Chương 14

Đây là câu lạc bộ thuộc về giới thượng lưu, hơn nữa giới hạn đàn ông, trước khi vào phải điều tra lý lịch, xác định thân phận địa vị cùng với tài lực.

Câu lạc bộ trang hoàng cực kỳ xa hoa, cung cấp rượu thuốc cùng những món ăn hạng sang. Có phòng đọc sách, cũng có cung cấp các loại trò chơi cho các hội viên, bên trong còn có khu cách biệt riêng, hết thảy cái gì cần có đều có, chỉ sợ không đủ sức trả phí mà thôi.

Vante ngồi chung với một đám quý tộc, trong tay cầm ly rượu nhục quế, đôi mắt màu xanh âm trầm, giống như hai mảnh biển rộng nổi lên sóng gió.

Quả thật tâm tình anh hôm nay cực kỳ tệ, nguyên nhân chính vẫn là vì người phụ nữ nào đó, loại chuyện này không nên phát sinh ở trên người anh, không nên!

Vừa nghĩ tới hành động của anh đối với Lisa mãnh liệt đến mức cả Owen cũng phát hiện ra, liền cảm thấy đau đầu.

Suy nghĩ đến đây, Vante nắm chặt ly rượu thủy tinh, ngửa đầu uống một hớp lớn, muốn mượn chất cồn tẩy sạch hình ảnh kiều mị đang chiếm lấy đầu óc mình.

Những người khác thấy thế cũng không dám tiến lên trêu chọc, chỉ là đều tự nâng chén uống rượu, trò chuyện những việc cá nhân chất chứa trong lòng gần đây hoặc là những chuyện lý thú phát sinh khi đi chơi.

Bỗng nhiên, bóng một người phụ nữ diễm lệ rực rỡ dừng bước vào câu lạc bộ, đưa tới ánh nhìn của tất cả các quý tộc, thân sĩ.

"Caroline Caryle?" Có người kinh ngạc hô lên tên của người phụ nữ đó.

Caroline thân mặc một bộ lễ phục thiên nga may bằng vải nhung màu tím đậm, trên đầu đội mũ dạ chuế hoa, tóc vàng hơi xoăn được bới lên, để lại vài loạn tùy ý rơi sau gáy, trên đôi vai trần, tạo nên sự gợi cảm làm người ta có ý nghĩ lạ thường.



Cô ta tràn ngập tự tin đi về phía trước, không để ý tới ánh mắt của những người khác. Có sự chấp thuận của Vante, cô ta có thể tự do ra vào câu lạc bộ của hắn, giống như một nữ vương, đón nhận những ánh mắt ngưỡng mộ của đám đàn ông gần đó.

Trên thực tế, thân là danh kỹ tung hoành ở trong giới thượng lưu quý tộc, cô ta vốn được sự sủng ái của đàn ông, một đám vương công quý tộc xem cô ta như bảo bối mà thương yêu, thậm chí ngay cả hoàng tử của Anh quốc cùng các nước nhỏ Âu Châu, đều là một trong các tình nhân đông đảo của cô ta.

Cô ta có thể tới lui tự nhiên ở các địa phương tại Luân Đôn, cũng từng cùng ta tử tham dự yến hội cung đình, cô ta là một con bướm hoa hoét cao quý nhất trong giới xã hội thượng lưu, muốn có được một đêm xuân cùng cô ta, giá trị khó có thể tính ra.

Caroline một bước tiến đến ghế lô, những người khác liền biết ý tự giác rời đi.

"Tâm tình không tốt sao? Người yêu của em." Caroline tiếp nhận chén rượu của Vante, ngồi ở bên cạnh anh, thân thể mềm mại kề đi qua.

"Đêm nay không có hứng thú." Vante lạnh nhạt nhắm mắt, bưng chén rượu khác trên bàn lên, thâm trầm suy nghĩ uống cạn.

"Ha ha, thưa công tước đại nhân thân mến, anh sẽ không nhỏ nhen như vậy chứ? Em chỉ là tới nơi này tìm chút vui vẻ, thuận tiện lên tiếng chào hỏi anh, còn có mời anh buổi tối ngày mốt tới tham gia yến hội ngắm hoa của em, đừng xem em như loại gái đ*** kia chứ?"

Caroline thông minh tìm cho mình bậc thang đi xuống, đáy lòng lại đầy chua xót. Bao nhiêu đàn ông cầu xin có được nụ cười của cô ta, cô ta lại chỉ chung tình đem mình trở thành tình nhân trên giường của Vante.

Vì muốn anh vui vẻ, cô ta đem biệt thự ở ngoại ô của mình trồng thành vườn hoa tulip đầy nghiêm chỉnh, khi tới gặp anh cũng sẽ bỏ công sức tìmquần áo, váy thêu hoa văn hoặc làm hoa văn trên tóc, cũng đều lấy chủ đề về Tulip.

Vante đối với hoa Tulip, vô cùng để tâm. Không phải là bởi vì đơn thuần yêu thích, mà là bị ảnh hưởng từ người mẫu thân đã qua đời.



"Ngắm hoa? Người làm vườn của ngươi lại tạo ra cách trồng các loài hoa mới?" Anh mắt Vante cuối cùng cũng chịu nhìn thẳng vào cô ta.

"Tulip tím đen, so với thời gian trước, cái loại hoa mà bá tước Milton công khai càng gần với màu đen hơn, anh nhất định sẽ thích." Caroline nhân cơ hội gần gũi, mềm nhũn kề tựa vào bên cạnh hắn.

Cô yêu người đàn ông này, người đàn ông này lại không cho phép bất kì ai yêu anh ta, mà cô có rất nhiều thân phận giữa các nam nhân, vừa vặn có thể che dấu tình yêu của cô... Nếu không phải như vậy, anh đại khái cũng sẽ không cho cô lưu lại, ở bên cạnh. Caroline khổ sở suy nghĩ.

Cốc cốc. Ngoài cửa phòng truyền đến hai tiếng gõ vang lễ phép, thân là tùy tùng nam thân cận, phục vụ bên người chủ nhân, Owen vẫn luôn xuất hiện trước khi Vante uống say khuyên hắn đi về nhà.

"Công tước đại nhân, thời gian không còn sớm." Có người ngoài ở đây, Owen sẽ không gọi thẳng tên của chủ nhân.

"Owen, anh thực làm người ta mất hứng, tôi vừa mới tới đây, lại không thể để cho tôi cùng công tước trò chuyện nhiều thêm chốc lát sao?" Caroline nửa đùa nửa hờn dỗi, đôi mắt lưu luyến dây dưa đến từng cử chỉ một của Simon.

"Công tước đại nhân đêm nay muốn ở biệt thự tại ngoại ô, Caroline tiểu thư cũng đã biết quy tắc của Công tước." Owen nhìn ra Caroline ám chỉ muốn ở lại đêm nay, không thể không lên tiếng thay chủ nhân từ chối.

Caroline đương nhiên biết quy tắc của Vante. Owen nói đến tòa biệt thự trang viên kia, từng là chỗ ở của mẹ Vante, anh cũng chưa từng mang phụ nữ quay về nơi đó, nơi đó giống như là tòa thành bí mật.

"Vậy ít nhất, để cho tôi đi cùng xe đưa công tước đại nhân trở về, có thể chứ? Người yêu của em." Caroline lấy tươi cười che dấu mất mát, yêu kiều khẽ vuốt ngực Vante.

Vante lãnh đạm liếc mắt nhìn cô ta một cái, sửa sang lại áo vạt áo phía trước, không cự tuyệt cũng không lên tiếng trả lời, đứng dậy rời khỏi phòng.