Chương 11: 8 tháng

Trời vừa sáng, Tô Ni Hinh đã sửa soạn quần áo trang điểm theo phong cách khác với thường ngày, bước ra cửa mang một đôi giày thể thao trắng rồi xách túi ra ngoài.

Vẫn là gọi xe taxi nhưng lại là mướn cả xe, cô dạo quanh thành phố cũng lâu rồi chưa trở lại đây, mọi thứ khác đi rất nhiều. Đi dọc theo bãi biển gần thành phố, cô dừng lại.

"" - Nghiêm Tác, mai anh lại đưa em ra biển đấy.

-Hôm qua với nay em đi rồi !

-Em muốn tắm biển, Nghiêm Tác anh dám cãi em em kiện anh ra tòa!

-Được, ngày mai đi làm về anh chở cho.

-Vì nhà ngươi có chút thành khẩn nên bổn cung sẽ tha tội chết! ... Nghiêm Tác ẫm em...""

Những lúc đi biển cùng hắn, hắn luôn cõng cô đi dọc theo bãi biển, cùng ngắm hoàng hôn xuống, trên đôi môi kia là nụ cười ngọt ngào không thể tắt, thời gian đó cả hai rất vui nhưng bây giờ lại chưa thấy.

Cô ngồi xuống cát, không muốn đi nữa, cũng đi không nổi nữa, bãi cát này quá dài rồi!

Mặt trời vừa chạm đến mặt nước biển, cô đứng dậy bước ra về. Một bầu trời đo đỏ, làm thay màu nước biển, rất khó coi.

Trên đường về khách sạn, một đám cảnh sát đứng ở phía trước, trong số đó có Nghiêm Tác. Âu v...i cô xui như thế à chưa hết ba ngày đã bị bắt gặp.

Nghiêm Tác hắn là thần thánh sau? Vừa nghe có người nhìn thấy cô ở gần đây hắn liền cho phong tỏa thành phố. Bây giờ xe cô không có giấy tờ gì vừa ló đầu ra chắc liền bị tóm.

Lại không đoán lầm, Nghiêm Tác hắn đi kiểm tra từng xe một, phía trước hay sau đều kẹt cứng không thể chạy được.

Cuối cùng cũng đến xe mình, mặc dù cô đang đeo khẩu trang cùng kính râm nhưng không thoát nổi. Nghiêm Tác nhìn chằm Tô Ni Hinh khiến cô một chút cũng không động đậy.



- Xuống xe!

Hắn lên tiếng, cô vẫn một mực ngồi đó, tay nắm chặt vô lăng.

- Tô Ni Hinh, về với anh!

- Về cm anh à? Tôi không muốn.

- Đừng giận về nhà đã.

Tô Ni Hinh bước xuống xe, đẩy Nghiêm Tác ra đi thẳng về phía trước. Nghiêm Tác không biểu hiện gì, nhìn cô một lúc rồi đến ôm chặt cô lên đi đến xe.

- Ngoan, về nhà anh nấu buổi tối cho em.

- Nghiêm Tác, anh phải hiểu chúng ta bây giờ khác rồi, tôi không thích anh!

- Ừm, không thích chính là yêu!

- Anh...

Tô Ni Hinh thẹn quá hóa giận giơ nắm đấm lên, đấm thẳng vào mặt Nghiêm Tác, nét mặt cô một chút cũng không thương tiếc. Chỉ có hắn mặt dày chục lớp phấn, đã thế còn cầm tay cô xoa xoa thổi thổi rồi lại hôn lên chỗ vừa rồi.

- Có đau không?

Tô Ni Hinh không trả lời, đẩy Nghiêm Tác ra khỏi xe, đổi chỗ ngồi đạp phanh xe chạy đi mất. Hình như con người ai cũng thông minh một khoảng rồi thôi, cô lại quên bén việc xe hắn có lắp máy định vị. Vừa về đến khách sạn,hắn như âm hồn xuất hiện phía sau bế cô lên.

- A Hinh, không quậy nữa, anh muốn dùng bữa tối!

- Thì liên quan gì tôi?



- Em là thức ăn!

Nói rồi, mặc cho cô vùng vẫy, hắn bế cô lên thang máy, biết rõ phòng cô số bao nhiêu liền lấy chìa khóa đã chuẩn bị trước mở cửa ra, đặt cô xuống giường rồi đến khóa cửa lại.

- Anh muốn làm ở nhà để em bớt bỡ ngỡ nhưng em lại không thích.

- Nghiêm Tác, chúng ta chia tay rồi!

Cô đứng dậy bước một bước hắn liền đẩy ngã cô xuống giường, lấy thắc lưng vừa mới cởi ra trói chặt hai tay cô lại, ngồi lên người cô.

- Nghiêm Tác, thả tôi ra...

Chưa dứt câu, hắn đã mãnh liệt ngấu nghiến lấy đôi môi kia, đẩy lưỡi vào trong chạm đến từng nơi trong miệng cô một lúc rồi tiếc nuối dứt ra.

Tay hắn không yên mà chạm vào eo cô từ từ cho vào áo rồi di chuyển lên trên. Mặc cho cô rêи ɾỉ như thế nào hắn càng không để ý, cởi toạc chiếc áo phông của cô ra.

Hắn tham lam vừa hôn ở tai rồi xuống cổ, tay đưa vào trong chiếc áσ ɭóŧ mà bóp nặn. Chân đặt ở giữa phần dưới của cô mà chà xát vào.

Người đàn ông lột sạch bộ quần áo trên người cô gái, cả hai không một mảnh vải . Yết hầu hắn di chuyển lên xuống, du͙© vọиɠ không thể kiểm soát được, nhưng vẫn sợ người dưới thân đau, hắn cho vào chậm rãi, di chuyển nhẹ nhàng.

Tiếng rên khẽ cùng cái giọng mê muội kia khiến hắn càng không chịu được. Mãnh liệt đâm sâu vào trong, tốc độ của từng đợt thúc ngày càng nhanh, cô chỉ biết nắm chặt lấy hai bàn tay đang bị trói chặt của mình.

Chân cô được hắn đặt lên vai, âu yếm hôn lên từng thớ thịt ở đùi non, tay nhào nặn phần ngực mềm mại đã cứng lên , kết hợp cùng tiếng rên đang gọi tên hắn.

Một chút trên người cô hắn cũng không tha, vừa xong ở trên giường hắn bế cô vào nhà vệ sinh lau sạch , cái tay thô ráp của hắn cùng xà phòng được tạo bọt xoa lên khắp người cô . Hắn giúp cô xả người với nước sạch rồi đưa cô lên giường ôm thật chặt.

8 tháng cấm dục của hắn được hắn tự đòi lại bằng một đêm ân ái rất lâu làm xong rồi vẫn kiên quyết không lấy ra.