Chương 35

Ôi! Dù sao cũng mặc đã từng thề nguyền cái gì, hôm nay đều cũng vô hiệu rồi, cô vẫn trở về đây, tựa vào lòng anh, hứng lấy nụ hôn của anh.

“Có chuyện này em vẫn muốn tìm cơ hội cho anh biết ……..” Sau cái hôn dài, cô đem mặt dán lên ngực anh, hai người ở trong biển hoa im lặng ôm nhau, anh cúi đầu, vài sợi tơ màu vàng buông lộn xộn trước trán, khẽ chọc vào mặt cô.

“Hử?” Anh hừ nhẹ, đôi môi lưu luyến ở giữa mặt mũi cô.

“Nói ra chắc anh khó có thể tưởng tượng được, cũng có thể không tin nổi, nhưng mà ……. Ờ ……. Nên nói thế nào nhỉ? Em tuyệt đối không phải người điên, anh nhất định phải tin tưởng em”.

“Anh tin em, bởi vì anh cũng không thể nào yêu một người điên”. Anh nói đùa.

Cô giận dỗi mắt liếc anh một cái, tránh đôi môi muốn hôn của anh, vừa vội vã lên tiếng: “Anh nghe em nói đi, phải tỉnh táo mà nghe em nói nè”.

Thấy cô căng thẳng đến nỗi gương mặt ửng hồng, anh nhíu mày, yên lặng đợi đoạn sau.

“Em không phải người ở thời đại này – a, cái gọi là thời đại này, chính là thời đại Victoria, anh sống ở thời đại này, cũng chính là thời không thế kỉ 19 này”.

Vante nheo cặp mắt màu lam, nhìn cô chằm chằm ánh mắt chợt trở nên rất kỳ lạ.

A, cô nên sớm biết, loại chuyện như thế nói ra tuyệt đối sẽ không có ai tin. Anh nhất định coi cô như bị bệnh thần kinh rồi!

“Em biết rằng anh rất khó tin, nhưng em nói đều là thật! Em đến từ hơn một trăm năm sau, là người thế kỉ 21, dì của em kết hôn với người buôn hoa Hà Lan, bản thân dòng họ của em có nghề làm vườn….. Dượng của em còn là giáo sư khoa làm vườn, ông ấy từng dạy em rất nhiều kiến thức và kĩ thuật chơi các loài hoa cảnh”.

Xong! Sắc mặt của anh càng lúc càng kỳ lạ, anh nhất định đem cô thành người điên rồi!



Lisa im lặng đè xuống thất vọng, ủ rũ không cách nào lại tiếp tục giải thích thêm, dù có nói nhiều hơn nữa, sẽ chỉ làm cô càng giống mắc bệnh thần kinh suy nghĩ không bình thường thôi.

“Những lời này, không phải là Rachel dạy em chứ?” Sắc mặt Vante tối sầm hỏi.

“Hả?” Rachel? Ờ, cô nhớ lại, không phải là Công tước phu nhân xinh đẹp đó sao?

“Anh nghe nói, lúc trước Rachel không muốn kết hôn với gã Holt khốn kiếp kia, cũng nói giống vậy. Cô ấy nói, cô ấy không thuộc nơi này, có một ngày nào đó phải rời đi …..”

Giọng nói của Vante đầy sâu lắng mỉa mai nói, Lisa hơi há miệng ra, vừa ngớ vừa choáng, trong lúc nhất thời không lấy lại được tinh thần.

Trời ơi! Quả nhiên đúng vậy! Rachel đó với cô giống nhau, cũng là từ thế kỷ 21 xuyên qua đây, cô lại có thể tìm được đồng bạn rồi! Phải!

Phải ….. Đợi chút, vị đồng bạn này hình như là vợ của kẻ thù truyền kiếp của Vante ………

“Đừng nói với anh, em không muốn lấy anh, nên mới lôi việc hoang đường vô lý này ra nói!” Vante lạnh lùng trừng mắt với cô gái nhỏ tinh thần đang dạo chơi trong lòng.

“Không có, em muốn lấy anh, em muốn cả đời đều ở cùng một chỗ với anh”. Lisa thì thầm hai má hồng hồng.

Thế kỷ 21 đối với cô mà nói, đã trở thành một danh từ xa vời, cô là phụ nữ có thể vì tình yêu mà lìa bỏ mọi thứ, thà rằng mất đi tất cả, cũng muốn ở gần người đàn ông trong lòng.

Cô biết như vậy đối với người nhà của cô mà nói thực rất ích kỷ, nhưng cô không còn cách nào, ông trời đã làm cô xuyên qua thời không đi tới nơi đây, yêu thương người đàn ông này, đây là số mệnh a.



Nghe được cam kết của cô, toàn thân từng cơ bắp đang căng ra của Vante mới lỏng xuống, sắc mặt tối tăm hơi sáng lên.

“Lời nói hồi nãy, cứ coi như em chưa từng nói đi”. Lisa mím môi, kéo khuôn mặt không vui của anh xuống, chủ động đưa lên đôi môi mềm mại, để cho cái gã xấu xa tha hồ hoành hành.

Cô nghĩ, cho dù lập tức có một cơ hội trở về thế giới ban đầu, cô cũng sẽ bỏ cuộc ngay tại chỗ.

Bởi vì, cô muốn ở lại nơi đây, với người đàn ông trong lòng – gã cay nghiệt vô tình xấu xa này – trồng các loài hoa tulip.

Nhớ từng nụ hôn nồng nàn, từng tiếng ngâm nga dịu dàng, ở trong nụ hôn ngây ngất của anh cô ngửi thấy mùi hương hoa tulip, sặc sỡ lộng lẫy tươi đẹp bao quanh, hẹn cùng nhau vĩnh cửu.

Sau buổi trưa oi bức, một buổi trà chiều nhàn nhã đang diễn ra trước sân nhà Charlemagne.

Trong sân rộng, có trồng nhiều loại cây tulip đen trị giá vài bảng Anh, hình dáng cây hoa lạnh lùng tươi đẹp bí ẩn kia, được xưng bá ở đại hội thưởng hoa năm nay bởi chủ sự cung điện, chính miệng nữ hoàng còn thảo luận cùng Vante một số cây, thưởng đi đầu mọi phong trào cho dòng họ Charlemagne.

Trên hội thưởng hoa, phớt lờ lời đồn đại không tốt trong giới quý tộc, Vante dẫn vị hôn thê của anh xuất hiện, nghe nói vị này là xuất thân làm vườn, mỹ nữ Đông Phương sắp trở thành công tước phu nhân, đã thành chủ đề nóng cho mọi người bàn tán.

Vì vậy mọi người tự nhiên, đem cô với công tước phu nhân của dòng họ Holt ra bàn tán – hơn nữa lại một lần làm cho hai đại gia tộc có mối thù truyền kiếp từ xưa tới nay cảm thấy không thể tưởng, ngay cả lấy vợ mà bọn họ cũng có thể đấu! Phụ nữ Đông Phương nhỏ bé đáng yêu giống nhau, xuất thân đều thấp kém giống nhau, hai vị công tước trẻ tuổi khiến cho phụ nữ Châu Âu đều kính phục không giấu giếm lại có thể bất chấp lời đồn đại, mặc dù bản thân địa vị cao quý, cưới người vợ có hoàn cảnh không hiển hách vẻ vang.

Sự kiện này, sơ sơ cũng đủ khiến các quý tộc hứng thú vui thích nói ba năm năm, cho đến khi giới quý tộc có vụ bê bối ầm ĩ nào khác xảy ra lớn hơn nữa mới thôi.

Vương công quý tộc hay các phú thương, tất cả đều nguyện ý lấy số tiền lớn để có được: đám hoa tulip màu đen tinh khiết mang tên “Nữ hoàng bóng đêm”.

Nó làm cho toàn bộ Châu Âu ai cũng điên cuồng, cử chỉ cao quý bí ẩn, đẹp đến mức khiến người ta nín thở.