Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 27: Xuất pháp, Sa Mạc Thần Cung!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấm thoát ba ngày trôi qua, Lâm Thần cũng đem tu vi thăng bậc từ năm mươi chu thiên tiến vào một trăm lẻ tám vòng chu thiên, đạt tới tiểu thành cảnh tầng thứ hai nhập môn của [Hỗn Độn Chân Kinh] cách đại thành hơn hai trăm vòng chu thiên. Lúc này hắn đình chỉ tu luyện, mở mắt ra và đi ra ngoài chuẩn bị tiến về điểm hẹn. Lúc này mặt trời cũng vừa ló dạng, tại điểm hẹn trước cổng tông môn có một nhóm người đang tu hợp. Một lão ẩu ngoài thất tuần hơn, râu tóc bạc trắng đi tới một thiếu nữ bạch y, toát lên một vẻ đẹp mê người, so với Mô hình San hay Tô Ngọc đều hơn một bậc nàng chính một trong tứ đại mỹ nhân, Nhậm Doanh Doanh nói:

- Doanh Doanh, nhân số đã đủ chưa, chúng ta khởi hành!

Mộ Linh San chen ngang nói:"Từ trưởng lão, xin đợi một chút vẫn còn một người nữa chưa đến! "

Nhậm Doanh Doanh quay sang nói với Mô Linh San: " Là cái tên Lâm Thần sao? Nếu mười lăm phút hắn không tới chúng ta khởi hành không thể đợi thêm được nữa! "

Mộ Linh San liền lo lắng đi tới hỏi Lý Sơn thì hắn nói Lâm Thần đã ba ngày không tại tông môn bên trong. Những người khác bắt đầu tỏ vẻ bực mình, lúc này từ xa Lâm Thần đã đi tới, thấy Lâm Thần đi tới Mộ Linh San vui vẻ chạy lại dẫn hắn tới chỗ Từ trưởng lão điểm danh.

Từ trưởng lão lão gật đầu, liền huýt một tiếng sáo dài ra hiệu, trên bầu trời xuất hiện một chiếc phi thuyền lớn hình con tàu. Nó từ từ hạ thấp xuống cách mặt đất khoảng năm mét hơn, một người trên tàu hét lớn: " Đem bọn họ lên tàu đi !!! "

Từ trưởng lão : " Được rồi ! Đi thôi ... "

Tất cả đệ tử đuề nhảy lên boong thuyền, khi các đệ tử đều lên hết, Từ trưởng lão ra lệnh khởi hành, phi thuyền bắt đầu cất cánh bay về phía trước, từ Thanh Vân Môn muốn đi tới Sa Mạc Vô Tận phải mất năm ngày đường. Từ trưởng lão an bài chỗ ở cho các đệ tử xong liền giải tán lúc này xuất hiện một bóng người cất lên.

- Không nghỉ tới một tên phế vật như ngươi cũng có thể tham gia nhiệm vụ lần này!

Lâm Thần quay qua thì phát hiện hai bóng người một thanh niên vừa nói thì bên cạnh còn một người phụ nữ không ai khác chính là Diệp Thanh Tuyền. Lâm Thần nhàn nhạt trả lời : " Hoá ra là ngươi... "



Diệp Thanh Tuyền: " Lâm Thần, ta khuyên ngươi nên an phận, bớt làm vướng tay vướng chân người khác! "

Lâm Thần không thèm trả lời xem như gió thoảng quay mặt bỏ đi, tên đàn ông đứng chung với Diệp Thanh Tuyền không ai khác chính là Hàn Nguyên, hắn thấy thái độ của Lâm Thần liền tức giận lao về phía trước tung một đòn về phía Lâm Thần. Lâm Thần liền vận dụng lực lượng chống lại cả hai liền thối lui vài bước.

Lý Sơn thấy vậy liền chắn trước mặt Lâm Thần nói: " Hàn Nguyên, ngươi đây là muốn gây sự sao ? "

Hàn Nguyên : " Thì ra đồng loã của tên phế vật này! "

Lâm Thần lúc này tức giận phế vật này phế vật kia, hắn liền vận dụng khí lực sử dụng [Du Bộ] lao về phía Hàn Nguyên tung một quyền, Hàn Nguyên bất ngờ nhưng vẫn kình lực chống lại, Diệp Thanh Tuyền thấy vậy cũng không đứng yên liền rút kiếm lao về phía Lâm Thần, lúc này không nhịn được Lý Sơn liền vận khí cũng tiến về Diệp Thanh Tuyền mà đánh trả.

Bỗng nhiên một luồng áp lực đè lên bốn người khiến cả bốn đều ngừng lại, cả ba người Hàn Nguyên, Lý Sơn, và Diệp Thanh Tuyền như muốn quỳ xuống riêng Lâm Thần thì vẫn như đứng bất động, ngước lên nhìn thì một lão giả và Nhậm Doanh Doanh đang đứng trên khoan tàu nhìn xuống. Diệp Thanh Tuyền liền phát hiện ra lão giả chính là nguyên nhân uy áp liền nói:

- Tần trưởng lão, xin tha tội...

Nhậm Doanh Doanh liền giơ tay nói: " Tần lão, đủ rồi... " lúc này Tần trưởng lão thu hồi uy áp lại, cô nàng nói tiếp." Các ngươi còn muốn đánh nhau thì ta sẽ thả các ngươi xuống dưới mà đánh, còn bây giờ các ngươi lui xuống đi "

Nhóm người liền gật đầu hô dạ, rồi Hàn Nguyên cùng Diệp Thanh Tuyền bỏ đi nhưng ánh mắt nồng đậm sát khí nhìn chằm chằm Lâm Thần. Lý Sơn cũng cúi đầu nói: " Đa tạ, Tần trưởng lão cùng Nhậm sư tỷ cứu nguy!"

Nhậm Doanh Doanh không trả lời nhìn Lâm Thần nói: " Ngươi tên Lâm Thần! "



Hắn gật đầu: " chính tại hạ... "

Nhậm Doanh Doanh :" Tốt lắm, dưới uy áp của Linh Vũ Cảnh ngươi sắc mặt không hề thay đổi, ta rất tán thưởng ngươi, hi vọng ngươi sẽ nổ lực giúp nhiệm vụ hoàn thành!" nói rồi không để hắn trả lời liền quay đi " Tần lão, chúng ta đi..."

Lâm Thần nhìn vóc dáng của Nhậm Doanh Doanh rời đi một lúc lâu, Lý Sơn thấy thế liền cà khịa hắn: " Người cũng đi rồi!"

Lâm Thần gật đầu cũng ngoảnh mặt đi, Lý Sơn liền nói:" Người ta dù gì cũng tứ đại mỹ nhân một trong người đứng đầu, Nhậm Doanh Doanh, nhưng với tư chất của ngươi sớm muộn cũng sánh ngang với nàng."

Lâm Thần liền nói: " Ta không phải nhìn nàng nhan sắc, mà là thể chất của nàng!"

Lý Sơn vỗ vai tỏ vẻ hiểu lòng:" Um, ta hiểu mà, người không cần giải thích! "

Bất lực, Lâm Thần cũng không vòng vo giải thích, quay mặt bỏ đi trở về phòng. Lúc này phía bên Nhậm Doanh Doanh, Tần Hàn Tần trưởng lão nói: " Tiểu thư, người thật xem trong Lâm Thần tên đó!"

Nhậm Doanh Doanh nói: " Hắn có thể bình thản dưới uy áp của Tần lão, dùng tu vi Thiên Luân Kỳ đỉnh phong giao tranh Ngưng Đan sơ kỳ không hề rơi vào thế hạ phong. Đáng lẽ tư chất như vậy nên sớm đột phá Dung Linh Kỳ thậm chí Ngưng Đan Kỳ nhưng vẫn tại Thiên Luân Kỳ không lẽ hắn tính đột phá Thiên Luân Kỳ cực hạn trong truyền thuyết. "

Tần Hàn cả kinh nghe vị tiểu thơ cao cao tại thượng những người hợp nhãn nàng đều tính trên đầu ngón tay:" Tiểu thư, chắc không phải a, cực hạn Thiên Luân Kỳ là tạo ra được một trăm lẻ tám tiểu chu thiên, ta thấy hắn nhiều nhất chỉ sáu mươi hơn a, cái cực hạn ngoài tiểu thư tiên thiên thể chất dị bẩm so với Mộ Linh San còn mạnh hơn mới làm được, huống chi hắn chỉ phàm thể tư chất! "

Nhậm Doanh Doanh chỉ mĩm cười không cho rằng lời Tần lão nói sai việc luyện tới Thiên Luân cực hạn chỉ có trăm người thậm chí ngàn người mới có một người thành công đi tới bước cuối cùng. Nhưng trên thực tế họ không biết là Lâm Thần sớm đã đạt được cái gọi là cực hạn trong truyền thuyết của hai người.
« Chương TrướcChương Tiếp »