Chương 65: Bị bệnh

Edit: Diệp Lưu Cát

"Phu nhân của tập đoàn Thần gia bị bệnh về thần kinh."

Trong lòng Thần Ngàn Ấm vô cùng hồi hộp, vội vàng bấm vào xem. Cô bất ngờ phát hiện, tin tức này đã được Thần gia xác nhận.

Trong bài viết, còn có ảnh chẩn đoán bệnh án của bệnh viện, kèm theo đó là một vài lời giải thích. Mấy ngày trước, do bệnh tình phát tác, Tô Ngọc Liên đã nói ra những điều không đúng về con gái nuôi của mình. Thay mặt bà, Thần gia gửi lời xin lỗi tới tiểu thư Thần Ngàn Ấm, mong cô có thể bỏ qua chuyện này...

Phía dưới bình luận liên tục được cập nhật. Cộng đồng mạng phẫn nộ đòi lại công bằng cho Thần Ngàn Ấm, và không ngừng chỉ trích Tô Ngọc Liên cùng Thần gia.

Thần Ngàn Ấm chỉ nhìn lướt qua một lát rồi thoát khỏi tin.

Ánh mắt cô nhìn chăm chú, trong đầu lóe lên tia nghi ngờ.

Không đúng, Tô Ngọc Liên rõ ràng rất khỏe, làm sao bà ấy có thể bị bệnh về thần kinh? Còn nữa, cho dù đây là sự thật, Thần gia cũng không thể khoa trương, đem chuyện này công khai như vậy.

Chắc chắn có gì đó không ổn.

Chẳng lẽ họ lại muốn giở trò với cô?

Cũng không thể trách Thần Ngàn Ấm có suy nghĩ như vậy, thật sự là sau bao nhiêu chuyện xảy ra, niềm tin của cô với Thần gia đã sớm sụp đổ.

Thần Ngàn Ấm ngẩn người nửa ngày, đột nhiên điện thoại vang lên thông báo có tin nhắn mới. Cô không chút do dự mở ra, là tin nhắn của Mộ Diễn Đình.

【 Đến New York 】

Mộ Diễn Đình luôn lạnh lùng như vậy, tin nhắn anh chỉ viết vài chữ ngay cả dấu chấm câu cũng không có. Nhưng dù sao, ba chữ này cũng khiến Thần Ngàn Ấm cảm thấy vui vẻ.

Thần Ngàn Ấm cầm điện thoại di động lên, khuôn mặt xinh đẹp cười rạng rỡ, trả lời: 【 Ở bên đó, chú nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt. 】

Cô nói như vậy đã đủ quan tâm anh chưa? Hừ.

Rất nhanh, anh trả lời lại: 【Ừ 】

Cuộc trò chuyện của bọn họ kết thúc ở đây sao?

Thần Ngàn Ấm cắn môi, không hiểu sao trong lòng có chút chán nản, đang chuẩn bị tắt điện thoại thì lại có tin nhắn mới:【 Mấy ngày này ra ngoài nhớ gọi Âu Bạch đi cùng 】

Âu Bạch không đi cùng anh đến New York?

Âu Bạch không phải vệ sĩ hay người hầu của cô, sao cô có thể gọi đi cùng. Nhưng đây là ý tốt của anh, cô không thể từ chối, đành trả lời: 【 Vâng, cháu sẽ gọi cho anh ấy nếu cần. 】

【 Ừ 】

Tối hôm qua, Mộ Diễn Đình không tới New York, mà anh đến công ty giải quyết một số việc. Sáng nay mới rời đi, vừa xuống máy bay liền lấy điện thoại gửi tin nhắn cho cô.

"Giám đốc..."

Âu Minh đi đến, kết thúc cuộc trò chuyện của hai người.

Mộ Diễn Đình cất điện thoại vào túi, nghe Âu Minh báo cáo:"Xe đang chờ ở bên ngoài. Giám đốc về khách sạn nghỉ ngơi trước. Sáng mai, chúng ta sẽ tới bệnh viện."

"Ừ"

Anh lạnh lùng lên tiếng trả lời, bước đến lối ra.

_____

Ở Thần gia...

Tô Ngọc Liên tức giận bước ra phòng khách, đúng lúc thấy Thần Vệ Tùng đang ngồi uống trà, bà lập tức đi tới.

"Mẹ đừng quá kích động."

Thần Tâm Ngữ đi theo sau Tô Ngọc Liên, lo lắng kéo tay bà nhưng lại bị hất ra. Sau đó, liền nghe thấy giọng Tô Ngọc Liên chất vấn:"Ba làm sao có thể nói xấu con với mọi người như vậy? Con không bị bệnh về thần kinh, một chút cũng không giống."

Thần Vệ Tùng buông chén trà, đưa mắt nhìn Tô Ngọc Liên, sắc mặt tối sầm lại, quát lớn:"Hỗn láo! Những lời nói của con về Thần Ngàn Ấm, người bình thường có thể nói được sao?"

"Con..."

Tô Ngọc Liên bị mắng, khuôn mặt đỏ ửng, nhịn không được cãi lại:"Con là tức giận Thần Ngàn Ấm. Con bé dám đẩy xuống cầu thang, thử hỏi con làm sao có thể đối xử tử tế với người như vậy? Hơn nữa, tối qua con đã cho người xóa hết bài viết, tại sao ba còn làm thế? Ba đang ép con vào đường cùng đấy, ba ạ."

"Ép con vào đường cùng?"

Thần Vệ Tùng hừ lạnh một tiếng:"Chính con là người đang ép Thần gia vào đường cùng."