Chương 35: Anh ấy rõ ràng đã hứa sẽ không lừa dối cô.

Ngay khi gương mặt của Ôn Nhạc xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp, số người xem bắt đầu tăng lên nhanh chóng.

Hai người nói chuyện vài câu, người xem từ lúc đầu còn chưa tới một ngàn đã tăng đến gần một trăm ngàn, lại tiếp tục tăng nhanh.

Viên Kiều Kiều đã bị sốc.

Ôn Nhạc nổi tiếng hơn cô nghĩ, nhưng sau một hồi, cô mới hiểu được từ trận hỗn chiến nhiều bên đột nhiên có nhiều người đến như vậy, xem ra có liên quan đến Thời Tinh Hà

Có những người hâm mộ CP Thời Ôn siêu thoại, đôi khi là fans hâm mộ của Thời Tinh Hà có số ít người hâm mộ của Ôn Nhạc khen ngợi vẻ đẹp của cô và một số người qua đường liên tục hỏi Ôn Nhạc " Có phải hay không đang ở bên anh ”, còn những người không rõ danh tính đang mắng chửi Ôn Nhạc .

Nói một cách ngắn gọn, nó đã rối tung lên.

Viên Kiều Kiều thật ra trong lòng có chút hối hận, cô biết mấy tin đồn trên mạng, nhưng không ngờ fans lại cuồng như vậy.

Ôn Nhạc cũng có thể thấy được những bình luận, Viên Kiều Kiều lén lút quan sát cô ở nửa kia màn hình, nhìn thấy cô bình tĩnh thản nhiên, tựa hồ không quan tâm, liền an tâm.

Cô biết lý trí rằng mình nên ngoại tuyến bằng cách nói vài câu với Ôn Nhạc, nhưng trái tim cô run lên khi nhìn số người đã lên đến 400.000 người trong vòng vài phút.

Đây là mức độ phổ biến, đây là lưu lượng truy cập? Hóa ra nó có thể dễ dàng như vậy.

Nếu cô ấy rời đi, những người này chắc chắn sẽ không còn nữa.

Viên Kiều Kiều xấu hổ mà luyến tiếc trong lúc lòng nóng như bàn ủi, cô nhanh chóng nhờ Ôn Nhạc giúp cô quảng cáo, Ôn Nhạc làm như vậy liền nở một nụ cười.

Viên Kiều Kiều bắt đầu nói chuyện với cô về một số chủ đề.

Vẻ mặt của Ôn Nhạc trông có vẻ bình tĩnh, nhưng thật ra cô vẫn luôn theo dõi vụ bình luận, cứ 10 người thì có 8 người có liên quan đến Thời Tinh Hà

"Thời Tinh Ha có gửi tin nhắn cho bạn trong buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi không? Hãy trả lời."

"Tôi nghe nói rằng chính Thời Tinh Hà đã yêu cầu công ty giải trí kia xin lỗi cô, điều này có đúng không !!"

"Phong cách ăn mặc của anh ấy đã thay đổi vì cô."

"Hai người có ở bên nhau không? Cho tôi một lời!"

"Chị ơi ,đi Thời Ôn Siêu thoại đi, nơi đó sẽ ủng hộ haii người."

"Đừng tra tấn tôi, hai người hãy trực tiếp công khai đi !"

...

Truyền hình trực tiếp này là quá vội vã,Ôn Nhạc nghĩ sẽ có chút điểm ảnh hưởng nhưng không ngờ lại quá khoa trương đến vậy.

Những cư dân mạng đầy nghi vấn dường như cuối cùng đã tìm ra cách để nói chuyện, và tất cả đều đổ xô về phía cô.

Cũng may là cô có tâm lý ổn định, nếu không, đối mặt với những trận đòn vô tận này, e rằng cô đã mất quản lý biểu hiện từ lâu rồi.

Cô toàn tâm toàn ý chỉ giao du với Viên Kiều kiên quyết không xấu hổ về những điều này.

Viên Kiều thấy hiếm khi được như vậy liền nghĩ để cho Ôn Nhạc hát, vì vậy vội vàng đề nghị Ôn Nhạc hát hai bài hát.

" Mọi người muốn nghe bài gì nào?" cô cố ý dùng tên bài hát loại bỏ những bình luận nãy giờ.

Đúng như cô nghĩ, thanh phách thực sự bắt đầu đánh tên bài hát, có khá đều, đó là bài hát có tên " thích người tới gần người.

“Đều là bài hát này, gần đây có nổi không?” Viên Kiều Kiều không biết gì, cô hỏi Ôn Nhạc: “A Nhạc, tỷ hát được không?”

" Tôi dự định sẽ hát bài chính mình " Trên màn hình, Ôn Nhạc nghiêng đầu. và mỉm cười với cô ấy.

"Em thích anh gần anh" là bài hát ngọt ngào đầu tiên cách đây vài năm, cô hát được, nhưng quá nhiều người hát, trực giác bị đọ sức nên cô lảng tránh bằng tiềm thức.

Nhưng khi nói đến việc hát bài hát của chính mình , thì có một chút vấn đề, vì cô không nhớ lời bài hát.

Điện thoại di động của cô ấy đang phát sóng trực tiếp, vì vậy cô đưa tay ra với Thời Tinh Hà một cách bình tĩnh và thì thầm: "Dùng điện thoại anh đi."

Thời Tinh Hà mỉm cười nhìn cô, nhấc điện thoại lên mở khóa và đưa cho cô.

Ôn Nhạc dùng điện thoại di động đệm, đọc lời bài hát, sau đó hát hai bài hát chủ đề mà cô đã hát trước đó.

Lúc này, việc bình luận đã trở nên bình thường hơn rất nhiều, họ đều khen cô hát hay, có người còn tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: "Hai bài hát này thường được dùng để biên tập video. Tôi đã nhìn thấy bình luận mà không thể tin được chị là ca sĩ ban đầu !!

Nhưng Ôn Nhạc đã quen với việc đó sớm hơn.

Sau khi Ôn Nhạc hát bài hát, cô muốn rời đi , nhưng Viên Kiều Kiều cứ nói về những chủ đề mới và không muốn cô ấy đi.

Cô ấy muốn ở cùng cô một lát, không nghĩ tới, cô đột nhiên hỏi: " Tỷ nói là cùng bạn ăn cơm? Cũng là người trong giới sao? Có thể hay không chào hỏi tất cả chúng ta được không?"

Ôn Nhạc nhíu mày với một nụ cười trên môi, nói, "Bạn của tôi rất nhút nhát, vì vậy hãy quên nó đi, có lẽ không được "

Thời Tinh Hà ở đằng kia nghe cô nói hưu nói vượn liền che miệng lại cười.

Ôn Nhạc lập tức nhướng mi liếc anh một cái, cười gì mà cười!

Cũng may, trong phòng phát sóng trực tiếp hình như không có ai nghe thấy, cũng không có ai đáp lại, cho nên cô thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn thấy càng ngày càng có nhiều người, nếu tiêu hao nữa thì thật sự sẽ rất hố, Ôn Nhạc bỏ qua vẻ mặt rối rắm của Viên Kiều Kiều , và rời đi một cách dứt khoát.

"Chẳng phải tôi bảo anh giữ im lặng sao, anh vẫn cười?!"

Thời Tinh Hà nói lại: " Tại lời em nói rất buồn cười"

"Vâng, là anh không ngại ngùng, anh hận không thể chạy tới màn hình mà chào mọi người. "Ôn Nhạc gõ nhanh điện thoại, thậm chí không thèm nhìn anh:" Nhưng nếu anh dám làm điều này, thì anh xong rồi. "

" ... là sao rồi em đang làm gì? "

" Tìm kiếm. "

Ôn Nhạc kiểm tra internet một hồi, mới nhận ra « thích người tới gần người »thật sự không đơn giản như vậy, bởi vì bài hát này do cp nổi tiếng của cô và anh biên tập.

Nếu cô hát thì sao? !

Những người này quá giỏi trong việc đào bới cô , nhưng may mắn thay cô là người thông minh.

Tuy nhiên, cô và anh không gặp nhau ở nơi công cộng. Làm thế nào cô ấy cắt những đoạn video đó?

Vì tò mò, cô nhấp vào một cái để xem, và kêu anh ngồi lại cùng xem.

Hầu như tất cả những tư liệu cũ không có khung giống nhau, bộ phim cổ trang, không ngờ cắt ghép lại không hề có cảm giác mâu thuẫn, thậm chí còn ngọt ngào hơn cả bộ phim chính kịch gốc.

Ôn Nhạc bị tuyệt kỹ này làm cho choáng váng!

"Đây thật là tuyệt vời, việc cắt ghép giống như thật!"

Thời Tinh Hà cũng là lần đầu tiên xem loại video, anh đã khá ngưỡng mộ và muốn nó có thể trở thành hiện thực."

"Anh vẫn còn đang trong thời kỳ kiểm tra của tôi. "Ôn Nhạc quay mặt lại gặp anh, nghiêm nghị nói:" Vậy anh không được làm tôi tức giận trong thời gian này, anh có nghe thấy không?

Thời Tinh Hà biết cô nói như vậy là có liên quan đến ai đó.

Nghĩ đến việc Ôn Nhạc dựa vào Trình Tử Uất để xác định kết cục của mình, trong lòng anh dâng trào, nhưng trên mặt chỉ mấp máy khóe miệng hừ lạnh.

Ôn Nhạc cho rằng tối hôm đó cô không bước xuống hố, nhưng cô vẫn đánh giá thấp sức chiến đấu của cư dân mạng.

Tiếng cười ngắn ngủi của Thời Tinh Hà được phát hiện vào ngày hôm sau, và nó đã bị cắt đi ,âm lượng được khuếch đại và phát chậm lại. Nó được so sánh với tiếng cười của chính anhh và biểu cảm trên đôi mắt ngước lên của cô ấy giải đọc.

Khi An Giai cho Ôn Nhạc xem những đoạn phim được phân tích tốt đó, Ôn Nhạc rất ngưỡng mộ.

Với tinh thần nghiên cứu miệt mài như vậy, tại sao không thể đạt đến đỉnh cao?

Vì tiếng cười quá nhẹ và quá ngắn, cuối cùng không có cách nào để xác nhận nó, nhưng một số lượng lớn người đã phát điên và quyết đoán rằng chính Thời Tinh Hà là người đã ăn tối với cô ấy vào đêm hôm đó.

Thấy độ nổi tiếng của cặp CP này ngày càng trở nên thái quá, ngày hôm đó, đặc vụ Phong Sơ đã đến thăm đoàn, nhiều lần thử kiểm tra mối quan hệ giữa Ôn Nhạc và Thời Tinh Hà , sau đó Phong Sơ cảm thấy đau khổ.

Nếu đó là sự thật thì tốt thôi.

Gần đây, dữ liệu, mức độ phổ biến và cảm giác hiện diện của Ôn Nhạc đã tăng tuyến tính so với những người trước đó và nhiều cuộc đàm phán kinh doanh luôn tìm đến.

Những tác phẩm cũ, những bài hát cô hát, những chương trình tạp kỹ tham gia cũng được lật ra và bình luận.

Này vẫn là không ở cùng nhau, nếu thật sự là cùng nhau, như vậy Ôn Nhạc sẽ có thể hot lên không quá một ngày.

Phong Sơ nói với cô rằng một chương trình tạp kỹ về tình yêu ngôi sao đã đến với cô trước đó, và thời gian ghi hình gần như sau khi hoàn thành bộ phim của cô ấy.

Loại chương trình này rất thích hợp để Ôn Nhạc tham gia, nói là yêu, kỳ thật cũng không có mấy người coi trọng, khán giả cứ xem.

Nếu bạn thể hiện tốt, bạn cũng có thể thu hút người hâm mộ.

“Nghe nói Bách Phong cũng tham gia, nên tôi lưu ý chút cho cô.”

Ôn Nhạc ánh mắt lập tức sáng lên: “Nam thần của tôi? Thật không?”

“Chà, đương nhiên là thật.” Phong Sơ rất dứt khoát. : “Nhưng vào lúc này, tôi nghĩ cô không nên đi.”

Cho dù Thời Tinh Hà và cô không có thật, nhưng hiện tại Ôn Nhạc đã bị đặt ở trên giá.

Số lượng người hâm mộ của chính cô ấy ít hơn rất nhiều so với người hâm mộ CP vàThời Tinh Hà , nếu cô chọc phá vào tưởng tượng của những người đó trước, hậu quả chắc chắn sẽ rất bi thảm.

Ôn Nhạc dường như không nghĩ nhiều, cô chỉ lộ ra vẻ tiếc nuối: “Không ngờ lại bỏ lỡ cơ hội ghi hình cùng nam thần của mình như thế này.”

Nếu không cóThời Tinh Hà , cô thực sự muốn tham gia.

Nhưng đương nhiên cô không muốn yêu đương, tiện thể đuổi theo các ngôi sao ở cự ly gần, nhưng cơ hội tốt như vậy sẽ không còn nữa.

Khi Ôn Nhạc nắm tay Phong Sơ tiễn cô đi, cô ấy dường như đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền hỏi cô: “Mà này, em và Lâm Lạc như có quan hệ tốt?”

Cô ấy bất ngờ đề cập đến Lâm Lạc , Ôn Nhạc không khỏi không khỏi tò mò: "Ừ, bị sao vậy?"

Hai người họ giờ thỉnh thoảng nói gì đó trên WeChat. Ôn Nhạc không quá chú ý đến hành trình nên không biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy.

“Tôi có nghe nói.” Phong Sơ chậm rãi nói, “Có vẻ như cô ấy sắp gặp nguy rồi.Tôi sợ cô ấy muốn hủy hợp đồng Đồ Phàm Hỉ người này âm độc thật sự, tưởng cùng hắn hủy hợp đồng , bất tử cũng đến bái tầng da. Mọi người trong ngành đều biết Đồ Phàm Hỉ có đức tính gì, có thể khiến bạn trở nên nổi tiếng, cũng có thể chà đạp bạn đến chết.

Lâm Lạc là người một tay nắm lấy vận đỏ, hiện tại muốn rời đi, sợ rằng sẽ không dễ dàng như vậy.

“Điều tôi muốn nói với cô là gần đây cô ấy như vật liệu đen phát nổ.” Phong Sơ rất nghiêm khắc nói với cô: “Biết rằng cô là bạn với cô ấy, nhưng cô không được tiếp xúc vào lúc này, nếu không sẽ tự chuốc lấy! ”

Trên đường trở lại phim trường, Ôn Nhạc không để ý tới đường đi vì đang suy nghĩ chuyện. Cho đến khi đầu va vào cánh tay của một người, cô mới phản ứng.

“Em muốn gì? Không nhìn đường.” Đó là giọng củaThời Tinh Hà .

Ôn Nhạc đưa tay sờ trán liếc anh một cái, cũng không biết bắt đầu từ đâu, chỉ có thể xua tay: “Không có chuyện gì.”

Hai người cùng nhau đi về phía trước.

“Thật sự không có chuyện gì sao?”

“Ừm, chuyện này tôi sẽ nói cho anh biết sau.” Ôn Nhạc giả bộ mặt âm trầm.

Thời Tinh Hà buồn cười sờ đầu nàng.

Trước đây, cô sẽ lẩm bẩm vài câu khi chạm anh vào đầu để bảo anh tránh ra, nhưng hôm nay cô không nói một lời, thay vào đó cô tiếp tục bước đi trên con đường của riêng mình.

Thời Tinh Hà chạm vào một lần nữa.

Ôn Nhạc dừng lại đột ngột trừng anh, cuối cùng trợn to hai mắt, tiếp tục đi về phía trước, ân cần nói: "Quên đi, dù sao tôi cũng sẽ không quan tâm anh, ngày mai chúng ta sẽ tách ra.

“ Tuyết Dạ Đàm" đã gần kết thúc. Hầu hết bốn diễn viên chính của bộ phim này đều ở cùng nhau, nhưng hai mươi ngàycòn lại sẽ tách ra. Thời Tinh Hà sẽ ở cùng nhóm với Phó Tình , còn Giang Xuân và Ôn Nhạc sẽ tham gia một nhóm.

Hơn nữa, Thời Tinh Hà và Phó Tình sẽ chuyển đến nơi khác vào ngày mai vì nhu cầu của cảnh quay.

Sẽ không có cuộc họp nào trong hai mươi ngày.

Khi nói đến điều này, sắc mặt của Thời Tinh Hà không được tốt cho lắm.

“Chúng ta tách ra , trông em rất hạnh phúc?”

“Đương nhiên.” Ôn Nhạc đã chuẩn bị viết chữ hạnh phúc trên mặt, cô móc tay lên thắt lưng váy, quay mặt về phía anh, rồi lùi về phía sau , mỉm cười và nói: "Con hổ không có ở nhà, con khỉ là vua. Không có anh nhìn chằm chằm vào tôi, tôi tự do. Tôi muốn làm gì, hehehe."

Tâm trạng của Thời Tinh Hà bắt đầu dễ cáu kỉnh, anh nghiến răng nghiến lợi nói: "Đừng không trả lời tin nhắn của anh, đừng ngừng trả lời cuộc gọi của anh."

Anh linh cảm, nếu không nghiêm khắc nói với cô, có lẽ cô dù hơn 20 ngày liền quên mất anh tên gọi như nào.

"Không trả lời thì sẽ không trả lời, còn có thể làm gì tôi?" Ôn Nhạc lắc đầu lắc đầu, sau đó dừng lại, ngẩng mặt lên nói với anh: " Anh chỉ có thể nhớ tôi thôi! ”

Khuôn mặt cô rất đẹp và xinh đẹp, đôi mắt sáng, lúc cô ngẩn đầu lên nhìn anh và nói, Thời Tinh Hà chịu không nổi, đưa tay nhéo nhéo mặt cô, Ôn Nhạc nhanh chóng né tránh rồi bỏ chạy, anh không bỏ cuộc mà sải bước chạy theo.

"Em đứng lại!"

"Hơi! Tôi không ngốc."

Nhìn bóng dáng hai người họ rời đi, Phó Tình và Giang Xuân đều nở nụ cười bất lực,

Giang Xuân: "Hai người này thật là..."

Phó Tình: “Tôi không biết làm thế nào để hội tụ, ha ha.”

Ngày hôm sau, Phó Tình và Thời Tinh Hà và những người khác rời đi theo kế hoạch. Ngày này Ôn Nhạc cùng Giang Xuân treo dây thép một ngày, mấy ngày sau liền rất mệt, bọn họ cũng thức hai đêm.

Ôn Nhạc mệt đến mức không có thời gian cảm nhận được cái gì.

Cho đến hôm nay, hiện trường mới buông lỏng một chút, trong bữa tối, Ôn Nhạc không ăn cái gì, nằm ở trên ghế thở dài u sầu.

Giang Xuân mơ hồ nói trong khi ăn, " Sao vậy? Không thèm ăn?" Ôn Nhạc lười biếng nói, "Chà, tôi không muốn ăn."

Vốn cô khá vui khi Thời Tinh Hà rời đi, cô vẫn ổn mà không cần anh nhìn chằm chằm. và không kiềm chế được, buông thả bản thân, muốn làm gf làm.

Nhưng mấy ngày hôm sau không thể nào vui nổi, thậm chí cảm thấy rất chán.

Có quá nhiều sự trống rỗng trong trái tim .

“Ra vậy,chị đây là nhớ Thời lão sư đi?” Giang Xuân thì thào.

Ôn Nhạc không thừa nhận, lại chỉ thở dài nói:

“Tiểu tử ngươi biết cái gì?” “Em không biết.” Giang Xuân nói, “Nhưng em vẫn luôn ngạc nhiên hai người rất hợp nhau.? Tại sao chị không đồng ý anh ấy "

Ôn Nhạc chán nản gặm ngón tay, sau đó nói:.." chuyện này quá phức tạp, ngươi còn rất nhỏ không hiểu, "

Giang Xuân thích thú nói: “Đúng, đúng vậy, là em không hiểu tình thú của hai người.”

Lúc này, một thanh niên xách túi đi tới khoác thêm áo cho Giang Xuân, thấy không còn việc gì nữa liền im lặng bỏ đi.

Ôn Nhạc lúc này mới chú ý tới, không khỏi ngồi thẳng người hỏi: “A, trợ lý của cậu lại thay đổi?”

“Chà, người lúc trước đột nhiên từ chức.” Giang Xuân cũng có chút phiền muộn: " Người này hôm nay Buổi chiều tới đây."

Hắn vốn là đã chậm thích ứng, vừa mới làm quen đã thay đổi, nhưng hắn nói là có chuyện trong nhà, cũng không có cách nào.

Ôn Nhạc đột nhiên gật đầu, tiếp tục cùng cậután gẫu cái khác, điện thoại di động liền gọi tới.

Giang Xuân đột nhiên bật cười, không thèm nhìn vào màn hình, tự tin nói: “Thời lão sư điện tới đây.”

Mặc dù không có ở đây, nhưng anh ấy gọi ít nhất ba cuộc một ngày và rất nghiêm khắc.

Ôn Nhạc không nở nụ cười, ngược lại than thở với Giang Xuân, “Người này thật phiền phức,cứ để mặc tôi như thế này được không?

“Nói chuyện đi, em đi trước.” Giang Xuân Liên rời đi.

Hai người ở trong điện thoại cùng ngày thường ở chung không có gì bất đồng, Thời Tinh Hà cũng không thế nàokiểm soát cô, nói cái gì nghe đó, hai người anh một câu ta một câu .

Ôn Nhạc đã quen từ lâu, nếu như Thời Tinh Hà đột nhiên nói lời yêu đương, cô sẽ nghi ngờ người này đã bị bắt đi.

"Khi nào em sẽ hoàn thành công việc vào ngày mai? Anh muốn điện video." Anh ấy nói ngắn gọn.

Ngày hôm sau là ngày cuối cùng của năm, Thời Tinh Hà chắc chắn muốn quay video giao thừa với cô.

Ôn Nhạc trả lời: "Ngày mai đoàn phim tổ chức tiệc không biết khi nào sẽ rời đi".

Anh biết rằng cô ấy rất ham chơi và không muốn làm cô nản lòng. Anh ấy chỉ nói, "Vậy thì em chơi trước đi, anh sẽ hoàn thành công việc sớm rồi chờ em. "Cuối cùng anh nhắc nhở :" Nhớ đừng uống rượu. " Còn chưa ở bên nhau đã quan tâm nhiều như vậy, Ôn Nhạc lẩm bẩm:" Tôi biết, tôi biết. "

Lần này đoàn tổ chức vẫn là khách sạn lần trước, lại còn có cùng 《 cẩm thư tới 》 đoàn phim làm quan hệ hữu nghị, so với phía trước còn náo nhiệt hơn.

Tuy nhiên, Ôn Nhạc không tích cực tham gia các tương tác khác nhau như lần trước, thỉnh thoảng lại nhìn vào màn hình điện thoại.

Lâm Lạc ngồi bên cạnh cô, âm thầm ghi lại từng động tác nhỏ của cô.

“A Nhạc, khi nào xong việc, cậu có thể đi cùng mình một lát được không?” Lâm Lạc nghiêng người về phía cô, nhỏ giọng hỏi.

Ôn Nhạc sửng sốt một chút rồi gật đầu: “Được.”

Đã mười một giờ sau khi kết thúc, hai người tìm một quán cà phê rồi ngồi ở đó.

" Có gì sao, tối nay cậu luôn nhìn vào điện thoại” Lâm Lạc nói đùa.

“Ừm, tôi chỉ đang chờ tin nhắn của một người bạn tốt.” Ôn Nhạc cười cất điện thoại vào túi xách.

Lâm Lạc mắt khẽ nhúc nhích, đột nhiên hỏi: "A Nhạc ...cậu với Thời Tinh Hà có phải..."

"Không có gì." Ôn Nhạc mở mắt và xua tay: "Cậu sẽ không tin vào mớ hỗn độn trên mạng chứ? "

Lâm Lạc sờ sờ tóc bên tai, cười nói:" Khoảng thời gian này, có rất nhiều người hỏi về chuyện này mình nói làm sao mình biết. "

Ôn Nhạc khuấy đồ trong cốc, nhấp một ngụm nhỏ cà phê, nhếch khóe miệng nhàn nhạt: "Cư dân mạng thích phóng to các loại chi tiết. Tôi cũng đã từng thấy tôi và cậu là một đôi nữa, thât là thái quá.”

“Thật sao? Còn có chuyện như vậy?” Lâm Lạc nhếch khóe miệng cười tượng trưng,

nhưng nụ cười này cũng giống như tất cả nụ cười vừa rồi, cố ý .

Ôn Nhạc chăm chú quan sát cô.

Mặc dù không có chuyện thất thiệt về cô nói trên mạng, nhưng đã có tin đồn về việc chấm dứt hợp đồng.

Cô ấy không chủ động nói ra, Ôn Nhạc cũng không định hỏi, nhưng có lẽ trong lòng cô ấy quá đau khổ, cuối cùng nhịn không được nắm tay cô ấy nói với cô ấy khó khăn mấy năm nay.

“Chỉ cần muốn mình liền ngừng làm việc, những mình còn có thể chịu đựng, nhưng A Nhạc, cậu có thể tin được không?” Lâm Lạc cười nói, “Mình là một nữ minh tinh, bị hắn yết giá rõ ràng bồi các vị lão bản ăn cơm uống rượu! Sống được không hề tôn nghiêm!”

Ôn Nhạc kinh ngạc hỏi cô:" Cậu ... mấy năm nay đều như vậy? "

Ôn Nhạc từng bị các ông chủ lớn đùa giỡn,vv, nhưng công ty môi giới của cô ấy thường không dựa vào, không đáng tin cậy, về phương diện này, Phong Sơ vẫn bảo vệ nghệ sĩ, cho nên mặc dù vì chuyện này mà bỏ lỡ rất nhiều cơ hội, nhưng cô căn bản không gặp bất kỳ chuyện xấu nào. .

Cô không ngờ Lâm Lạc đã có được vị trí như ngày hôm nay, lại còn đối mặt với chuyện như vậy! Điều này với việc Đồ Phàm Hỉ bóc lột khác gì nhau?

“Không nghe lời cậu cho rằng hắn ta sẽ đem mình nổi lên sao?” Lâm Lạc đỏ mắt, trong mắt có chút buồn bực: “Cậu vì chuyện này mà coi thường mình sao, A Nhạc?”

“Cho nên hiện tại cậu cùng anh ta hủy hợp đồng à? "

“ Muốn hủy hợp đồng từ lâu, nhưng không đơn giản như vậy. "Lâm Lạc dựa vào ghế, với vẻ ảm đạm, rồi nói," Anh ấy nắm trong tay nhược điểm của mình, thời gian đã cảnh cáo rồi, nếu thật sự làm ầm ĩ, anh ta có thể dễ dàng giẫm chết mình. ”

Ôn Nhạc cau mày:“ Cậu định làm gì? ”

Lâm Lạc buồn bã chế nhạo: "Còn có thể làm gì? Chấp nhận số phận. Trừ khi ..." Cô dừng lại một lúc lâu, rồi nói nhỏ: "Trừ khi có thể chuyển sang một công ty lớn như Lam Tinh Entertainment, với số vốn đứng sau giúp mình chiến thắng anh ta, thật tiếc là mình không có bất kỳ liên hệ nào. "

Lam Tinh Entertainment? Đây không phải là công ty nơi Thời Tinh Hà làm việc sao?

Và ông chủ của công ty và ông của Thời Tinh Hà đã biết nhau gần 40 năm, ông ấy đối đãi Thời Tinh Hà còn tốt hơn cả cháu trai của ông - điều này là cô biết được từ Thịnh Chiêu , và Ôn Nhạc không hề biết điều đó trước đây.

Trên thực tế, nếu một tiểu hoa nổi tiếng như Lâm Lạc có ý định chấm dứt hợp đồng, rất nhiều công ty sẽ đến tóm người, nhưng có thể là do họ đối mặt với kẻ xấu xảo quyệt như Đồ Phàm Hỉ, vốn nổi tiếng khó tính. Không chắc chắn về công ty tiếp theo của mình, không có sự giúp đỡ của công ty, việc chấm dứt hợp đồng sẽ càng khó khăn hơn đối với cô.

Lam Tinh Entertainment quả thực rất tốt, nếu có thể tiếp quản thì con đường chấm dứt hợp đồng của Lâm Lạc có thể dễ dàng hơn, và không có gì ngạc nhiên khi cô ấy nghĩ như vậy.

Lâm Lạc nhìn chằm chằm Ôn Nhạc nhìn một hồi, nhanh chóng nắm lấy tay cô, nhìn thẳng vào cô: "A Nhạc, cậu đã quen với Thời Tinh Hà rồi. Cậu có thể giúp mình ghép cầu được không? Mình muốn cùng anh ấy nói chuyện." "

Ôn Nhạc trầm ngâm mấy giây mới mở miệng:" Được rồi, mình sẽ chuyển lời với anh ấy. "Cô mím môi, bổ sung nói:" Nhưng chỉ có thể giúp cậu truyền lời không thể kiểm soát kết quả sau đó."

“ Được” Lâm Lạc siết chặt tay cô, thể hiện lòng biết ơn.

Ôn Nhạc cảm thấy điện thoại rung lên, liền đưa tay ra khỏi tay cô để lấy điện thoại, là tin nhắn của Thời Tinh Hà hỏi cô đã về khách sạn chưa.

Cô nhanh chóng trả lời và liên lạc với anh sau đó.

Khi cô chuẩn bị cất điện thoại trở lại vào túi xách của mình, Trình Tử Uất gọi đến.

Lâm Lạc nhìn thoáng qua tên người gọi và nói: “A Nhakc , nếu cậu có chuyện thì đi trước đi.”

Ôn Nhạc tưởng rằng Trình Tử Uất chỉ đang gọi điện, không ngờ rằng anh ta đang ở gần đó và đặc biệt đến với cô. .

Ôn Nhạc nghe vậy tựa hồ có chuyện gì, vội vàng đi tới sông nhỏ nơi, tuyết mỏng bay đầy trời, anh đứng dưới ngọn đèn đường mờ mịt không hề đeo khẩu trang.

“Em đến rồi.” Anh nhìn Ôn Nhạc thở dốc chạy tới, con ngươi trong veo hiện lên một nụ cười ấm áp.

Ôn Nhạc nhìn xung quanh nói: “Tử Uất chúng ta sang chỗ khác nói chuyện.”

Bây giờ nếu anh và cô bị chụp ảnh, sẽ là một mớ hỗn độn.

“Không sao đâu.” Trình Tử Uất nhẹ nhàng nói: “Vị trí này rất khuất, anh rất chú ý, không có ai nhìn thấy , đừng lo lắng.”

Anh đột nhiên bật lửa, Ôn Nhạc Chính không giải thích được, trên tay trái của anh ta có những tia lửa màu bạc, rực rỡ và chói lọi.

Đó là một pháo hoa nhỏ.

“Chúc mừng năm mới.” Trình Tử Uất đưa pháo hoa cho cô.

“Chúc mừng năm mới, anh cũng vậy.” Ôn Nhạc vô thức lắc lắc hai lần rồi mới phản ứng lại, nheo mắt hỏi: “Anh đến tận nơi để nói cho tôi chuyện này?”

“Ừ.” Trình Tử Uất khóe miệng nhếch lên: “Dù sao thời gian này tương đối nhàn rỗi, không có công việc, liền tìm em.”

Ôn Nhạc động tác cứng đờ, kinh ngạc nói: “ Anh nói nhàn nhã hơn? Làm sao có thể? ”

Anh đang là diễn viên đang nổi , làm sao có thể nhàn rỗi.

Trừ phi ...

trong lòng Ôn Nhạc lập tức buồn bực, cau mày nói: "Là anh ta?"

Trình Tử Uất lắc đầu, "Anh không biết.Không biết thì không thể trách anh ấy được. "

Anh không nhanh không chậm tay đốt thêm 1 cây pháo nhỏ

Pháo hoa chói lọi in hằn trong đôi mắt đen trầm tĩnh của anh, anh rũ mi xuống, chậm rãi nói: "Nhưng đúng là có một số sự kiện đã bị hủy bỏ. Có lẽ ... người tổ chức có cân nhắc gì rồi."

Ôn Nhạc không có thời gian thưởng thức pháo hoa: “Vậy thì vai mà anh nói đến thế nào?”

“Không quá tốt.” Trình Tử Uất cười nhẹ với cô: “Đó không phải là một vai qung trọng, nhưng không nhất thiết có nghĩa là anh ấy đã làm cái gì đó. Em không phải lo lắng cho anh , trước đây anh bận quá, mệt quá nên bây giờ tranh thủ nghỉ ngơi cho tốt. ”

Anh càng nói như vậy, Ôn Nhạc càng khó chịu.

Cô muốn tinThời Tinh Hà , nhưng nếu không có anh , thì ai có khả năng như vậy, vừa vặn trong khoảng thời gian này hại Trình Tử Uất?

Anh ấy rõ ràng đã hứa sẽ không lừa dối cô.