Chương 21

Cuối cùng, Lâm Lạc phá vỡ sự im lặng trước: “A Nhạc, bây giờ mình đang quay phim ở đây, sau này thỉnh thoảng mình có thể đến thăm đoàn của cậu được không?” Giọng cô ấy rất nhỏ, cô ấy luôn quan sát phản ứng của cô khi cô ấy nói. Như thể sợ cô sẽ từ chối.

Ôn Nhạc ngoài ý muốn cùng cô quanh co, thẳng thừng nói: "Cậu có thể nói rõ ý của cậu không? Cậu đây là muốn làm hòa với tôi sao?"

Lâm Lạc mím môi , cười khổ một tiếng “ Cậu vẫn là thẳng thắng như vậy. " Ngừng một chút, cô nói tiếp:" Quả thật mình đúng là có ý này, mình muốn cùng cậu một lần nữa trở thành bạn tốt”

Ôn Nhạc nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, thì thào:" Thật sao? "

" Chúng ta đã từng thân thiết như vậy nhưng từ khi mình nổi tiếng trở nên bận rộn, cũng không liên lạc với cậu nhiều, hai chúng ta cứ thế này mà xa nhau. ” Cô ấy thở dài,“ Những năm tháng này, mình đã hối hận lắm rồi, cho dù có thế nào đi chăng nữa, dù nổi tiếng như nào đi nữa mình vẫn muốn làm bạn với cậu . Mình luôn muốn liên lạc với cậu, nhưng ... "

Vẻ mặt của Lâm Lạc có vẻ hơi buồn, cô ấy ngừng nói.

Ôn Nhạc không nói gì, phản phất như quay về quá khứ ánh mắt có chút trống rỗng.

"A Nhạc ? Cậu có nghe không?"

"Đang nghe." Ôn Nhạc uống một hớp nước trong ly nước, sau đó ngẩng mặt lên bắt gặp ánh mắt mong đợi của cô: " Cậu nói thật lòng?

Lâm Lạc dùng sức gật đầu, ánh mắt đầy chân thành " Tất nhiên, mình đã mong chờ ngày này từ rất lâu rồi. "

" Nhưng tất cả chúng ta đều đã thay đổi, có lẽ không thích hợp để làm bạn nữa. "

" Không. "Lâm Lạc lo lắng la lên " Không phải không thích hợp, nếu chúng ta cùng nhau dành ra một chút thời gian, chúng ta nhất định có thể trở về như quá khứ. ”

Trở về quá khứ, bốn chữ này khiến Ôn Nhạc không khỏi âm thầm mỉm cười.

Nụ cười có chút khó hiểu, Lâm Lạc không biết nó có ý gì, cô gọi với giọng hơi khó khăn, “A Nhạc.”

Nhưng ánh mắt Ôn Nhạc rất dịu dàng, cười nói với cô: “Ừ, cậu có thời gian thì đến tìm tôi.

Lâm Lạc đôi mắt đỏ lên ngay lập tức, cô ấy nắm lấy bàn tay cô đang đặt trên mặt bàn nhẹ nhàng nắm lấy nó.

Ôn Nhạc tự nhiên rút tay ra cầm đũa: “Đừng nói cái này, ăn chút gì trước đi.”

Lâm Lạc vui vẻ nói: “Được.”

...

Hai ngày sau,Thời Tinh Hà trở lại đoàn phim như trước. Chắc chắn, đó là tai họa đối với Ôn Nhạc

Trong sân gió thu ảm đạm, Ôn Nhạc ngồi cùng anh bên bàn đá tập kịch bản . Hết lần này đến lần khác cô trừng mắt căm hận nhìn anh.

Chỉ cần cô vô tình nói sai điều gì, anh sẽ dùng kịch bản gõ vào đầu cô . Cô vẫn đang chờ anh nói sai để làm lại như vậy trả thù.

Nhưng Thời Tinh Hà hoàn toàn không cho cô cơ hội này.

Sau khi bị gõ một lần nữa, cô ấy tức giận sờ đầu mình.

Thời Tinh Hà cũng cười không thương tiếc với cô: "Nhìn chằm chằm vào tôi có ích lợi gì? Mặt tôi cũng không có chữ , em còn không để ý đến lời thoại. Cẩn thận sưng đầu ."

"Quá đáng, lời thoại tôi đều nhớ ! "Cô quay phim nhiều năm như vậy. Lời thoại chưa bao giờ là vấn đề, bởi vì anh luôn nhìn chằm chằm vào cô khiến cô sởn cả tóc gáy và mất tập trung.

Thời Tinh Hà cao giọng một chút: "? Nhớ rõ? Vì sao cùng người khác đối diễn không mắc lỗi, cùng tôi lại sai liên tục? Em coi việc đối diễn với tôi là trò đùa"

Những lời này Ôn Nhạc không thích nghe.

"Xin đừng xúc phạm sự chuyên nghiệp của tôi. Cho dù là diễn cùng diễn viên quần chúng tôi cũng rất nghiêm túc với việc diễn xuất .

Vẻ mặt của Thời Tinh Hà lập tức lạnh đi: "Vậy với em, đãi ngộ của tôi và quần chúng là như nhau ?"

"Tất nhiên là không.” Ôn Nhạc nói, "Tôi rất sợ làm mất lòng anh”.

“Em sợ xúc phạm tôi sao?” Thời Tinh Hà dường như nghe thấy một câu chuyện cười, đôi mắt đen của anh liếc nhìn cô, nói: “Ôn Nhạc, em không có cảm thấy ngượng khi nói lời này sao?”

Ôn Nhạc lớn tiếng đáp lại. " Phi___”

Ôn Nhạc vén sợi tóc bị gió thổi vào miệng, cười nói với anh:" Thời lão sư tôn quý, tôi phi sợi tóc , mái tóc này rất khó chịu! Không phải là anh đâu! Đừng hiểu sai ."

Thời Tinh Hà làm sao có thể không nhận ra cô đang cố ý, Ôn Nhạc đυ.ng phải ánh mắt mà anh nhìn thấu, nở một nụ cười ngốc nghếch: "Hôm nay gió rất lớn."

"Cười thật xấu " Thật là xấu xa. " Thời Tinh Hà khóe miệng hơi cong lên, dùng ngón tay mảnh khảnh gõ lên bàn:" Tiếp tục nói lời thoại của em đi. "

“ A Nhạc” Một lời nói mềm mại ,dịu dàng ở phía sau vang lên.

Ôn Nhạc vô thức quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Lạc, người mặc trang phục nhà Minh, đang mỉm cười với cô, trang điểm uyển chuyển vừa xinh đẹp vừa trang nghiêm.

Nhìn theo ánh mắt của Ôn Nhạc, Thời Tinh Hà liếc nhìn Lâm Lạc một cái, vẻ mặt thờ ơ im lặng.

“Cậu đến rồi.” Ôn Nhạc đứng lên, Lâm Lạc tiến đến gần cô, tự nhiên dùng hai tay nắm lấy cổ tay cô, như thể hai người vẫn luôn thân thiết như vậy.

Cô ấy nheo mắt cười nói: “Mình quay phim bên cạnh, thừa dịp rảnh rỗi đến chơi với cậu”

Tuy trường quay khá lớn nhưng ở đây có vô số ê-kíp đang làm việc. Mỗi ngày, nó cũng có giới hạn, thường chỉ có một bức tường giữa hai đoàn.

Khi quay ở đây, có thể nghe thấy giọng nói của đoàn bên cạnh.

Hôm nay, đoàn phim và cách nhau đặc biệt gần.

Ôn Nhạc cũng biết điều đó, cho nên hôm nay cô ấy tới tìm không có chút kinh ngạc.

Ôn Nhạc đang định đem cô đi đến bên cạnh nói chuyện, nhưng cô ấy không nhúc nhích, cô nhìn cô ấy, nhưng lại phát hiện Lâm Lạc đang nhìn chằm chằm về hướng Thời Tinh Hà.

"Chuyện gì vậy?"

Sau khi che đậy sự hoảng sợ lóe lên trong mắt, Lâm Lạc thu hồi ánh mắt, mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra rồi hạ giọng: “Không phải, tôi nghĩ anh ấy có chuyện muốn nói với cậu.”

Thời Tinh Hà thờ ơ liếc qua rồi nhìn Ôn Nhạc “ Đừng đi lâu quá.”

“Tôi biết, tôi biết, tôi sẽ nhớ.” Ôn Nhạc đáp lại, kéo Lâm Lạc đi.

Bởi vì bọn họ chuẩn bị quay phim, ngày hôm đó hai người chỉ có nói vài câu, Lâm Lạc liền đi trở về.

Tuy nhiên, có người đã chụp ảnh cô ấy khi cô ấy xuất hiện trong đoàn phim "Tuyết Dạ Đàm" ngày hôm đó, nhiều người đã rất ngạc nhiên, tại sao cô ấy lại đến đó?

Xét cho cùng, nữ chính của bộ phim này là Phó Tình, cô ấy và Phó Tình đều là tiểu hoa đán nổi tiếng, hai bên fans vốn không ưa nhau.

Người hâm mộ của Lâm Lạc đứng ra giải thích: "Lâm Lạc đã đến thăm Ôn Nhạc, hai người đã quen biết nhau được gần sáu năm.Ảnh chụp màn hình .

Một fan nhí của Ôn Nhạc cho biết: "Hai người này thực sự là bạn bè trước đây, nhưng Ôn Nhạc đã không nhắc đến Lâm Lạc trong vài năm. Chúng tôi đều nghĩ rằng hai người này đã sớm mờ nhạt. Hai người chắc chắn đã từng liên lạc riêng tư, điều đó có vẻ như họ sợ bị nói là cọ nhiệt đi.“

Ồ, ra vậy đó! Đám đông tán gẫu bày tỏ sự hiểu biết của họ.

Sau này , khi Lâm Lạc xuất hiện trong đoàn làm phim "Tuyết Dạ Đàm” , mọi người không còn bất ngờ.