Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 148: Kỷ Nguyên Tân Sinh, Thái Cổ Thị Tộc! Thanh Đồng Thiên Nhãn.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kết thúc đấu giá hội về sau, Lâm Thần theo Đạm Đài Thanh Trì vào một căn phòng kín, hắn ngồi xuống. Lúc này Đạm Đài Thanh Trì đi tới mời trà hắn, và đưa vật phẩm cùng linh thạch còn dư sau khi kết toán khấu trừ tiền mua các vật đã đấu giá, nàng nói tiếp:" Công tử có thể cởi bỏ hóa trang, chúng ta có thể nói chuyện dễ dàng hơn được không ?"

Lâm Thần mĩm cười trả lời:" Đạm Đài phó phủ chủ nói gì lão phu không hiểu, nếu không còn việc gì sớm, ta đi trước..."

Đạm Đài Thanh Trì vôi níu kéo vạt áo hắn, hai mắt nàng tỏa lên ánh sáng màu xanh nhạt, Lâm Thần kinh ngạc nhìn nàng:" Thanh Đồng Thiên Nhãn, cô là người Thái Cổ Thị Tộc ?"

Đạm Đài Thanh Trì kinh ngạc vậy mà có nhận thức được Thanh Đồng Thiên Nhãn, lúc này nàng mỉm cười nói :" Không ngờ công tử nhận thức được, xem ra là ta đánh giá người ? Yên tâm đi, ta không hề có ác ý chỉ muốn tặng bảo kết duyên cùng công tử""

Lại nói, từ thuở hồng hoang sơ khai yêu ma khắp nơi lộng hành, lúc đó con người chỉ có thể trốn chui trốn nhủi tránh bọn chúng sát hại, cho tới một ngày không hiểu nguyên do gì khiến cho tam tộc Long, Phượng và Kỳ Lân xảy ra xung đột. Cuộc chiến xảy ra khiến cho cả vùng trời biến đổi, thế gian gần như bị hủy diệt, về sau thương binh thảm hại, tam tộc quyết định dừng chiến sau đó bọn chúng tự biến mất khỏi thế gian, đồng thời cũng kết thúc thời kì hồng hoang mở ra một thời kì mới, mà mãi về sau người đời gọi là thời kỳ Thái Cổ.

Sau thời Hồng hoang, kỷ nguyên Thái Cổ bắt đầu, thiên địa dần khôi phục lại tổn hại từ tam tộc yêu chiến, cũng là thời kì con người bắt đầu đi vào thời hưng thịnh, bọn họ bắt đầu tìm hiểu quy luật của tự nhiên biến chúng thành sức mạnh. Trong đó, nổi tiếng nhất mười hai chủng tộc người, mỗi chủng tộc đều mang thần thông riêng biệt thống trị thời kỳ Thái Cổ, mỗi tộc đều riêng mình thần thông và chỉ truyền thừa cho người có chung dòng máu, gọi là Huyết kế giới hạn, mà trong đó nổi bật nhất là tam tộc lần lượt là Thị Tộc, Hồn Tộc và Man Tộc. Thị tộc trời sinh có đôi mắt dị bẩm trên thấu thiên cơ dưới tỏa tường địa lí, Man tộc trời sinh thần lực không tộc nào sánh bằng, Hồn tộc thì hồn lực mạnh mẽ nhất trong mười hai tộc. Thế nhưng, dã tâm bọn họ ngày càng bành trướng, cùng lúc đó, yêu tộc tuy trọng thương thảm hại trong trận Tam tộc đại chiến nhưng khả năng quật khởi nhanh hơn nhân tộc. Nếu nhân tộc có thập nhị tộc thì yêu tộc cũng không cạnh nổi lên thập nhị yêu thú, bọn chúng thống lĩnh vạn yêu một lần nữa xách lên một cuộc đại chiến giữa người và yêu, gọi Nhân Yêu đại chiến, đồng thời đây là cột móc cho việc kết thúc thời kỳ Thái Cổ. Và sau trận chiến thương vọng thảm hại, lưỡng bại câu thương, cả hai dần biến mất khỏi dòng lịch sử.

Sau cuộc chiến quy mô lớn như vậy, hậu quả phía sau vô cùng thảm khốc, thế gian rơi vào kỉ nguyên tăm tối, khắp nơi đều là thi thể chất chồng, tử khí xung thiên, mãi tới khi một vĩ nhân xuất hiện chỉnh đốn đại thế, thống nhất đại lục, con người dần dần lấy lại vị thế của mình, nhưng cũng đồng thời yêu tộc cũng vậy nhưng bọn chúng không dám làm rầm rộ lên như trước. Đây chính là thời kì Thượng Cổ. Mãi đến về sau, xảy ra một trận chiến giữa thần tiên và yêu ma, dẫn đến thời kỳ Thượng Cổ kết thúc, và đây cũng là thời điểm nhân vật chính sinh sống và sinh hoạt, nhân loại gọi đây là Kỷ Tân Sinh.

Lâm Thần trầm ngâm nhìn nàng, sau đó dùng tay che mặt lau đi lớp ẩn thân, lộ ra một thanh niên ưu tú, vẻ mặt gai góc, mái tóc trắng bạc trong rất lãng tử, Đạm Đài Thanh Trì thoáng ngây người đỏ mặt, nhưng nhanh chóng lấy lại điềm tĩnh quay ra bảo:" Người đâu mang nó vào đây !"

Một thị nữ bước vào mang theo một chiếc hộp gỗ cung kính dâng lên cho Đạm Đài Thanh Trì, nàng gật đầu thị nữ hiểu ý sau đó lui ra ngoài, sau đó nàng quay qua đưa chiếc hộp gỗ mở ra đưa về phía Lâm Thần :" Ta đoán công tử sẽ cần nó, đây là Kim Linh Tinh, ta tặng cho công tử, mong công tử nhận cho!"

Lâm Thần không vội vàng cầm lấy nó, mặt trầm xuống hỏi:" Vô công bất thụ lộc, Lâm Thần ta trước giờ không lấy ai không bao giờ, ra giá đi ta tận lực thỏa mãn! "

Đạm Đài Thanh Trì lắc đầu nói:" Thì ra là Lâm công tử, ta chỉ muốn kết duyên cùng công tử không hề vu lợi!"

Lâm Thần suy nghĩ một hồi sau đó cầm lấy Kim Linh Tinh sau đó nói:" Xem như ta nợ Đạm Đài Thanh Trì phó phủ chủ một ân tình. Sau này nếu cần ta giúp, Lâm Thần tuyệt không nhíu mày, sẽ tận lực đi làm..."

Đạm Đài Thanh Trì mỉm cười nói:" Có câu này của công tử, ta liền vui vẻ, à đây là khách khanh trưởng lão lệnh, sau này ta muốn liên hệ công tử cũng có thể thông qua nó liên lạc ngươi."

Lâm Thần gật đầu nhận lấy bỏ vào trong túi trữ vật, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ muốn nhanh chóng trả nợ ân tình này. Hắn không muốn phải mắc nợ ai bất cứ cái gì, sau một hồi trò chuyện, hắn xin phép cáo từ, nhưng lúc này Đạm Đài Thanh Trì ngăn cản nói:" Khoan đã, bây giờ ngươi đi ắt sẽ nguy hiểm, hãy ở đây tới tối, tỷ tỷ sẽ tìm cách đưa ngươi rời khỏi đây."

Lâm Thần nhếch mép cười nói:" Bọn họ vẫn chưa đủ trình độ cản bước chân ta đâu!"



Đạm Đài Thanh Trì lắc đầu nói:" Ta tin ngươi lực lượng nhưng nghe nói Tây Môn Thiên cùng Tư Đồ Lãng đã triệu tập cường giả Thánh Vũ Cảnh của gia tộc ra, có thể nói vì lấy được đồ trên người đệ đã huy động toàn bộ lực lượng trong gia tộc!"

Lâm Thần trầm ngâm, sau một hồi nói:" Mấy trọng Thánh Vũ Cảnh? "

Đạm Đài Thanh Trì nói:" Theo tin thì dưới tứ trọng Thánh Vũ Cảnh! "

Lâm Thần gật đầu nói:" Nếu như vậy thì bọn chúng có đi sẽ không có về, Thanh Trì tỷ có thể giúp ta một chuyện được không ?"

Đạm Đài Thanh Trì mỉm cười nói:" Đệ kêu ta hai tiếng tỷ tỷ, ta sao không giúp đệ được ?"

Lâm Thần gật đầu nói:" Ta cần năm món tiên thiên đồ vật thuộc tính ngũ hành chỉ cần bảo vật liền đủ!"

Đạm Đài Thanh Trì gật đầu nhắm mắt như đang truyền lệnh gì đó, độ mười phút sau một thị nữ đưa vào năm chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong chính là năm món Tiên thiên bảo vật thuộc tính ngũ hành ( gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ) đưa cho Lâm Thần. Hắn cảm động không thôi, dứt khoát nhận nó và nói:" Đa tạ. Sau hôm nay, Tây Huyền Châu không còn tên Tây Môn Gia cùng Tư Đồ Gia!"

Đạm Đài Thanh Trì thất kinh sau đó mĩm cười nói:" Nếu thật sự là như vậy, ta lấy tư cách Phó Tổng Phủ Chủ Trân Bảo Phủ ra đảm bảo, Trân Bảo Phủ sẽ đứng cùng chiến tuyến với Lâm công tử!"

Lâm Thần gật đầu, sau đó hắn vội hướng Trân Bảo Phủ cửa mà đi ra, quả nhiên khi hắn vừa ra khỏi, hắn liền cảm nhận được một nhóm người đang âm thầm theo dõi hắn. Còn về phía Trân Bảo Phủ, phía sau lưng Đạm Đài Thanh Trì xuất hiện một bóng người nói:" Tiểu thư tin tưởng tên nhóc này sao ?"

Đạm Đài Thanh Trì lắc đầu nói:" Không biết tại sao,ta cảm thấy tên này rất đặc biệt, Thanh Đồng Thiên Nhãn, vạn năm không xuất hiện vậy mà hắn chỉ nhìn một lần liền phát hiện chân tướng..."

Hắc y nhân phía sau cả kinh nói:" Có cần thuộc hạ đi gϊếŧ người này không, bí mật Thái Cổ Thị tộc không thể bị phát hiện! "

Đạm Đài Thanh Trì tức giận nói :" Ngươi dám..."

Hắc y nhân liền quỳ xuống, nhưng nàng lại nói tiếp:" Bỏ đi, ngươi âm thầm đi theo hắn nếu như hắn thật gϊếŧ được Tây Môn Gia cùng Tư Đồ Gia, thì như ta đã nói Trân Bảo Phủ sẽ đứng cùng hắn, nếu không thì trong phút hắn sắp chết, ra tay cứu giúp hắn, đem về tổng bộ."

Hắc y nhân liền gật đầu lệnh mệnh biến mất trong u mịch, Đạm Đài Thanh Trì hai mắt nhìn xa xăm nói:" Lâm Thần, hi vọng ngươi đem cho ta nhiều sự kinh hỉ..."
« Chương TrướcChương Tiếp »