Lâm Thần huy động Dạ Nguyệt Kiếm tấn công vào trận pháp phòng hộ, lúc này bên trong toà tháp, một vị vũ giả trung niên đang ngồi thiền tịnh, bỗng dưng mở mắt nói:" Trận pháp bị tấn công! Kẻ địch tấn công" rồi hắn vận khí khiến giọng hắn lan toả khắp Phong Lôi Các " Các đệ tử nghe lệnh, chuẩn bị nghênh chiến... "
Các đệ tử trong các đang không biết có chuyện gì xảy ra thì, một tia sáng huyết dụ bay ngang qua thôn phệ toàn bộ tinh huyết trong cơ, một người hai người rồi mười người, các đệ tử bắt đầu hoảng hốt, chạy tán loạn thì bị một vũ giả thần bí toàn thân màu xanh đồng trấn chưởng gϊếŧ chết.
Phong Lôi Các rơi vào tình huống loạn lạc, các đệ tử không ngừng bị gϊếŧ, thậm chí còn có một số trưởng lão chấp sự tu vi Thiên Vũ Cảnh cũng bị gϊếŧ chớp nhoáng.
Đó là, Lâm Thần sai Huyết Anh cùng A Phúc cả hai cùng đồng thời tấn công Phong Lôi Các đệ tử, riêng hắn đứng trên không trung quan sát, Huyết Anh có tu vi Thiên Vũ Cảnh đỉnh phong lại tu luyện tối cường ma công nên chỉ cần không phải Tôn Vũ Cảnh trở lên thì gần như vô địch, còn A Phúc thì do cường giả Tôn Vũ Cảnh vũ giả thi thể luyện chế mà thành, tuy mất đi linh hồn nhưng mà kí ức cơ thể vẫn còn đó nên mỗi đòn đánh ca dưới Tôn Vũ Cảnh đều gϊếŧ hết, tuy vậy hiện tại hắn chỉ dùng nhục thân cứng cáp chống trọi và dùng man lực, Thanh Đồng cấp khôi lỗi không thể sử dụng linh khí cũng như vũ kỹ, chỉ có Bạch Ngân Cấp trở lên mới có thể sửa dụng vũ kỹ đơn giản.
Lúc này, cao tầng của Phong Lôi Các cũng đã xuất hiện, cầm đầu họ chính là một trung niên cao to, tu vi Tôn Vũ Cảnh tam trọng đỉnh phong, thấy ngọn nguồn đều do thiếu niên tóc bạc trắng này mà ra, vị trung niên nói:" Các hạ là ai, tại sao tấn công Phong Lôi Các chúng ta, còn không thu tay, cho bọn ta một lời giải thích hợp lý nếu không thì đừng trách lão phu!"
Lâm Thần nhìn tên trung niên đang nói nhưng hắn không trả lời tâm khẽ niệm truyền mệnh lệnh qua Huyết Anh cùng A Phúc khiến bọn chúng tăng nhanh tốc độ tấn công, vị trung niên kia cả giận hét to hướng Lâm Thần ra quyền nhưng lúc hắn vừa lao tới thì Dạ Nguyệt Kiếm từ đâu xuất hiện sượt ngang qua khiến hắn đứt lìa cánh tay, thấy vậy, hắn vội lui xuống vẻ mặt đau đớn, nhìn về phía Lâm Thần thì thấy hắn vẫn bây động nhưng bây giờ xung quanh hắn có một thanh kiếm đang lượn lờ bay quanh hắn.
Vị trung niên kia nhìn Lâm Thần nói:" Rốt cuộc, Phong Lôi Các bọn ta đã làm gì mà khiến các hạ phải làm tới nước này ???"
Lúc này, Lâm Thần mới mỉm cười trả lời:" Ta là kẻ gϊếŧ các ngươi các chủ Phong Lôi Các, Đoàn Chính Thuần! "
" Cái gì ?" Cả đám kinh ngạc nói, sau đó cả bọn tức giận, ra lệnh chúng đệ tử cùng chấp sự trưởng lão nghênh chiến chống địch.
Lúc này, đối mặt với Lâm Thần là ba vũ giả Tôn Vũ Cảnh tam trọng cùng tứ trọng, nhưng nét mặt Lâm Thần vẫn như vậy không hề thay đổi. Phong Lôi Các ngoài Đoàn Chính Thuần có tu vi Tôn Vũ Cảnh ra thì còn ba người nữa có tu vi Tôn Vũ Cảnh còn lại đều là Thiên Vũ Cảnh phía dưới.
Huyết Anh cùng A Phúc nhưng hai con sói sa vào đoàn cừu, bọn chúng tàn sát gần như phân nửa đệ tử cùng trưởng lão của Phong Lôi Các, một số thì sợ quá mà bỏ chạy, Lâm Thần không quan tâm những con cá lọt lưới kia.
Trên không, ba người kia đều căm phẫn hướng Lâm Thần tấn công nhưng không tài nào đánh trúng hắn, Lâm Thần huy động Dạ Nguyệt Kiếm thi triển tuyệt kĩ [Ngạo Thế Cửu Kiếm] liền gϊếŧ chết hai trong ba tên Tôn Vũ Cảnh vũ giả, tên còn lại không ai khác chính là Đoàn Chánh Hưng, thân đệ của Đoàn Chính Thuần, hắn thấy chi một chiêu mà gϊếŧ chết hai tôn giả, hắn sẽ liền quay đầu bỏ chạy, nhưng nào hắn chạy được, bị hồn lực của Lâm Thần khoá chặt, Lâm Thần đi tới trước mặt hắn.
Đoàn Chánh Hưng liền tục giẫy giụa cầu xin tha mạng nhưng Lâm Thần không đếm xỉa tới, đặt tay lên đầu hắn sử dụng [Sưu Hồn Thuật] lục lọi kí ức của hắn, sau khi truy xét kí ức của Đoàn Chánh Hưng, tiện tay hắn bóp nát linh hồn của hắn, cả cơ thể hắn liền mất đi linh cơ, hắn ném thi thể hắn cho Huyết Anh hấp thu.
Lúc này, bỗng dưng một luồng sát khí hướng Lâm Thần mà tấn công, lập tức hắn né tránh kịp, nhìn lại thì phát hiện một vị lão giả tóc trắng, tu vi Tôn Vũ Cảnh cửu trọng giận dữ nhìn hắn nói:" Gϊếŧ ta, Phong Lôi Các, gϊếŧ..."
Sau đó hắn dùng tay chưởng các đòn phong bạo hướng về Lâm Thần, nhanh như cắt Lâm Thần thi triển [ Tiêu Dao Cửu Thiên - Du Bộ ] né tránh, đồng thời hắn ngạc nhiên nói:" Áo nghĩa chi lực! Có ý tứ... Dạ Nguyệt Kiếm, tới đây !"
Nói đoạn hắn triệu hồi Dạ Nguyệt Kiếm đang lơ lửng trên không, lần này hắn phải nghiêm túc thật sự, vì trước mặt hắn là một tôn giả có thể vận dụng Áo nghĩa chi lực, nên không thể coi thường được.
Áo nghĩa chi lực là một loại năng lượng huyền ảo, thông qua việc cảm ngộ thiên địa vạn vật vận hành mà hiểu ra quy luật bên trong, từ đó mà tìm ra cách vận dụng quy luật đó. Áo nghĩa cũng chia thành nhiều hình dạng, cấp độ khác nhau, đại khái có thể chia áo nghĩa thành chín loại áo nghĩa cơ bản gồm kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, phong, lôi, quang minh, hắc ám. Mỗi loại áo nghĩa lại phân chia thành các loại sức mạnh cấp bậc khác nhau, gồm ba cấp hạ cấp, trung cấp và thượng cấp, mạnh yếu khác nhau phụ thuộc vào lĩnh ngộ của bản thân, mỗi cấp lại chia thành sơ kỳ > trung kỳ > hậu kỳ > đại thành.
Bình thường, mỗi vũ giả sẽ chọn cho mình một loại thuộc tính áo nghĩa riêng từ chín loại áo nghĩa sau đó chọn cấp bậc phù hợp với bản thân mà tu luyện. Ví dụ như vị lão giả Tôn Vũ Cảnh cửu trọng này, hắn tu luyện chính là phong chi áo nghĩa, cái hắn lĩnh ngộ là hạ cấp phong áo nghĩa, phong ba bão tố, bình thường chỉ có Thánh Vũ Cảnh mới bắt đầu cảm ngộ áo nghĩa chi lực, hắn vậy mà Tôn Vũ Cảnh đã bắt đầu tìm hiểu áo nghĩa, sự khác biệt giữa Tôn Vũ Cảnh không biết vận dụng áo nghĩa với biết vận dụng áo nghĩa giống như một đứa trẻ năm sáu tuổi với một thanh niên mười bảy mười tám tuổi.
Lâm Thần dựa vào kí ức mà sưu được của Đoàn Chính Thuần và Đoàn Chánh Hưng thì hắn biết vị lão giả này, hộ tông giả. Nên Lâm Thần không thể nào không nghiêm túc.