Dương Đằng bất đắc dĩ nói:
- Bà đã mua đồ ăn trong vòng một tháng, giờ không cần ra ngoài, đừng mua nữa, cơ quan tình báo ưu đãi con trai, chúng ta tốt xấu gì cũng tính như gia đình ăn quốc gia cơm, đừng tạo thêm phiền cho quốc gia.
Dương mẫu nghe xong, cảm thấy có lý, chỉ có thể thôi, quay người tiến vào phòng bếp, tiếp tục nấu cơm.
Tiểu Dương Siêu tò mò hỏi:
- Ba ba, ca ca hiện tại rất lợi hại phải không?
Tiểu Dương Diễm cũng mong đợi nhìn về phía cha mình.
Sau khi Dương Đại thức tỉnh thiên phú cấp độ SS, nhà bọn hắn xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mặc dù…
- Ca ca các con có lợi hại hay không ta không biết, nhưng các con có nên đi làm bài tập rồi phải không?
Dương Đằng trừng mắt nhìn Tiểu Dương Siêu, tức giận nói.
Tiểu Dương Siêu trừng to mắt, kêu to:
- Thú triều tới rồi, trường học đã nghỉ học, còn muốn làm bài tập? Thầy giáo cũng không có bố trí!
- Trường học không có bài tập, còn có bài tập ở nhà, hiện tại đi làm đi, viết một bài viết văn cho ta, tựa đề là phụ thân của ta.
- Ba ba!
- Nhanh đi! Chớ ép lão tử động thủ!
Tiểu Dương Siêu giận đến muốn khóc, toàn thân phát run, nhưng thấy Dương Đằng giơ tay, bị dọa nhanh chóng chạy vào phòng.
Tiểu Dương Diễm ở bên cạnh cười trộm, Dương Đằng thay xong giày, một lần nữa ngồi ở trên ghế sa lon, ôm Tiểu Dương Diễm từ dưới chân của mình trên, ánh mắt của hắn nhìn về phía TV, trong mắt đều là vẻ sầu lo.
Chương trình thực tế của đài truyền hình tạm thời còn không nhìn thấy yêu thú, nhưng thí luyện giả lui tới khiến cho bầu không khí rất khẩn trương.
- Tiểu Đại...
Dương Đằng tự lẩm bẩm, trong lòng cũng lo lắng Dương Đại sớm như vậy sẽ tham gia nhiệm vụ tác chiến.
...
Khi Dương Đại tỉnh lại, trời đã tối.
Bất quá lần này, hắn hỏi mới biết thời gian mình hôn mê không lâu lắm, cũng chỉ có ba canh giờ.
Bọn hắn vẫn như cũ đợi ở bên cạnh hồ nhỏ, Dương Đại đứng lên, nhìn xung quanh một vòng, chợt thấy hai người xa lạ, một nam một nữ, ngồi trước một khối đá lớn hoảng sợ nhìn hắn, thấy ánh mắt của hắn liếc tới, hai người bị dọa đến cúi đầu.
- Chủ nhân, hai người này bị ta bắt lúc ngài hấp hồn, bọn hắn thấy được quá trình ngài hấp hồn, bất quá bọn hắn là dị nhân thiên ngoại, cho nên ta không có gϊếŧ, ngài tới quyết định sinh tử của bọn hắn đi.
Lương Tử Tiêu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Đại, thấp giọng nói.
Dương Đại đã thành thói quen hắn xuất quỷ nhập thần, mặc dù trái tim vẫn kịch liệt nhảy lên, nhưng hắn vẫn cố ra vẻ mặt không đổi sắc.
Dương Đại một bên chuyển động gân cốt, vừa nói:
- Dẫn bọn hắn tới đây.
Lương Tử Tiêu vẫy tay, Liễu Tuấn Kiệt lúc này đi qua, nói chuyện với hai vị thí luyện giả.
Dương Đại cảm thấy thú vị, trong âm chúng cũng bắt đầu xuất hiện địa vị khác biệt, có chút ý tứ, hắn cũng không có ý muốn ngăn cản.
Sau này âm chúng càng ngày càng nhiều, không có khả năng địa vị đều bình đẳng, dùng tu vi tới định địa vị, còn có thể kí©h thí©ɧ bọn hắn nỗ lực tu luyện.
Dương Đại không có lập tức triệu hoán Hắc Mao trư yêu, dù sao nơi này có hai vị thí luyện giả.
Đối với thí luyện giả, hắn thật không có ý nghĩ đuổi tận gϊếŧ tuyệt, hắn không sớm thì muộn sẽ hiện ra thiên phú ở trong hiện thực, bất quá trước đó còn phải hỏi một chút.
Liễu Tuấn Kiệt mang theo hai vị thí luyện giả đi tới.
Dương Đại phát hiện bọn hắn rất trẻ, thoạt nhìn nhiều nhất hai mươi tuổi.
- Chủ nhân, bọn hắn là...
Liễu Tuấn Kiệt cười hì hì giới thiệu, còn chưa có nói xong đã bị Lương Tử Tiêu trừng mắt, dọa hắn vội vàng im miệng.
Trình Ngạ Quỷ âm dương quái khí nói:
- Tiểu tử, chủ nhân không tự mình hỏi à, hay là nói ngươi bị bọn hắn mua chuột?
Liễu Tuấn Kiệt gấp gáp nói:
- Ta không có, ta chẳng qua là...
Dương Đại khoát tay:
- Được rồi, đừng nói nữa, ngoại trừ Lương Tử Tiêu, những người khác tản đi, nên tu luyện thì tu luyện.
Liễu Tuấn Kiệt chỉ có thể rời khỏi, hắn âm thầm thề, nhất định phải tu luyện thật tốt, nương tựa theo thiên phú cấp B của hắn, không sớm thì muộn sẽ vượt qua Trình Ngạ Quỷ!
Dương Đại nhìn về phía nam thí luyện giả, hỏi:
- Ngươi trước giới thiệu đi, nói lai lịch một chút.
Nam thí luyện giả vội vàng nói:
- Đại ca, ta gọi Hạ Hà, nam, năm nay hai mươi mốt tuổi, đến từ Đại học Thiên Thành, học viện Mộc hệ, năm nay năm thứ ba, đây là em gái của ta, Hạ Băng, nữ, năm nay mười chín tuổi, cũng đến từ Đại học Thiên Thành, học viện Lôi hệ, năm nay vừa rồi lên đại học năm nhất.
Hắn nói xong một hơi, Dương Đại nghe được dở khóc dở cười.
Còn cần giới thiệu giới tính?
Xem ra đối phương thật sợ Lương Tử Tiêu.
Cũng đúng thôi, Lương Tử Tiêu có thể là quỷ tu, gϊếŧ qua rất người nhiều, thí luyện giả trẻ tuổi sao có thể gánh vác được cảm giác áp bách của hắn.
Dương Đại nói:
- Hôm nay thấy...
Hắn cố ý kéo dài âm cuối.
Hạ Hà vội nói:
- Đại ca, yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói, vô luận là Thâm Vực, hay là hiện thực, đại ca, chúng ta thật không phải cố ý, hai huynh muội chúng ta thật vất vả chạm mặt, nghĩ muốn cùng đi tìm kiếm tiên duyên, đi ngang qua nơi này, nghe thấy âm thanh các ngươi đánh nhau, cho nên mới trốn đi, sợ bị các ngươi hiểu lầm, không ngờ là lại hiểu lầm...
Hạ Băng không nói gì, nhưng rõ ràng có chút sợ hãi, trốn ở sau lưng ca ca của mình.
Xem gương mặt hai người, dáng dấp quả thật có chút tương tự, cũng là giống anh em.
Dương Đại cười nói:
- Vậy các ngươi đi về trước đi.
Hạ Hà sửng sốt, không ngờ Dương Đại dễ nói chuyện như vậy.
Dương Đại nói:
- Ta vừa rồi hôn mê, cho nên thủ hạ của ta mới không thả các ngươi, sau này cẩn thận một chút, gặp được không phải là chuyện các ngươi có thể lẫn vào thì tận lực rời xa, cũng may ta cũng là thí luyện giả, nếu gặp được Tu Tiên giả chân chính, các ngươi có khả năng đã đầu một nơi thân một nẻo.
Hạ Hà vội vàng gật đầu, cảm tạ Dương Đại.
Dương Đại phất phất tay.
Hạ Hà vốn muốn hỏi tên Dương Đại, nhưng nhìn thấy ánh mắt Lương Tử Tiêu, bị dọa lập tức quay người, lôi kéo Hạ Băng rời khỏi nơi này.