Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 102: Bí Kỹ Bùng Nổ! Kiếm Khí Tung Hoành Ba Vạn Dặm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lâm Thần khó khăn gượng dậy, chùi đi vết máu trên miệng nói:" Xem ra ta quá khinh địch rồi... Quả không hổ danh là Tôn Vũ Cảnh cường giả, nhưng xem ra ngươi chỉ dựa vào đan dược mà đi tới bước này!"

Tôn Sách giật mình kinh ngạc, quả thật với thiên phú của hắn chỉ cao nhứt là Thiên Vũ Cảnh, nhưng nhiều năm qua hắn phục dụng không biết bao nhiêu loại đan dược thậm chí tu luyện tà công mới miễn cưỡng đạt tới Tôn Vũ Cảnh tứ trọng xem như đây cũng là giới hạn tối đa mà hắn có thể đạt tới, đời này nếu như không gặp cơ duyên lơn thì hắn không tài nào tăng tiến được.

Tôn Sách giận dữ nói:" Thì đã làm sao, ta gϊếŧ ngươi vẫn dễ dàng như vậy!"

Lâm Thần nhàn nhạt nói:" Vậy sao ? Ta đã cho ngươi cơ hội, tiếp theo tới lượt ta..." nói rồi hắn tế ra Dạ Nguyệt Kiếm, đồng thời kiếm khí của hắn cũng đồng loạt phát ra.

Kiếm khí của hắn bao trùm một khu vực xung quanh bao vây Tôn Sách khiến hắn không còn đường lui, thấy tình hình trước mắt, Tôn Sách không khỏi run sợ:" Đây là... Kiếm Khí... Trong truyền thuyết, Kiếm Khí Tung Hoành..."

Lâm Thần mĩm cười nói:" Xem như ngươi có mắt nhìn hàng, không biết tặng lễ như vậy ngươi hài lòng chứ ?"

Tôn Sách kinh hãi nói:" Không thể nào, một Huyền Vũ Cảnh nhỏ bé làm sao có thể lĩnh ngộ được Kiếm Khí Tung Hoành được chứ. Rốt cuộc ngươi là kẻ nào ?"

Kiếm Khí Tung Hoành hay tên đầy đủ Kiếm Khí Tung Hoành Ba Vạn Dặm là một loại truyền thuyết được lưu truyền trong giới Kiếm tu, chỉ có những người am tường về kiếm, cùng lĩnh ngộ kiếm ý lên tới đỉnh cao mới có thể làm cho kiếm ý hoá thành khí lực bạo phát xung quanh theo như ý muốn, đây cũng là một loại cảnh giới vô cùng cao thâm, kiếp trước của hắn là Cổ Trường Thiên, là một thiên tài kiếm đạo, kiếm khí của hắn phát ra bao phủ suốt ba vạn dặm (~60.000 kilomet) gần một phần ba một khu vực tại Thần Giới, hiện tại sau khi trùng sinh do tu vi có hạn nên Lâm Thần chỉ phát hơn vài dặm, những đủ gây sức ép cho một tên ngụy tôn giả như Tôn Sách sợ mất mật. Lâm Thần tay cầm Dạ Nguyệt Kiếm không ngừng tụ họp các luồng Kiếm Khí vào lưỡi kiếm. Tôn Sách muốn quay đầu chạy nhưng lúc này hắn phát hiện xung quanh hắn bị Kiếm Khí bao vây, chỉ cần hắn cử động sẽ bị những Kiếm Khí sắc bén như dao cạo này chém thành nhiều mảnh, lúc này hắn mới xuống nước noi:" Lâm Thần huynh đệ, là ta không đúng, ngươi tha cho ta, ta hứa chuyện hôm nay sẽ không tiết lộ ra ngoài, ta.. ta thề với trời đất..."



Lâm Thần chỉ nhàn nhạt trả lời :" Ngươi quên là khi nảy ta nói gì sao, chỉ có kẻ chết mới giữ được bí mật sao ?"

Tôn Sách thấy hắn không có ý định muốn tha cho hắn, hắn cắn răng nói:" Được, được nếu muốn gϊếŧ ta, thì ngươi cũng nên đi theo a!" nói đoạn hắn tính tự bạo nhưng lúc này từ thi thể của Tây Môn Khánh vụt ra một hào quang màu đỏ máu, bay vào người hắn từ sau lưng không chế cơ thể hắn, Tôn Sách kinh ngạc nói:" Chuyện gì thế này,... Ta không thể điều khiển thân thể ta được... Ngươi đã làm gì cơ thể ta ?"

Không nói không rằng, Lâm Thần dùng [Du Bộ] xuất hiện trước mặt hắn dùng tay phải đặt lên đầu hắn:" Vô Tướng Hồn Quyết! Sưu Hồn Thuật..."

Tôn Sách đau đớn kêu gào, [Sưu Hồn Thuật] là một trong những thần thông tại thượng giới chuyên dùng để đọc thông tin của người khác thông qua linh hồn của người đó, tuy nhiên hồn thuật này đòi hỏi người thi triển phải có cảnh giới cao hơn đối tượng bị suy xét, nếu không sẽ gặp phản phệ, ngoài ra còn phải làm cho đối tượng bị sưu hồn mất đi ý chí kháng cự thì hồn thuật mới thành công. Nhưng mà trong bí pháp [Vô Tướng Hồn Quyết] cũng có một loại bí thuật tương tự cũng là [Sưu Hồn Thuật] nhưng không hà khắc như vậy, chỉ cần hồn lực cao hơn đối tượng và làm theo hướng dẫn trong bí pháp chỉ dẫn thì liền có thể cưỡng chế sưu hồn của đối tượng.

Dựa vào [Sưu Hồn Thuật] rất nhanh Lâm Thần đã hấp thu toàn bộ kí ức của Tôn Sách, sau khi hoàn tất việc sưu hồn, hắn buông tay ra, Tôn Sách cả người run rẩy nhìn hắn lắp bắp nói:" Ngươi... đã làm gì ta..."

Lâm Thần chỉ nhàn nhạt trả lời:" Muốn biết thì xuống Diêm Vương mà hỏi!" lúc này thanh kiếm trên tay hắn đã phát ra ánh hào quang nhẹ:" Ngạo Thế Cửu Kiếm! Nhất KiếmTuyệt Trần..."

Hắn đâm Kiếm Khí xuyên qua đầu Tôn Sách, kiếm lực mạnh mẽ khiến đầu hắn phát nổ, chết liền tại chỗ. Lúc này, cả cơ thể hắn bỗng bốc hơi hết, chỉ còn một bộ xương trắng, lúc này Huyết Anh bỗng xuất hiện trên tay nó cầm một khối cầu màu đen, bên trên có khắc năm ngôi sao, đây chính là Nguyên Đan của Tôn Sách.

Huyết Anh bay lại chỗ Lâm Thần đưa nguyên đan cho Lâm Thần, cầm trên tay hắn nói:" Hừm, thì ra chỉ là Địa cấp ngũ tinh có thể đi tới bước này quả là không dễ, ngươi hãy hấp thụ các thi thể khác đi..."
« Chương TrướcChương Tiếp »