Một lần ngoài ý muốn, Phùng Gia Nguyệt phát hiện mình xuyên không vào một tiểu thuyết tổng tài đầy tình tiết máu chó mà em họ cô từng viết.
Trong cốt truyện gốc, tổng tài yêu đơn phương bạch nguyệt quang. Vì gia đình hối thúc chuyện kết hôn, tổng tài mới tìm một nữ chính có vài nét giống bạch nguyệt quang để đóng giả người yêu.
Phùng Gia Nguyệt là nữ, và yêu nữ, cô cảm thấy câu chuyện này thật khó chịu.
Thế nhưng, sau khi xuyên không, cô tỉnh dậy trên giường của tổng tài và đối diện với một tuyệt thế mỹ nữ.
Tổng tài có đôi mắt đào hoa, thân hình quyến rũ, nét mặt như muốn chiều chuộng, mang theo nét thoả mãn khi nhìn Phùng Gia Nguyệt.
Vị mỹ nữ kia, tựa đầu lên khuỷu tay của Phùng Gia Nguyệt, nhẹ nhàng hỏi: “Tôi biết cô cần tiền, vậy cô có muốn giả làm người tình của tôi không?”
Phùng Gia Nguyệt cười: “Chỉ cần hôn một chút thôi, tôi sẽ đồng ý.”