Chương 21: Thương nhớ thành tưởng niệm

Diệp Dĩ Mạt cười nhạo một tiếng vẫn không đáp lại, cô còm có thể nói cái gì?

Hắn không phân tốt xấu, liền không nói không rằng cho cô một cái tát, hiện tại liền đem mội trách nhiệm đỗ hết cho cô.

Thật đúng như cô mới là đầu sỏ gây ra mội chuyện. Tần Hàm Dịch gắt gao nhìn chăm chú Diệp Dĩ Mạt, đúng là hận cô lúc này không chịu “ nói sao” một câu.

Diệp Dĩ Mạt nhìn lại hắn một cái, ở trong con ngươi đen tuyền không thấy đấy chỉ có thể nhìn thấy duy nhất ngập tràn lửa giận.

Cô cảm thấy đau xót, quay người đi không muốn nhìn thêm...

Tần Hàm Dịch hừ lạnh một tiếng, đỡ Hạ Lam đi đến đường cái ngăn lại một chiếc taxi hiên ngang rời đi.

“ Dĩ Mạt thật xin lỗi” Hứa An Ca áy náy nhìn Diệp Dĩ Mạt trong giọng nói mang theo nồng đậm đau xót .

“ Hứa An Ca, vì sao bây giờ mới xuất hiện chứ?” trái tim Diệp Dĩ Mạt, bỗng nhiên dâng lên một cỗ lửa giận, đối với Hứa An Ca nói.

Cuộc sống của cô đã đủ nhiều khó khăn tai họa, hắn đột nhiên lại tặng cho cô chiếc váy đặc biệt quý giá khiến cho sóng to gió lớn.

Cô không tin hắn lại không nghĩ đến cục diện hiện tại này...

An ca ca , rốt cuộc là vì sao? Chẳng lẽ, anh thật sự muốn đẩy cô vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục sao?

Ánh mặt trời bỗng nhiên trở nên thật chói mắt mà cho dù Diệp Dĩ Mạt có muốn chờ đợi, chung quy vẫn không đợi được Hứa An Ca trả lời.

Cô không chút do dự xoay người hướng cửa lớn khách sạn đi trở vào .

“ Dĩ Mạt” Hứa An Ca ở sau lưng cô thanh âm khàn khàn mang theo đau thương gọi cô. Diệp Dĩ Mạt trong lòng hơi nhói đau, nhưng cũng không quay đầu nhìn lại hắn.

Thương nhớ thành tưởng niệm , chi bằng không gặp lại .

Nhanh chóng đi đến trước quầy lễ tân, Diệp Dĩ Mạt thành thục dùng tiếng anh để yêu cầu nhân viên giúp cô mở cửa phòng.

Cơ hồ nhân viên toàn bộ khách sạn cũng đều biết cô là Tần phu nhân, tự nhiên không dám chậm trễ lập tức cho người đi theo cô lên tầng 26 để mở cửa căn phòng tổng thống đó.

Vừa vào của cô liền nhìn thấy Chu Lan Na ngồi trên sopha phòng khách.

Diệp Dĩ Mạt đã sớm đoán được cô ta sẽ ở đây càng đoán được khi cô gõ của thì Chu Lan Na sẽ không mở. Cho nên Diệp Dic Mạt mới sáng suốt tìm nhân viên phục vụ khách sạn nhờ họ mở cửa.

Cũng may cô là Tần phu nhân khách sạn không hề do dự cho người theo cô.

Nghĩ đến cũng thật bi ai, người không có xu nào như cô chỉ có thể về đây cỳng chồng và tiểu tam ở chung một phòng.

“ Hàm đâu?” Chu Lan Na vên váo tự đắc nhìn Diệp dĩ Mạt cau mày chất vấn.

Thái độ của cô ta làm cho Diệp Dĩ Mạt như có một ngọn lửa thiêu đốt, vừa muốn phát tát bỗng nhiên nhớ tới một việc liền sung sướиɠ cười trả lời “ Hắn cùng Hạ Lam đi ra ngoài rồi”.

“ Gì chứ?” Chu Lan Na ập tức hoảng “ Vậy vì sao cô không ngăn lại?”

“ Ví sao tôi phải ngăn họ lại?” Diệp Dĩ Mạt cười tà liếc cô ra một cái trào phúng nói” Hắn ở cùng với cô, hay ở cùng vớ Hạ lam một chổ đối với tôi có gì khác nhau sao?”.

“ Đương nhiên là khác nhau?” Chu Lan Na không suy nghĩ mà thốt ra một tiếng.

“ À, xác thực có khác nhau” Diệp Dĩ Mạt cau môi châm biếm trào phúng nói” Ít nhất bọn họ không ở trước mặt tôi làm chuyện xấu hổ” .

” Cô...” Chu Lan Na bị tức tới nổi tức ngực , sắc mặt trắng xanh “ngươi...” nữa ngày cũng không thể thốt ra được một câu hoàn chỉnh.

Diệp Dĩ Mạt liếc Chu Lan Na cong khóe môi thay cô ta nói ra lời trong lòng “ Còn nữa cô cũng chi là người thay thế, còn cô ta mới là chính chủ”.

Chu Lan Na đưa tay chỉ vào Diệp Dĩ Mạt , tức giận cả ngườu phát run nhưng mà cô ta dù sao cũng không phải là kẻ qua ngu ngốc , một lát sau liền trấn tĩnh. “ diệp Dĩ Mạt, cô không tức giận ?”

“ Tôi vì sao phải tức giận?” Diệp Dĩ Mạt nhìn Chu Lan Na cười cười hỏi ngược lại.

“ Diệp Dĩ Mạt đừng giả bộ, chỉ cần là người tin ý một chút đều có thể nhìn ra cô thích Hàm” chu Lan Na ngữ khí phi thường chắc chắn khóe mắt hiện lên vẻ xem thường.

Như vậy là tựa như đang nói Diệp Dĩ Mạt thích Tần Hàm Dịch là không tự lượng sức mình.

“ Đúng vậy, tôi thích Tần Hàm Dịch thì như thế nào?” Bị cô ta nói trúng Diệp Dĩ Mạt rõ ràng thừa nhận , kiên quyết không làm người sợ hãi rụt rè.

“ Diệp Dĩ Mạt cô thật là không biết tự giác cho dù là kiếp sau, Hàm cũng sẽ không thích loại người như cô đâu”.

Chu Lan Na hai tay khoanh trước ngực khinh miệt liếc nhìn Diệp Dĩ Mạt.

“ Tôi cho dù thế nào thì cũng là Tần phu nhân đi ra ngoài, tất cả mội ngườu đều biết, thế còn Chu tiểu thư thì sao, chẳng lẽ là Tần nhị phu nhân ?” Diệp Dĩ Mạt cô gắng nhếch khóe môi trả lời một cách mỉa mai.