Còn có những người khác?
Dương Đại thấp thỏm trong lòng, nhưng không cũng đi không được, hắn đi đến một bên ngồi xuống.
Nơi đây đối với hắn mà nói vô cùng lạ lẫm, trốn khẳng định là không thể, lưu lại cũng không biết sẽ là cái kết cục gì.
"Thập Phương giáo. . . Tại sao bí cảnh của vương triều Đại Hạ lại đi thông đến trận pháp truyền tống của Thập Phương giáo?"
Dương Đại không nghĩ ra.
Hắn nhớ kỹ ngũ đại môn phái trước khi tiến vào bí cảnh có đề cập tới Thập Phương giáo, có lẽ ngũ đại môn phái sở dĩ phát hiện bí cảnh là vì truy xét Thập Phương giáo, một đường theo dõi đến bí cảnh.
Mặc kệ như thế nào, Dương Đại chỉ có thể chờ đợi.
Lão giả áo xám bỗng nhiên nói: "Nếu ngươi muốn trở lại thế giới của ngươi cũng có thể, đoán chừng trong chốc lát những người khác còn không cách nào chạy đến."
Dương Đại sửng sốt, hoài nghi mình nghe lầm.
Lão giả áo xám cũng không giải thích gì nhiều, lại tiếp tục tu luyện.
Dương Đại do dự một chút, thu Liễu Tuấn Kiệt vào trong không gian linh hồn, tiếp đó lựa chọn rời khỏi Thâm Vực.
Không có trạng thái chiến đấu!
Hắn thành công trở lại gian phòng ở bên trong cơ quan tình báo của mình.
Dương Đại thở dài một hơi, hắn theo thói quen triệu hoán 100 vị âm chúng, tiếp đó ngồi ở trên giường.
Sở dĩ chỉ triệu hoán 100 vị, là bởi vì chỗ ở của hắn chỉ có thể chưa được bấy nhiêu người như vậy, nhiều hơn nữa sẽ trở thành quá mức chật chội, ngược lại ảnh hưởng đến tu luyện.
Dương Đại nói ra tình huống của mình cho đám âm chúng ở xung quanh.
Doanh Kỷ cau mày nói: "Không ngờ Thập Phương giáo ở bên trong Đại Hạ có trận pháp truyền tống, đây cũng không phải là chuyện tốt. Nếu như Thập Phương giáo muốn xâm chiến Đại Hạ, khả năng Đại Hạ bị nội ứng ngoại hợp. . ."
Lương Tử Tiêu bình tĩnh nói: "Trước đây thật lâu, thời kỳ Thập Phương giáo cường thịnh, ngay cả vương triều Đại Hạ đều ở trong lĩnh vực của họ. Bên trong Đại Hạ có trận pháp truyền tống của giáo phái bọn họ cũng không tính là không thể tưởng tượng nổi, cũng xem như là chuyện bình thường."
Điền Bất Trung suy tư nói: "Đối phương hẳn là muốn thu chủ nhân làm đệ tử. Đối phương rõ ràng có hiểu biết đối với dị nhân thiên ngoại. Nếu là có ác ý thì không thể nào thả chủ nhân rời khỏi."
Lời của y nhận được những âm chúng khác tán thành. Trước mắt, lão giả áo xám quả thật không biểu hiện ra địch ý.
Dương Đại cũng thấy có đạo lý, gia nhập Thập Phương giáo cũng không phải không được, thoạt nhìn Thập Phương giáo có vẻ rất mạnh.
Hắn lấy máy tính bảng ra, chuẩn bị tìm tòi tình báo về Thập Phương giáo.
Vừa mở ra không bao lâu, Hồ Lợi đã gọi video trò chuyện.
Dương Đại lựa chọn tiếp nhận.
Trong màn hình lộ ra khuôn mặt của Hồ Lợi. Y nhìn thấy Dương Đại hoàn hảo không tổn hao gì thì thở dài một hơi, hỏi: "Những ngày này tại sao ngươi không đăng xuất?"
Dương Đại không có giấu giếm, nói: "Ta bị trưởng lão của Thiên Nhất môn bắt vào bí cảnh. . ."
Hắn kể lại toàn bộ sự việc một lần, bao gồm cả tình cảnh hiện tại. Về phần hắn tru sát Từ Siêu Nhân, hắn không nói ra.
Hồ Lợi cau mày nói: "Thập Phương giáo rất thần bí, trước mắt Hạ Quốc đang nghĩ biện pháp tiếp xúc. Từ lời của ngươi xem ra Thập Phương giáo hẳn là muốn thu nhận ngươi, không chỉ là ngươi, chỉ cần những thí luyện giả khác bên trong bí cảnh sống sót, sau cùng có lẽ đều sẽ gia nhập Thập Phương giáo. Ngươi cứ thuận theo tự nhiên đi, nếu Thập Phương giáo muốn hại ngươi, thì họ đã lập tức động thủ là được, làm sao lại thả ngươi rời đi."
Dương Đại gật đầu, ngay cả Hồ Lợi cũng nói như thế, vậy hắn chắc có lẽ không gặp chuyện không may.
"Đoạn thời gian gần nhất, ta phải bận ở lại Thâm Vực đột phá, trong thời gian ngắn sẽ không trở lại thực tế. Ngươi có cần bất kỳ thứ gì đều có thể liên hệ với người phụ trách trong căn cứ." Hồ Lợi cười nói.
Đột phá?
Y nói đến đột phá hẳn không phải là tiểu đột phá.
Dương Đại đoán được một cái khả năng, nhưng hắn không có hỏi nhiều.
Sau khi kết thúc video trò chuyện, Dương Đại tiếp tục lên mạng tìm tòi về Thập Phương giáo.
Trước mắt, trên phần tìm kiếm của Thiên Võng còn không tìm được tin tức về Thập Phương giáo. Hắn lại đăng nhập vào Bí Võng, tình báo đồng dạng rất ít, chỉ có lác đác mấy câu.
Thập Phương giáo, tông môn tu tiên thượng cổ, từng hùng bá cương thổ của bảy đại vương triều, sau khi phân liệt, các vương triều phân tách cùng tồn tại.
Tình báo bên trong Bí Võng thậm chí không đoán được tông môn thần bí xuất hiện ở vương triều Đại Hạ là Thập Phương giáo.
Dương Đại suy đoán cơ quan tình báo khẳng định có tin tức, chỉ là không để lộ ra mà thôi. Còn nguyên nhân tại sao không tiết lộ ra thì không được biết.
Sau khi điều tra Thập Phương giáo xong, Dương Đại lại lướt mạng một lúc, sau đó gọi điện thoại cho phụ mẫu, tùy tiện nói chuyện trong chốc lát.
Hắn nằm ở trên giường chuẩn bị đi ngủ, buông lỏng tinh thần. Những ngày gần đây, tinh thần của hắn luôn căng như dây đàn.
Sáng sớm hôm sau, Dương Đại lại tiến vào Thâm Vực.
Hắn đã từng cân nhắc đến chuyện trốn đi một khoảng thời gian, nhưng hắn đăng xuất ở trong phạm vi của Thập Phương giáo, hắn có thể từ Thập Phương giáo chạy đi sao?
Không thể nào!
Trở lại trên vách núi, Dương Đại nhìn thấy lão giả áo xám vẫn còn ở đó, cũng không nhìn thấy những người khác. Hắn lập tức ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Hắn không thả đám âm chúng ra, chủ yếu là còn chưa rõ rốt cuộc Thập Phương giáo có ý gì.
Không có hơn một ngàn vị âm chúng phụ trợ tu luyện, Dương Đại cảm thấy tốc độ tu hành của mình chẳng khác gì rùa bò.
Thì ra ta thật sự là phế vật a.
Dương Đại cảm khái trong lòng, chỉ là trêu chọc mà thôi, dẫu sao phế vật chân chính ngay cả linh lực cũng không tu luyện ra được.
Cứ như vậy, mỗi ngày trôi qua.
Bốn ngày sau, trận pháp truyền tống rốt cuộc sáng lên.
Dương Đại chăm chú nhìn lại, một người quen xuất hiện, Vương Tường!
Lúc trước y là thí luyện giả duy nhất trong ngũ đại môn phái đến gần Dương Đại.
Vương Tường nhìn thấy Dương Đại và lão giả áo xám cũng bối rối. Sau khi được lão giả áo xám nhắc nhở, y đi đến bên cạnh Dương Đại ngồi xuống.
Dương Đại rất cảnh giác với y, nhưng vẫn tỏ ra lễ phép gật đầu.
"Thì ra ngươi chính là Bá Vương Bất Quá Giang a!"
Vương Tường thấp giọng nói, giọng điệu có vẻ hơi hưng phấn.
Trong nhóm thí luyện giả kia của bọn họ, ai y cũng biết, bây giờ có thêm Dương Đại tới, chỉ có thể ấn định là Bá Vương Bất Quá Giang.
Dương Đại gật đầu nói: "Không sai, những thí luyện giả khác đâu?"
Vương Tường nhún vai nói: "Đều đã chết, bí cảnh chính là tàn khốc như vậy. Bọn họ cũng đều biết nơi chính mình muốn vào chính là bí cảnh, cho nên đã chuẩn bị tinh thần đi tìm chết."
Nói thật nhẹ nhàng linh hoạt. . .
Dương Đại không hề nói tiếp.
Vương Tường đi đến một bên, đả tọa tu luyện.
Lúc tu luyện, hai người không nên ngồi gần nhau, dễ dàng ảnh hưởng quá trình nạp khí của đối phương.
Thời gian lại trôi qua hai ngày.
Trận pháp truyền tống sáng lên, hai bóng người xuất hiện.
Chính là một nam một nữ.
Nam tử mặc một bộ thanh y, tay phải mang theo bảo kiếm, khuôn mặt tuấn lãng, tóc dài tiêu sái, tựa như kiếm khách từ trong tranh đi ra hồng trần, cũng có sự lãnh ngạo của kiếm khách.
Nữ hài áo vàng bên cạnh y lộ ra nét khéo léo đẹp đẽ, rất xinh đẹp, nhìn thần thái kia liền có thể cảm giác được đối phương là một người có tính cách tinh quái.
"Diệp đại ca, có người."
Nữ hài áo vàng thấp giọng nói, nhưng nàng cũng không sợ hãi.
Nam tử áo xanh bỏ qua Dương Đại và Vương Tường, đi đến bên cạnh lão giả áo xám, chắp tay nói: "Tại hạ Diệp Cầu Tiên, xin hỏi tiền bối, nơi đây chính là Thập Phương giáo sao?"
Lão giả áo xám mở mắt, quan sát y, tán thán nói: "Đúng vậy, tuổi còn trẻ đã chứng được Linh Chiếu cảnh, cho dù là ở bên trong dị nhân thiên ngoại, ngươi cũng coi là người nổi bật. Xem ra ngươi đã tiếp xúc với giáo chúng Thập Phương giáo, lựa chọn gia nhập Thập Phương giáo đúng không?"
Diệp Cầu Tiên bình tĩnh nói: "Không sai, ngũ đại môn phái của Đại Hạ vốn có nguồn gốc từ Thập Phương giáo, nếu như ta gặp phải cơ duyên lần này, làm sao có thể bỏ qua được."
"Ừ, ngươi không tệ, tìm một chỗ chờ đợi trước đi. Với tu vi của ngươi, đủ để trở thành đệ tử nội môn, sau này tiền đồ vô lượng."
"Đa tạ tiền bối khen ngợi."
Diệp Cầu Tiên nói xong liền dẫn nữ hài áo vàng đi đến chỗ không người ngồi xuống.
Vương Tường đứng dậy, đi đến trước mặt Diệp Cầu Tiên, cười nói: "Tại hạ Vương Tường, nghe qua đại danh của huynh đệ, xin hỏi. . ."
Vẻ mặt của Diệp Cầu Tiên không chút thay đổi nói: "Cút."
Khuôn mặt tươi cười của Vương Tường lập tức cứng đờ.