Chương 29: Chín Kinh Mạch Lớn

Khí đan đã luyện thành nhưng Tiêu Dật vẫn chưa ngừng tu luyện.

"Kế tiếp nên luyện hóa kinh mạch rồi." Tiêu Dật thầm nhủ, một lần nữa bắt đầu tu luyện.

Sở dĩ võ giả Phàm Cảnh đột phá Hậu Thiên Cảnh cần phải ngưng tụ khí đan, một trong những nguyên nhân là khí đan mạnh mẽ, kiên cố hơn đan điền.

Đồng thời khí đan căn cứ vào thuộc tính võ hồn của mình mà hình thành sẽ có thể phối hợp tốt hơn với võ hồn phát huy uy lực cực đại.

Mà nguyên do thứ hai chính là vì luyện hóa kinh mạch chính.

Toàn bộ cơ thể có vô số kinh mạch, trong vô số kinh mạch lớn nhỏ đó có chín kinh mạch quan trọng nhất nối tiếp với khí đan, được gọi là kinh mạch chính.

Chỉ tiếc là chín kinh mạch chính sinh ra đã tắc nghẽn, võ giả căn bản không có cách nào sử dụng.

Võ giả Hậu Thiên Cảnh tu luyện cần phải đổi mới luyện hóa chín kinh mạch chính này, để chúng thông suốt để có thể sử dụng.

Mỗi khi luyện hóa được một kinh mạch chính, phúc lợi và chỗ tốt cho võ giả là rất lớn, mỗi kinh mạch chính, tương đương một bậc tu vi của võ giả Hậu Thiên Cảnh.

Khi toàn bộ chín kinh mạch đều được luyện hóa, cho dù là Hậu Thiên Cảnh bậc chín thì cũng mạnh tới cực điểm.

Mà lúc luyện hóa chín kinh mạch chính thì cần phải nhanh chóng điều động chân khí trong cơ thể, dùng cường lực cực mạnh đả thông kinh mạch chính bị tắc nghẽn.

Bởi vì tình trạng tắt nghẽn quá lớn nên tất cả linh khí và chân khí đều khó đi qua, vì thế cần tốc độ và sức mạnh mà đan điền không đủ khả năng cung cấp, chỉ có khí đan có thể làm được.

Đây là lý do vì sao võ giả Phàm Cảnh muốn đột phá Hậu Thiên Cảnh thì trước hết phải ngưng tụ khí đan.

Quá trình này gọi là kết đan hóa mạch.

Sau khi chuẩn bị một phen, Tiêu Dật bắt đầu luyện hóa kinh mạch chính đầu tiên.

Dưới sự trợ giúp của võ hồn Băng Loan Kiếm, linh khí thiên địa cuồn cuộn được hấp thu vào trong cơ thể.

Một phần linh khí dùng để bao bọc chung quanh, ôn dưỡng kinh mạch chính, để tránh tình trạng kinh mạch bị tổn hại trong quá trình đả thông.

Toàn bộ phần linh khí còn lại dùng cho quá trình đả thông.

Tốc độ và sức mạnh linh khí được điều động từ khí đan mạnh hơn đan điền gấp năm lần.

Mà khí đan băng hỏa thì hơn mười lần.

Tiêu Dật có thể cảm nhận được sau khi linh khí thiên địa được hấp thu vào cơ thể chuyển hóa thành chân khí thì bắt đầu được điều động với một tốc độ rất đáng sợ

Dưới sự khống chế của hắn, luồng chân khí này giống như dòng nước lũ ồ ạt trần về vùng kinh mạch chính như đất đai khô cằn kia.

Nhờ vào sức nước, khô cằn trở nên trơn mướt thông suốt, tạp chất bị càn quét cuốn đi.

Không biết qua bao lâu, tất cả tạp chất đã hoàn toàn bị cuốn đi, kinh mạch chính vốn bế tắc đã trở nên thông suốt, bền vững kiên cố.

Tiêu Dật hơi mở mắt ra, phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện một lớp dịch sền sệt.

Thứ dịch sền sệt này có mùi tanh tưởi làm người ta buồn nôn.

Tiêu Dật nhíu mày, nhưng cũng không quá để ý.

Hắn biết những thứ này chính là chất bẩn gây tắc nghẽn kinh mạch, sau khi kinh mạch được luyện hóa thông suốt, số chất bẩn này được đẩy ra ngoài cơ thể thông qua lỗ chân lông toàn thân.



"Kinh mạch chính đầu tiên đã được luyện hóa, bây giờ mình đã là võ giả Hậu Thiên Cảnh bậc một." Tiêu Dật lẩm bẩm, rất hài lòng với thành tựu của mình.

Chỉ khi nào bước vào Hậu Thiên Cảnh thì mới được xem là chính thức bước chân vào cánh cửa tu luyện võ đạo.

Hậu Thiên Cảnh cũng được xem là chiến lực khá mạnh. Điều này chứng tỏ sức tự vệ của mình ở thế giới này lại nhiều thêm một chút.

"Hây!" Tiêu Dật nóng lòng muốn thử thực lực của mình nên đánh mạnh một quyền.

Một quyền toàn lực này phát ra âm thanh xét gió, chiếc ghế gỗ phía trước trong nháy mắt đã hóa thành một đống bột mịn.

"Mạnh thật." Tiêu Dật hít sâu một hơi.

Đây chỉ mới là uy lực cách không mà thôi, nếu như đánh trực tiếp vào đối thủ thì uy lực chắc chắn lại càng mạnh hơn.

Tiêu Dật khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục tu luyện. Sau khi hắn đột phá Hậu Thiên Cảnh bậc một thì cần phải ổn định tu vi một chút.

Lúc này sau khi linh khí thiên địa hấp thu chuyển hóa thảnh chân khí thì không còn được chứa đựng trong đan điền nữa, mà là được chứa đựng trong kinh mạch chính.

Võ giả Phàm Cảnh, chân khí sẽ tích trữ trong đan điền, khi luân chuyển thì chân khí sẽ phân tán đến kinh mạch, cuối cùng mới truyền đến tứ chi.

Võ giả Hậu Thiên Cảnh, chân khí tích trữ tại kinh mạch chính, khi luân chuyển thì có thể điều động dễ dàng như điều khiển cánh tay vậy

Nếu đem chân khí so sánh với nước thì đan điền chính là cái máy bơm nước, còn kinh mạch chính là ống dẫn nước thông suốt.

Rất hiển nhiên khi có ống nước thì sức nước phun ra sẽ rất đáng sợ, tốc độ cũng nhanh hơn.

Đây cũng chính là lý do võ giả Hậu Thiên Cảnh có sức mạnh vượt xa võ giả Phàm Cảnh.

Nửa giờ sau, sau khi đã củng cố tu vi thì Tiêu Dật đứng dậy kết thúc chuyện tu luyện.

Bởi vì khí đan vừa mới hình thành nên luyện hóa kinh mạch chính thứ nhất khá dễ dàng. Nhưng tám kinh mạch còn lại thì cái sau sẽ khó luyện hóa hơn cái trước, cần rất nhiều linh khí và thời gian.

Không thể nghi ngờ là việc thăng cấp tu vi Hậu Thiên Cảnh sẽ khăn hơn rất nhiều so với lúc còn là Phàm Cảnh.

Người có tư chất yếu kém, có khả năng cần vài năm, thậm chí càng lâu hơn nữa cũng không thể luyện hóa được một kinh mạch chính.

Tiêu Dật cũng không gấp gáp, tu luyện võ đạo thì cần phải tiến hành tuần tự, không thể nóng vội.

Tiêu Dật nhớ rằng kiếp trước từng có một đàn anh võ học từng nói: "Cơ thể con người là một kho báu đang chờ được khám phá. Kho báu này vô cùng vô tận, không thể nào khai thác triệt để. Nếu có người có thể khai thác triệt để thì người đó không phải con người nữa mà là thần linh."

Trong thế giới tu luyện võ đạo này, bản thân chính là một hệ thống hoàn chỉnh.

Phàm Cảnh luyện thể, Hậu Thiên Cảnh luyện kinh mạch, thậm chí ở những cảnh giới cao thâm hơn sẽ làm cơ thể võ giả ngày càng mạnh mẽ hơn, từ đó có được sức mạnh lớn hơn.

Cường giả thì có thể mở núi phá đá, dời non lấp biển, có thể bay lên trời chui xuống đất, thậm chí là ngao du thái hư như võ đạo chí tôn trong truyền thuyết.

"Thế giới này càng ngày càng thú vị hơn." Tiêu Dật nhếch miệng lộ ra nụ cười đầy chờ mong và tự tin.

Nếu bây giờ một lần nữa đối chiến với Tiêu Nhược Cuồng, cho dù không sử dụng Thăng Long hay bất cứ chiêu thức Hình Ý Ngũ Tuyệt nào, hắn vẫn có thể dễ dàng nghiền nát Tiêu Nhược Cuồng.

Đều là Hậu Thiên Cảnh bậc một nhưng khí đan băng hỏa của Tiêu Dật có thể làm cho kinh mạch phát huy sức bùng nổ lớn hơn.

Cho dù chỉ đơn thuần là một đòn công kích bình thường cũng đủ để vô địch trong hàng ngũ Hậu Thiên Cảnh bậc một, thậm chí còn có thể chiến đấu vượt cấp.

Đương nhiên được như vậy là vì võ hồn song sinh tồn tại nên Tiêu Dật mới có thể ngưng tụ được khí đan băng hỏa mạnh mẽ đến như vậy.

Đẩy cửa phòng bước ra, Tiêu Dật ngắm nhìn ánh mặt trời ấm áp, thầm đoán xem mình rốt cuộc đã tu luyện bao lâu. Theo suy đoán của hắn thì từ lúc bắt đầu ngưng tụ khí đan đến giờ, có lẽ đã trôi qua hai ngày.



Lúc này, giọng nói của Y Y từ cách đó không xa truyền tới.

"Thiếu gia, ngài rốt cuộc cũng xuất quan rồi!"

Tiêu Dật thấy Y Y lo lắng, bèn hỏi: "Sap thế, đã xảy ra chuyện gì à?"

Y Y đáp: "Tam trưởng lão tìm thiếu gia."

"Ồ? Có chuyện gì không?"

Y Y lắc đầu nói: "Tam trưởng lão không nói, nhưng chắc là chuyện của Mộ Dung gia. Hai ngày trước người của Mộ Dung gia đến tìm ngài, nhưng ngài đang bế quan. Bọn họ náo loạn một hồi rồi bỏ đi."

"Tìm ta, lại còn náo loạn một trận?" Tiêu Dật nhíu mày hỏi.

"Cụ thể là chuyện gì thì ta cũng không rõ lắm." Y Y đáp.

"Ta đi tìm Tam trưởng lão hỏi cho rõ." Tiêu Dật nói.

"Ơ… trên người thiếu gia sao lại có mùi khó ngửi như vậy?" Đột nhiên Y Y bịt mũi lại hỏi.

Tiêu Dật nhớ ra thứ sền sệt trên người mình, cười bảo: "Sao, chê ta bẩn à?"

Y Y vội vàng đáp: "Không phải, chỉ là cảm thấy thiếu gia như vậy chắc khó chịu lắm, ta sẽ đi chuẩn bị nước nóng cho ngài tắm ngay."

"Ừm." Tiêu Dật gật đầu.

Y Y đã quay người bước đi, Tiêu Dật vẫn còn nghe rõ Y Y lẩm bẩm: "Không ngờ thiếu gia chỉ không tắm có hai ngày đã bẩn thành như vậy rồi, xem ra mình phải chăm sóc thiếu gia tốt hơn nữa..."

Nhất thời vẻ mặt Tiêu Dật trở nên xám xịt.

…..

Hai ngày nay, trong thành Tử Vân lưu truyền một lời đồn đại, Thiếu gia chủ Tiêu Dật của Tiêu gia bị thiên kim tiểu thư Mộ Dung Kiều Nhi của Mộ Dung gia từ hôn, thẹn quá thành giận nên đã không từ thủ đoạn bày mưu bôi nhọ tiểu thư Kiều Nhi.

Tin đồn vừa loang ra, cả thành liền xôn xao.

Với tư cách người trong cuộc, Tiêu Dật lại không hề có bất kỳ lời giải thích nào. Mà về phía người trong cuộc còn lại là Mộ Dung Kiều Nhi cũng không hề lên tiếng phủ nhận.

Đặc biệt, Mộ Dung gia còn dẫn người náo loạn Tiêu gia một phen, lời đồn này có lẽ là thật.

Trong phủ của Tam trưởng lão, Tiêu Dật nghe Tam trưởng lão kể lại, cũng khá kinh ngạc.

"Chuyện này ngươi thấy sao?" Người hỏi chính là Đại trưởng lão.

Làm Tiêu Dật càng kinh ngạc hơn chính là Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão cũng ở đây. Trong ấn tượng của Tiêu Dật thì hai vị trưởng lão này rất bận rộn, bình thường rất ít khi xuất hiện.

"Thấy sao là sao?" Tiêu Dật hỏi ngược lại.

Đại trưởng lão nghiêm mặt thản nhiên nói: "Chắc ngươi đã biết hai ngày trước là ai đã dẫn người đến Tiêu gia gây sự rồi đúng không? Là Mộ Dung Thiên Quân, Đại công tử Mộ Dung gia, anh trai của Mộ Dung Kiều Nhi, hắn tự mình tới tìm ngươi tính sổ."

Đại trưởng lão chợt nghiêm mặt, nói: " Mộ Dung Thiên Quân nói, hắn chỉ có một điều kiện là giao ngươi cho Mộ Dung gia xử lý. Nếu bọn ta không giao người, ngươi có giỏi thì đừng bước ra khỏi Tiêu gia một bước, bằng không hắn sẽ gϊếŧ ngươi."

"Ồ." Tiêu Dật không để tâm cười cười: "Người muốn gϊếŧ ta rất nhiều, chỉ có điều trước giờ chưa có ai thành công cả."

[Hết chương 29: ]