thương không ít hôm any anh ít người liền không thể đánh trả lại Hàn Thiên Ngạo.

Tại bán đảo hào môn, Mộc Hạ sau khi về nhà liền lên phòng ngủ cô lấy quần áo vào nhà vệ sinh tắm rửa, hành động hết sứ bình thường như mọi khi, nước mắt ũng không hề thấy trên đôi mắt to tròn của cô, là do Mộc Hạ quá lạnh lùng vô tâm hau là do cô che giấu cảm xú tốt, tất cả đều không phải mà là vì quá đau lòng mà không thể rơi lệ, vì quá hụt hẫng khiến cô bình tĩnh lạ thường.

Hàn Thiên Ngạo về nhà trước tiên là lên phòng tìm Mộc Hạ, anh vừa mở cửa bước vào phòng liền thấy thân ảnh nhỏ nhắn kia bước ra từ phòng tắm, anh quan sát gương mặt cô, toàn bộ đều là không có cảm xúc, phụ nữ tức giận làm loạn anh thấy rất nhiều nhưng phụ nữ bình tĩnh đến không cảm xúc như Mộc Hạ anh là thấy lần đầu, biểu tình này của cô khiến trong lòng anh dâng lên nỗi sợ hãi khó nói, tim nhói đau mà không biết lí do.