Chương 53: Tụ Khí tầng chín

Ngọn núi này của Dương Đại rất lớn, nhưng đám âm chúng yêu thú có dáng người khổng lồ, nằm ở trong núi rừng, cây cối căn bản không cách nào hoàn toàn che đậy. Hơn nữa Lang Quân bắt đầu xây nhà, động tĩnh có chút lớn. Thí luyện giả ở các đỉnh núi xung quanh nhao nhao bay lên không, nhìn về phía ngọn núi của Dương Đại. Nhìn thấy Dương Đại không ngờ có nhiều thủ hạ như vậy, bọn họ rất kinh ngạc.

Dương Đại đã bất chấp nhiều như vậy, hắn chỉ muốn sớm ngày chứng được Tâm Toàn cảnh.

Nếu như đã gia nhập tông môn, vậy thì hắn sẽ phải thể hiện ra thiên phú của mình, thu được cao tầng ưu ái mới có khả năng đi được xa hơn. Huống hồ, âm chúng tuy rằng có thể lẻn vào lòng đất, nhưng hiệu quả tu luyện ở dưới mặt đất dày đặc giảm bớt đi nhiều, trừ phi hắn có thể đυ.c một cái hang động rộng lớn ở dưới đất.

Tu tiên giả không thể cướp đoạt thiên phú của hắn, hắn dĩ nhiên không cần quá cố kỵ, ngược lại là phải đề phòng một vài thí luyện giả.

Thiên phú của thí luyện giả thiên kì bách quái, Dương Đại vô cùng hoài nghi có thí luyện giả có được thiên phú cưỡng đoạt thiên phú của người khác.

Thà rằng tin là có, không thể tin là không.

Chập tối.

Một gian phòng ốc đơn giản ở giữa sườn núi được xây dựng xong, Dương Đại rốt cuộc có thể thoải mái đăng xuất.

Trở lại thực tế, hắn hiếm khi không triệu hoán âm chúng, dự định thanh tĩnh một chút.

Hắn lấy điện thoại di động ra, trên phần mềm chat đã có người thêm hảo hữu với hắn, tên gọi Tường Ca.

Sau khi hắn đồng ý, Tường Ca lập tức lôi kéo hắn tiến vào trong một cái nhóm nhỏ có tên là "Người một nhà tương thân tương ái".

Dương Đại cảm thấy hơi hoảng hốt, còn tưởng rằng vào nhóm của một gia tộc.

Tường Ca: Bá Vương đến rồi!

Vĩnh Viễn 18 Tuổi: @Bá Vương Bất Quá Giang, tại sao trên núi của ngươi có nhiều quỷ hồn như vậy?

Sở Thiên Bồng: Xem ra thiên phú của Bá Vương có liên quan với triệu hoán.

Tường Ca: Chúng ta cũng đừng để lộ ra thiên phú của mỗi người với bên ngoài. Kể cả Thập Phương giáo cũng không thể nói ra. Trước mắt đối với Hạ Quốc mà nói, Thập Phương giáo là cơ mật.

Thủy Đào Dương: Thiên phú của triệu hoán sư sao? Thật khiến cho người ta hâm mộ! Châu Mỹ có một tên thí luyện giả có thể ký kết khế ước với yêu thú. Mới đạt tới Linh Chiếu cảnh mà gã đã có một ngàn con yêu thú cường đại.

Chịu Phục: Hoan nghênh đại lão. jpg

Chân Trời Xa Xăm Cùng Ngươi: Xin hỏi, Thập Phương giáo có đệ tử tới tìm các ngươi đăng ký thân phận chưa?

Vĩnh Viễn 18 Tuổi: Thiên phú triệu hoán cũng rất không tệ. Nhưng ta vẫn ưa thích loại thiên phú tăng cường bản thân như Diệp Cầu Tiên hơn.

Bá Vương Bất Quá Giang: Chào mọi người, sau này mong được chiếu cố nhiều hơn. Ta có việc cần đi ra ngoài, các ngươi cứ tiếp tục.

...

Tùy tiện trả lời một câu, sau đó Dương Đại nằm ở trên giường lướt máy tính bảng, xem nửa giờ rồi mới nghỉ ngơi.

Ngủ suốt bốn tiếng đến nửa đêm, hắn lần nữa tiến vào Thâm Vực.

Xuất hiện ở trong nhà gỗ, phản ứng đầu tiên của hắn chính là triệu hoán âm chúng. Trước tiên triệu hoán ba vị cao thủ Tâm Toàn cảnh là Nam Nguyệt Như, Bao Giải và Từ Siêu Nhân đi ra. Tiếp đó hắn đi ra khỏi nhà gỗ, bắt đầu không ngừng triệu hoán âm chúng.

Rất nhanh, khắp núi khắp rừng tất cả đều là âm chúng. Cáp Tử Tinh lại bay đến trên đỉnh núi, vừa tu luyện đồng thời còn có thể ở trên cao chú ý bốn phương.

Dương Đại bắt đầu tu luyện.

Mục tiêu hiện tại của hắn trước tiên là đột phá đến Tụ Khí tầng tám, sau đó sớm ngày chứng được Tâm Toàn cảnh, như vậy mới có khả năng ở trong nhóm ‘Người một nhà tương thân tương ái’ ngẩng đầu lên được.

Những ngày tiếp theo, Dương Đại tập trung tu luyện, không hề rời núi.

Trong lúc này, thỉnh thoảng có đệ tử Thập Phương giáo từ trên bầu trời lướt qua, bọn họ cũng rất ngạc nhiên đối với âm chúng trên núi, có người còn dừng lại xem xét trong chốc lát.

Bốn ngày sau.

Một tên đệ tử mang theo năm tên phàm nhân rơi xuống trước căn nhà gỗ giữa sườn núi. Dương Đại đi ra khỏi nhà gỗ tiếp đãi.

"Trong lòng mặc niệm tên của ngươi, tên của ngươi sẽ được khắc ở trên lệnh bài. Từ nay về sau, đây chính là lệnh bài thông hành của ngươi ở trong Thập Phương giáo."

Tên đệ tử này rất nghiêm túc, ăn nói có ý tứ.

Y lấy ra một cái ngọc bài đưa cho Dương Đại.

Dương Đại tiếp nhận, trên ngọc bài bắt đầu hiện ra nét bút, rất nhanh liền xuất hiện hai chữ Dương Đại, kiểu chữ còn rất ý tứ hàm súc.

"Ở trong Thập Phương giáo đều phải dựa vào lệnh bài này để nhận nhiệm vụ, làm vỡ đại biểu người đã chết. Bình thường hãy cất kỹ đi, nếu tông môn có việc cũng sẽ thông qua lệnh bài này đưa tin cho ngươi. Năm người này sau này sẽ là hạ nhân của ngươi, ngươi có thể quyết định sinh tử của bọn họ."

Đệ tử nói xong liền rời đi. Y tựa hồ không có chút hứng thú nào đối với âm chúng trên núi.

5 vị phàm nhân lập tức quỳ bái, khắp núi khắp rừng đều là yêu thú âm chúng khiến cho bọn họ rất khẩn trương.

Dương Đại vuốt vuốt ngọc bài trong tay, hắn hoài nghi đây thật ra là một loại pháp khí truyền tin hoặc là giám sát và điều khiển, nếu như có thể truyền tin tức, chưa chắc đã không thể nào bị nghe trộm và định vị.

Hắn đưa thần thức vào thăm dò bên trong ngọc bài, bỗng nhiên nhìn thấy địa đồ thu nhỏ của toàn bộ Thập Phương giáo, còn có rất nhiều tin tức tràn vào bên trong đầu hắn, ví dụ như giáo quy, mục đích, nhiệm vụ, quy tắc của môn phái.

Thật lâu sau, thần thức của hắn mới rời khỏi.

Hắn cảm khái trong lòng: "Ai nói tu tiên giới không có đồ chơi tiên tiến? Đây không phải sao?"

Hắn nhìn về phía 5 vị phàm nhân, nói: "Các ngươi hãy xây dựng phòng ốc bên cạnh đi, tạm thời không có chuyện gì cần các ngươi đi làm."

5 vị phàm nhân vội vàng gật đầu, tự mình bận rộn.

Dương Đại nguyên bản còn lo lắng về vấn đề ăn uống của bọn họ, về sau mới biết được bọn họ mang theo Ích Cốc đan mà Thập Phương giáo ban cho, một viên có thể để cho bọn họ không cần ăn cơm trong vòng 1 tháng, mỗi người một lọ, kéo dài 1 năm không khó, sau đó phải tự cấp tự túc.

Hai ngày sau, Dương Đại rốt cuộc đạt tới Tụ Khí cảnh tầng tám.

Có âm chúng đúng là nhanh!

Tâm trạng của Dương Đại rất thư sướиɠ, bắt đầu luyện kiếm ở trước phòng. Gần đó đã xuất hiện vườn thuốc, dược nô đã trồng linh thảo linh hoa mà hắn đưa cho ở trong vườn thuốc. Chân núi lại có đồng ruộng, đỉnh núi này càng ngày càng có mùi vị của nhân gian.

Một ngày này giữa trưa, một nhóm lớn đệ tử đi đến đỉnh núi của Dương Đại, hắn lập tức trở về phòng, thời gian một nén nhang sau, đám đệ tử kia liền rời đi.

Dương Đại đã tập mãi thành thói quen. Đệ tử Thập Phương giáo cực kỳ hiếu kỳ đối với dị nhân thiên ngoại. Mới đầu hắn còn có thể giao lưu với những đệ tử kia, nhiều lần liền ngán bèn dứt khoát tránh né. Những đệ tử kia chỉ là hiếu kỳ thiên phú của hắn, cũng không phải là muốn kết giao với hắn.

Thoáng chớp mắt, nửa tháng trôi qua.

Dương Đại đạt tới Tụ Khí cảnh tầng chín!

1690 vị âm chúng toàn lực tu luyện thành công!

Hắn không phải một người đang tu luyện, trừ điều này ra còn phải quy công cho linh khí ở Thập Phương giáo. Tu luyện một ngày ở nơi này bằng tu luyện mấy ngày ở vương triều Đại Hạ.

Trong lúc này, những thí luyện giả khác cũng từng tới chào hỏi Dương Đại, hỏi hắn có muốn cùng đi làm nhiệm vụ, tích góp điểm cống hiến, từ đó thu hoạch được thêm nhiều tài nguyên tu hành hơn nữa hay không, nhưng đều bị Dương Đại từ chối nhã nhặn.

Hiện tại Dương Đại chỉ có một mục tiêu, đó chính là Tâm Toàn cảnh.

Một ngày này, Dương Đại đang tu luyện Thiên Cương Đại La Kiếm Trận cùng 200 vị âm chúng nhân tộc, hắn quyết định mình cũng cần phải nhập trận, để đề phòng gặp phải một vài tình huống đặc biệt, ở trong trận ngược lại còn an toàn hơn.

« Chúc mừng thí luyện giả khu Hạ Quốc "Lão Hồ Ly" thành công vượt qua Tam Cửu Tiểu Thiên Kiếp, bước vào Linh Chiếu cảnh »

Mỗi ngày đều có thông báo thu được thiên phú, đột phá cảnh giới, nhưng thông báo lần này lại khiến cho Dương Đại chú ý đến, bởi vì Lão Hồ Ly chính là Hồ Lợi.

Hắn thực sự cao hứng thay cho Hồ Lợi, cũng là cao hứng vì chính mình, dẫu sao Hồ Lợi cũng coi như là chỗ dựa của hắn.

Đây là sự tình duy nhất trong hôm nay mà Dương Đại thấy cao hứng vui vẻ, thời gian khác đều đang tu luyện, tâm trạng bình tĩnh.

Đêm khuya.

Dương Đại ở bên trong nhà gỗ tu luyện.

Loảng xoảng một tiếng vang lên.

Cửa phòng bỗng nhiên mở ra, làm cho hắn kinh hãi mở to mắt, phát hiện là nữ tử tóc trắng dẫn hắn vào trong bí cảnh.

"Ngươi muốn làm gì? Trong Thập Phương giáo quy định là không thể mạnh mẽ xông vào động phủ của đệ tử nha!"

Dương Đại cảnh giác nói, hắn cầm lấy Duyên Quang kiếm.

Đối phương đêm khuya tới chơi, không thể không phòng.

Bà nương này đến cùng có tu vi gì, ngay cả hắn có nhiều âm chúng như vậy cũng không phát giác được?

Nữ tử tóc trắng bình tĩnh nói: "Quả thật không thể mạnh mẽ xông vào, ta cho phép ngươi đi Trưởng Lão đường báo cáo ta."

Dương Đại thầm mắng.

Báo cáo như thế nào, có dân đen nào cáo trạng được bổn quan?

Hắn vừa rồi chỉ là theo bản năng nói như vậy.

Nữ tử tóc trắng thấy hắn trầm mặc, mở miệng nói: "Tại ngoại môn không nên bái sư, chờ tiến vào nội môn hẵng bái sư, sư phụ ta vừa ý ngươi rồi."

Dương Đại cẩn thận hỏi: "Sư phụ của ngài là?"

Nữ tử tóc trắng trả lời: "Địa vị rất cao, tạm thời không thể tiết lộ cho ngươi. Chỉ cần ngươi có thể tiến vào nội môn, trong Thập Phương giáo sẽ không có người nào dám ức hϊếp ngươi. Tuy nhiên trước đó, nếu như ngươi bị gϊếŧ chết, dù là chết ở trong tay đệ tử đồng môn, sư phụ ta cũng sẽ không ra mặt."